Chương 22: Hôm nay anh nhất định phải kết hôn

Cùng lúc đó, học viện quân sự hàng đầu đế quốc, nhóm giống đực trẻ đang nhiệt liệt nghị luận về tuyên ngôn vừa nãy của Erick.

"Tướng quân best cool ngầu!"

"Không hổ là thần tượng của tôi!"

"Ý của tướng quân là định độc chiếm ngài Dĩ Thiên bốn năm hở?"

"Bạn bị ngu à? Ngài Dĩ Thiên còn tới ba giống đực cộng sinh, sao có thể gọi là độc chiếm chứ?"

"Dẫu không phải độc chiếm, cũng ngăn rất nhiều giống đực tới cướp lực chú ý của ngài Dĩ Thiên a!"

"Đúng vậy, ít nhất trong bốn năm này, ngài Dĩ Thiên chỉ có một chính phu thôi."

"20 tuổi? Kia chẳng phải là thời gian pháp luật quy định giống cái cần gom đủ năm chính phu à?"

"Đù! Làm vậy cũng sẽ không khiến ngài Dĩ Thiên vi phạm quy định! Tui nói tướng quân Erick thông minh gì đâu á."

"Đó là đương nhiên, nếu không làm sao quản lí tinh hệ thứ chín?"

Bây giờ vừa lúc là giữa trưa, nhóm học sinh đều tụ tập ở nhà ăn để ăn cơm trưa.

Quý Ngạn Hi đang ở cùng bạn học, khi cậu nghe tin Thời Dĩ Thiên và Erick kết hôn, tức khắc tức bốc khói, cả cơm cũng ăn không vô, ôm cánh tay nghiến răng nghiến lợi trừng đĩa cơm trước mặt, như thể đang trừng kẻ thù vậy.

Một trong những bạn học Quý Ngạn Hi - Đoạn Gia Ảnh vỗ bờ vai cậu, "Cậu làm sao thế? Vừa nãy có ai chọc cậu à?"

Bởi vì cùng chung huyết thống và cùng đến từ một tinh hệ, với cả cả hai đều có tóc đen mắt đen, Quý Ngạn Hi và Đoạn Gia Ảnh nhanh chóng trở thành bạn tốt sau khi nhập học.

Quý Ngạn Hi lắc đầu trả lời: "Không có gì."

Nhưng vẻ mặt của cậu lại nói cho mọi người: ông mày đang siêu cáu.

Eddie - một trong những người đi ăn cơm cùng họ cười hỏi: "Ông đang hâm mộ ngài Thời Dĩ Thiên và tướng quân Erick kết hôn phải hơm? Hay đang nghĩ tới giống cái?"

Eddie nháy mắt vài cái, lộ ra cái vẻ hạ lưu "ai cũng hiểu", nghĩ đến giống cái, còn không phải là tư xuân sao.

Giống đực ở độ tuổi bọn họ vốn dĩ là ngay tuổi tuổi dậy thì. Hầu hết mọi người chưa từng gặp giống cái trạc tuổi bao giờ, hormone không chỗ phóng thích, chỉ có thể xem phát sóng trực tiếp của giống cái trên Tinh Võng để giảm bớt nhu cầu sinh lý, ai mà lúc ngủ không mơ thấy giống cái chứ?

Nhóm giống đực trẻ chung quanh cười phá lên.

Mặt Quý Ngạn Hi đỏ lên, cả giận nói: "Tôi hông có nghĩ tới giống cái khác! Tôi đã có giống cái của mình rồi!"

Nhóm học sinh rõ ràng không tin.

"Thiệt hay giả a? Ông còn chưa tốt nghiệp đó? Có giống cái đồng ý muốn ông hả?"

"Vậy giống cái của ông trông thế nào? Cho anh em coi coi a!"

"Chẳng nhẽ ông ước pháo với giống cái nào đó trên Tinh Võng? Em giai à, em quá ngây thơ rồi, loại tình một đêm này mà em cũng tin sao?"

"Ừm ừm, trừ phi giống cái thật sự đồng ý kết hôn, thì mới gọi là 'giống cái của ông', ước pháo gì đó không tính đâu."

"Chưa tốt nghiệp không quân công chẳng có tiền, chỉ bằng gia cảnh cậu tốt cấp bậc cao à? Nhưng cậu có nghĩ tới chưa, ngoài kia còn bao nhiêu giống đực gia thế tốt hơn cậu vừa có quân công vừa có tiền, còn sẽ chăm sóc người chưa kết hôn? Nhóm giống cái vừa từ 'Thần Hi' ra đã bị cướp sạch, nào tới lượt cậu, cậu đừng ở đó mà nằm mơ nữa!"

Xét cho cùng Quý Ngạn Hi chỉ là một thiếu niên nhiệt huyết vừa tròn 18 tuổi, dù bây giờ có người nhảy ra muốn đánh nhau với cậu thì cậu cũng chẳng quan tâm, nhưng bị các bạn học nghi ngờ mình không có giống cái thì éo thể nhịn nỗi nữa rồi.

"Tôi có giống cái thiệt mà! Lần trước tôi xin nghỉ mấy ngày là để đến 'Thần Hi' giúp giống cái của tôi vượt qua kỳ động dục! Đoạn Gia Ảnh có thể làm chứng!"

Đoạn Gia Ảnh ở một bên gật đầu, tỏ vẻ Quý Ngạn Hi đang nói thật.

Chỉ cần một cụm 'Giúp giống cái vượt qua kỳ động dục" cũng đã đủ khiến mọi người hâm mộ, ai ngờ Quý Ngạn Hi lại ném thêm một quả bom.

"Giống cái của tôi chính là Thời Dĩ Thiên!"

Không khí tức khắc im lặng một cách kỳ lạ.

Qua hồi lâu, mới có người hoàn hồn lại, lớn tiếng nói: "Không thể nào!"

"Đừng đùa nữa, Quý Ngạn Hi, đầu óc cậu có vấn đề chắc?"

"Bọn này đã xem phát sóng trực tiếp kỳ động dục của ngài Dĩ Thiên, hoàn toàn không thấy ông."

"Ông có chứng cứ gì để chứng minh?"

"Nếu ngài Dĩ Thiên là giống cái của ông, và ông còn giúp người ta vượt qua kỳ động dục, thì tại sao vị chính phu đầu tiên của người ta lại là tướng quân Erick?"

Câu hỏi này hoàn toàn chọc trúng chỗ đau Quý Ngạn Hi, cậu tức chính là tức chuyện này.

Rõ ràng là cậu quen Dĩ Thiên trước. Ngoại trừ ba giống đực cộng sinh, cậu chính là giống đực đầu tiên của Dĩ Thiên, song Dĩ Thiên vậy mà không cho cậu làm chính phu đầu tiên!

Lúc Quý Ngạn Hi nghe tin Thời Dĩ Thiên và Erick kết hôn, trong đầu chỉ muốn tìm một cơ hội xin nghỉ đi gặp Thời Dĩ Thiên, giáp mặt hỏi y cho ra lẽ.

Nhưng bây giờ dưới ánh mắt không tin của các bạn học, Quý Ngạn Hi cả một giây cũng chẳng nhịn nổi.

Cậu phải đi tìm Dĩ Thiên ngay và luôn!

Quý Ngạn Hi đột nhiên đứng lên, dặn dò Đoạn Gia Ảnh: "Giúp tui xin nghỉ với huấn luyện viên, cứ nói là tui đi tìm giống cái của mình để kết hôn!"

Nói xong, Quý Ngạn Hi chuồn êm như một cơn gió.

Đoạn Gia Ảnh và giống đực khác: "........."

Vẻ mặt nhóm giống đực một lời khó nói hết, Đoạn Gia Ảnh xoa trán, đau đầu nói: "Mấy ông nhìn tôi làm chi? Sau khi Quý Ngạn Hi về từ 'Thần Hi' có cho tôi coi ảnh chụp của giống cái kia, thành thật mà nói, người đó đúng là ngài Thời Dĩ Thiên, tin hay không tùy mấy ông."

......

Học viện quân sự cách phủ bá tước của Thời Dĩ Thiên không xa. Mặc dù không nằm cùng một khu, nhưng với tốc độ của phương tiện giao thông hiện giờ, trong một ngày là tới.

Khi xe huyền phù dừng trước phủ bá tước thì trời đã tối. Cậu nhảy xuống xe, nhìn thấy tấm biển nhỏ treo trên cửa công nghệ chạm rỗng hoa văn phức tạp, bên trên có khắc hai chữ: "Khi phủ."

Bấm chuông cửa, được sự đồng ý Thời Dĩ Thiên, Quý Ngạn Hi tức tốc bước vào.

Thời Dĩ Thiên vốn đang lướt đọc một ít tin đồn thú vị trên Tinh Võng, cũng sắp ngủ rồi. Erick ở lại đêm nay, Thời Dĩ Thiên chậm rì rì hông chịu đi tắm rửa, đang rầu tối nay nên đi phòng ai.

Quý Ngạn Hi thấy Thời Dĩ Thiên trên ghế sofa trong phòng khách, nổi giận đùng đùng định chất vấn y có phải quên mất mình rồi không, vì sao khi kết hôn không ưu tiên suy xét mình.

Thời Dĩ Thiên cười với Quý Ngạn Hi, gọi một tiếng: "Tiểu lang."

Âm điệu mềm mại, Quý Ngạn Hi lập tức nhụt chí, không chỉ vậy, cậu còn bắt đầu khẩn trương.

"Dĩ...... Dĩ Thiên."

Thời Dĩ Thiên chủ động ôm Quý Ngạn Hi, nhón chân hôn cằm cậu, "Trễ thế rồi, sao cậu lại đột nhiên tới đây? Cũng chẳng báo trước một tiếng, trường học của cậu trống tiết à?"

Quý Ngạn Hi ôm chặt eo Thời Dĩ Thiên, y chang một con cún to bự ngửi ngửi mùi hương trên tóc Thời Dĩ Thiên.

Chân chính ôm người vào ngực, Quý Ngạn Hi mới phát hiện mình nhớ Thời Dĩ Thiên đến nhường nào.

"Anh nhớ em lắm......" Thiếu niên vùi đầu ở hõm vai Thời Dĩ Thiên, cất giọng ủy khuất, "Đồ giống cái vô lương tâm phụ lòng nhà em, có phải quên béng anh luôn gòy hông?"

Thời Dĩ Thiên đúng là hơi thiếu quan tâm Quý Ngạn Hi. Dù gì thì Quý Ngạn Hi chẳng làm bạn bên y suốt mười mấy năm giống bọn Quý Quân, chỉ giao phối với y mấy ngày mà thôi, nhưng nào có chuyện quên khuấy chứ.

"Tôi phụ lòng chỗ nào nào," Thời Dĩ Thiên phản bác: "Tôi còn định qua mấy hôm nữa tới trường học thăm cậu đấy."

"Thiệt hả?" Quý Ngạn Hi đột nhiên ngẩng đầu, đôi con ngươi đen nhánh sáng lấp lánh.

Thời Dĩ Thiên không khỏi buồn cười, nếu lúc này Quý Ngạn Hi có lỗ tai, nhất định đã ngơ ngác dựng đứng.

Thời Dĩ Thiên đáp: "Lừa cậu cũng đâu có tiền."

"Dĩ Thiên em tốt quá chừng!" Quý Ngạn Hi vui vẻ bẹp một cái thật to trên môi Thời Dĩ Thiên.

Giống cái lam tinh luôn ích kỷ, bọn họ sẽ chẳng bao giờ suy nghĩ cho giống đực. Đừng nói tự mình đi thăm, họ thậm chí chẳng thèm gọi một cú điện thoại. Bởi không có giống đực này ở bên, thì vẫn còn rất nhiều giống đực vây quanh bọn họ mà.

Quý Ngạn Hi lúc này hận không thể khoe cho toàn thế giới biết giống cái của cậu tốt cỡ nào.

Song cậu bỗng nhớ tới mục đích lần này mình đến, thế là Thời Dĩ Thiên liền nghe thằng nhóc to con trước mặt lên án:

"Em tốt, mà cũng không tốt, em không chọn anh làm chính phu đầu tiên của em!"

Thời Dĩ Thiên: "......"

Thời Dĩ Thiên hơi hơi chột dạ. Theo thứ tự tới trước tới sau mà nói, đối tượng kết hôn đầu tiên với y hẳn là Quý Ngạn Hi, nhưng điều kiện Erick đưa ra quá hấp dẫn, lúc ấy y chưa kịp suy nghĩ cẩn thận đã đồng ý lời cầu hôn, quên mất sói nhỏ.

"Anh mặc kệ!" Quý Ngạn Hi nói, "Anh cũng muốn kết hôn với em! Không được làm người thứ nhất thì anh phải làm người thứ hai! Ai cũng đừng mơ đoạt với anh!"

Thời Dĩ Thiên gật đầu nói: "Cậu yên tâm đi, không ai giành vị trí thứ hai của cậu đâu."

Y vốn coi Quý Ngạn Hi là chính phu của mình. Việc kết hôn chỉ là vấn đề thời gian, hơn nữa tướng quân Erick vừa thông báo cho toàn đế quốc, trước sinh nhật 20 tuổi không cho giống đực khác tiếp xúc y, nên bây giờ người đủ điều kiện kết hôn với y chỉ có Quý Ngạn Hi, cậu chắc chắn sẽ là vị chính phu thứ hai.

Quý Ngạn Hi chơi xấu: "Anh muốn kết hôn ngay bây giờ cơ! Chúng ta lập tức lên official website xin nha!"

Thời Dĩ Thiên: "......"

Hôm nay y mới xin kết hôn với tướng quân Erick xong, vừa đến buổi tối liền kết hôn với Quý Ngạn Hi, hình như không được tốt lắm?

Làm vậy sẽ khiến tướng quân Erick rất khó xem.

Thời Dĩ Thiên cho rằng nhanh nhất cũng phải chờ tới ngày mai mới thích hợp kết hôn cùng Quý Ngạn Hi.

Lúc này, Erick từ trên lầu xuống. Tướng quân đại nhân mặc quần áo ở nhà, trông nhu hòa không ít, nhưng khí tràng quanh thân vẫn cường đại như cũ.

"Quý Ngạn Hi?" Erick ngoài ý muốn nhướng mày.

Erick biết Quý Ngạn Hi. Bởi vì hắn luôn chú ý Thời Dĩ Thiên, nên đợt kỳ động dục hắn đã từ quan chức bên bộ liên hợp giống cái và nhi đồng biết được một ít tin tức, biết trong kỳ động dục của Thời Dĩ Thiên còn có sự tham gia của hai giống đực lạ.

Một trong số đó là em trai Quý Quân - Quý Ngạn Hi, tên còn lại thì rất thần bí, đến nay vẫn chưa tra được người ấy là ai.

Hắn và bọn Chris vẫn chưa đủ thân, không tiện ba vị giống đực cộng sinh.

Quý Ngạn Hi như lâm đại địch ôm chặt Thời Dĩ Thiên, nói: "Là tôi! Đừng tưởng ngài là Tổng đốc tinh hệ thứ chín thì ghê gớm lắm, là tôi quen Dĩ Thiên trước đấy!"

Vẻ mặt Erick không chút thay đổi, ánh mắt như đang nhìn một đứa nhỏ vô cớ gây rối.

Hắn nói: "Cậu đã giúp Tiểu Thiên, cảm ơn cậu."

Quý Ngạn Hi hừ lạnh một tiếng: "Coi như ngài thức thời!"

Cậu bế Thời Dĩ Thiên lên, "Dĩ Thiên chúng ta đừng để ý tới hắn, phòng của em ở chỗ nào, chúng ta về phòng!"

"Cậu ——" Thời Dĩ Thiên bất lực, vội vàng ngó Erick đứng trên thang lầu.

Chỉ thấy Erick gật đầu, "Đi đi."

Thời Dĩ Thiên thở phào nhẹ nhõm, chỉ hướng phòng mình cho Quý Ngạn Hi.

Phòng ngủ, Quý Ngạn Hi ném Thời Dĩ Thiên lên giường lớn mềm mại, đè y dưới thân, lộ răng nanh uy hϊếp: "Anh muốn kết hôn ngay - lập - tức!"

Thời Dĩ Thiên nói: "Ngày mai kết hông được sao? Bây giờ cũng tối rồi."

Quý Ngạn Hi: "Hông được! Anh muốn kết hôn ngay bây giờ cơ!"

Thời Dĩ Thiên mềm giọng: "Ngày mai kết được không, tiểu lang?"

Quý Ngạn Hi dừng lại, Thời Dĩ Thiên tưởng cậu lại định nói lời uy hϊếp, đã sẵn sàng bỏ thời gian dỗ cậu.

Kết quả giây tiếp theo, đỉnh đầu Quý Ngạn Hi toát ra một đôi tai nhọn lông xù xù, ôm lấy Thời Dĩ Thiên bắt đầu hu hu hu: "Em còn nói thích anh, thích của em đây đó hả, anh vẫn là tiểu lang em thích nhất sao? Ô ô ô em hông thích anh nữa."

Thời Dĩ Thiên: "......"

Tai thú gì đó, quá phạm quy!

Quý Ngạn Hi thấy Thời Dĩ Thiên không nói lời nào, ôm y cọ tới cọ lui làm nũng, cắn răng, biến về bản thể.

Sói nhỏ vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn dùng hai chân trước đè lại Thời Dĩ Thiên, chớp đôi mắt ướt dầm dề, nhẹ liếʍ má y, phát ra thanh âm hết sức đáng thương.

"Hôm nay anh nhất định phải kết hôn ô ô ô......"

Thời Dĩ Thiên thầm mắng một câu thô tục.

Lông xù xù gì đó, hoàn toàn không có sức chống cự a!

Editor: Tui giữ xưng hô tôi - cậu của thụ với manh công vì trong lòng em thụ, manh công vừa như một đứa em trai nhỏ không hiểu chuyện. Nên em thụ luôn ôm thái độ bao dung và làm chủ trong mối quan hệ của họ. (chứ tui không tưởng tượng được cái cảnh thụ tính cách chính chắn xưng em gọi anh với người hở tí khóc với bán manh như QNH (─.─||)