Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhóm Nam Chính Nghe Được Tiếng Lòng Ta

Chương 18: Giảm Giá Ư? Ta Có Thể Cho Xem Ảnh Cơ Bụng!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vẻ mặt Tần Doanh sửng sốt, lại có hơi bất đắc dĩ.

Nàng ta thầm nghĩ ngược lại là cô nhắc nhở ta đó, có phải ta nên tăng giá hay không nhỉ?

Tần Doanh: “Phẩm chất của thanh Hồng Liên Đao này ít nhất cũng là cực phẩm, vì người nó rất ít mà lại không tài nào cải tạo để sử dụng, hơn nữa còn chưa khắc khí văn nên giá cả cũng tương đối thấp, chỉ cần mười nghìn linh thạch cực phẩm.”

“Thanh đại đao bên cạnh cũng có phẩm chất cực phẩm như nó, giá hai mươi nghìn linh thạch cực phẩm, so ra thì Hồng Liên Đao này rẻ hơn một nửa đấy."

"Nhưng ta cảm thấy cô có thể mua đao phẩm chất thượng phẩm trước, một là giá chỉ cần hai mươi nghìn linh thạch thượng phẩm, hai là nếu sau này cô không muốn tu luyện đao pháp nữa thì có vứt đi cũng không thấy tiếc."

Ngu Tinh Vũ lắc đầu, giọng điệu kiên quyết: “Ta đã chọn tu luyện đao pháp thì nhất định sẽ luyện, ta muốn thanh Hồng Liên Đao này, không thể giảm giá được sao?"

Tần Doanh: “... Lúc nãy ta đã nói rồi, đồ gì trong Vạn Phẩm Các cũng đều không thể mặc cả.” Huống chi nàng ta cũng đâu có tăng giá.

Ngu Tinh Vũ không tin đâu, đến đâu mua đồ cũng phải có giá nội bộ gì đó chứ.

Nàng không tin nếu chưởng môn đến mua thanh Hồng Liên Đao này thì cũng là giá này, tuy chưởng môn không thiếu tiền nhưng nàng thiếu!

Bây giờ nàng cần cha không có cha, cần sư tôn thì là của nữ chính, cần hôn phu lại là kẻ muốn từ hôn với nàng, nàng phảinghĩ cho bản thân mình, có thể tiết kiệm thì phải tiết kiệm chứ!

“Thật sự không thể mặc cả ư? Nếu ta nói ta đồng ý cho cô tiếp cận cha ta thì sao?”

Ha ha, có vui mừng không, bất ngờ không!

Sắc đẹp trước mắt, không tin cô còn không cho mặc cả!

Tần Doanh giật mình.

Nàng ta thích Ngu Trưng, trước đó còn có ý đồ tiếp cận hắn, nhưng lần nào cũng bị Ngu Tinh Vũ cản trở.

Ban đầu Ngu Trưng vẫn bằng lòng nói chuyện với nàng ta, nhưng sau khi bị Ngu Tinh Vũ làm loạn, nàng ta cũng rất ít khi nhìn thấy Ngu Trưng.

Hôm nay Ngu Tinh Vũ lại nói đồng ý cho nàng ta tiếp cận Ngu Trưng...

“Cô nói thật à?”

Ngu Tinh Vũ khẽ gật đầu, phát hiện miễn là nàng không thay đổi hướng đi của cốt truyện, không phá vỡ thiết lập nhân vật thì chắc là hệ thống cũng sẽ không quản nàng.

“Sao, cô không tin? Cô nghĩ đi, bây giờ ông ấy cũng không phải cha ruột của ta nữa, ta quan tâm ông ấy có tìm nữ nhân khác hay không làm gì.”

“Hoặc là chúng ta có thể hợp tác một chút, ta giúp cô tiếp cận cha ta, giúp cô chiếm được ông ấy, đến lúc đó cô giúp ta giành lại sự yêu chiều của cha ta từ Ngu Nguyệt Phất, thế nào?”

Mẹ kiếp, vì tiết kiệm linh thạch, cũng vì duy trì thiết lập nhân vật ác độc, nàng đúng là vắt hết óc mới nghĩ ra được mấy lời này, CPU sắp cháy khô rồi!

Cha nuôi của nàng, một người đàn ông đã kết hôn rồi mất vợ, tương đương với kiểu đàn ông đã kết hôn lần hai, có thể cưới được một người đẹp như Tần Doanh thì đúng là lời to rồi.

Huống chi Ngu Trưng không hẳn là không có hảo cảm với Tần Doanh.

“Được!”

Tần Doanh không hề nghĩ ngợi đã đồng ý, có thể thấy được nàng ta thật sự thích Ngu Trưng, cực kỳ thích.

Về phần giúp Ngu Tinh Vũ giành lại sự sủng ái, Tần Doanh cho rằng chỉ cần nàng ta có thể ở bên Ngu Trưng thì khiến cho Ngu Trưng yêu chiều Ngu Tinh Vũ một chút cũng không phải chuyện gì khó.

Thấy Tần Doanh đồng ý, Ngu Tinh Vũ bèn cong môi nói: “Vậy bây giờ thì sao, thanh Hồng Liên Đao này có thể mặc cả được chưa?”

Tần Doanh: “Giảm giá 20%”

Ngu Tinh Vũ bĩu môi: “Chỉ giảm có 20%, hoá ra trong lòng cô, cha ta chỉ đáng giá 20% thôi à? Tuy nói không thể dùng tiền để ước lượng tình yêu, nhưng từ mức giá vẫn có thể nhận ra sức nặng của ông ấy ở trong lòng cô.”

Tần Doanh: “...” Nghe cô nói như vậy, thậm chí ta còn muốn cho cô thanh Hồng Liên Đao này luôn rồi.

Hệ thống: “...” Ký chủ cô thật sự rất biết cách biến tướng pua!

Trong đầu Tần Doanh hiện ra khuôn mặt Ngu Trưng, khẽ cắn môi nói: “Giảm 40%! Dù chưởng môn có tới thì cũng chỉ giảm 40% thôi.”

Ngu Tinh Vũ vẫn không tin, nàng là cao thủ mặc cả, trước đây đi chợ với mẹ, mấy bà bán hàng sợ nàng mặc cả lắm, thấy nàng là cứ như thấy quỷ, người ta còn tặng cho nàng biệt danh "Quỷ Kiến Sầu" đấy.

"Cô muốn xem ảnh cơ bụng sáu múi của cha ta không? Ta có thể nhân lúc ông ấy tắm Linh Tuyền để chụp lại làm ảnh lưu niệm gửi cho cô."

Hệ thống: "..." Bà ký chủ này giỏi thật.

Tần Doanh: "..." Còn có thể như vậy nữa à...

Ngu Tinh Vũ thấy mặt Tần Doanh đỏ ửng lên.

Cũng phải, thử hỏi có nữ nhân nào chịu nổi ảnh cơ bụng sáu múi cơ chứ?

Tần Doanh: "Hay là ta mua tặng cô thanh Hồng Liên Đao này, cô chụp thêm ảnh cho ta..."

Ngu Tinh Vũ vội vàng lắc đầu: "Không được, sao ta có thể để cô trả linh thạch mua cho ta được chứ? Cô cứ nói giá thấp nhất là bao nhiêu linh thạch, ta sẽ cố gắng chụp nhiều ảnh cơ bụng sáu múi cho cô."

Tần Doanh: "Giảm 50%! Thật sự không giảm nổi nữa, giá gốc của hàng trong Vạn Phẩm Các đều là 50%, sau này cô muốn mua gì, ta cũng đều sẽ giảm 50% cho cô."

Ánh mắt Ngu Tinh Vũ sáng lên, thế này thật quá tuyệt vời! Tương đương với một thẻ vip rồi đó!

Thật ra nàng cũng có thể mua một thanh đại đao từ tay đệ tử của Luyện Khí Các, nhưng nàng là nữ phụ độc ác gây hoạ khắp nơi, ngay cả chó thấy nàng cũng phải lắc đầu, ai lại bán vũ khí cho nàng chứ.

Nhưng tất cả mặt hàng trong Vạn Phẩm Các đều có phẩm chất cao nhất, giống như thanh kiếm Thủy Dao cũng là do trưởng lão luyện ra chứ không phải đệ tử.

Đệ tử của Luyện Khí Các chế ra vũ khí phẩm chất cao cũng sẽ gửi bán ở Vạn Phẩm Các.

Vậy nên không có vấn đề gì thì sao đệ tử của Luyện Khí Các lại bán vũ khí với giá rẻ cho bạn được? Bọn họ không biết bày bán ở Vạn Phẩm Các có thể kiếm được nhiều tiền hơn ư!

Nhưng sau này nàng có thể mua với giá gốc, thật quá tuyệt!

Tâm trạng Ngu Tinh Vũ rất tốt, lấy năm nghìn linh thạch cực phẩm từ trong nhẫn trữ vật ra đưa cho Tần Doanh, sau đó mới cầm thanh Hồng Liên Đao trong tay, cẩn thận ngắm nghía.

Ngay khi cầm lấy thanh Hồng Liên Đao, nàng chỉ có một cảm giác đó là… thanh đao này nặng quá!

Còn nặng hơn thanh trường kiếm của nàng gấp mười lần.

Vừa mới nãy Tần Doanh cũng có nói cây đao này được rèn từ vài loại tinh kim hỗn hợp, tính chất rất nặng.

Kết quả là nàng còn chưa cầm một lúc thì cánh tay đã mỏi.

Xem ra việc cần thiết bây giờ là phải khắc một khí văn giảm trọng lượng trên thanh Hồng Liên Đao này, nếu không đến đao nàng còn không nhấc lên được thì chém ai được nữa.

Ngay lúc Ngu Tinh Vũ chuẩn bị cất thanh Hồng Liên Đao đi thì Lâm Thiển cũng đã trở về, trên tay còn cầm nhẫn trữ vật.

Nàng ta thở hổn hển nói với Tần Doanh: "Tần chưởng sự, đây là ba mươi nghìn linh thạch cực phẩm, thanh kiếm Thủy Dao này là của ta rồi!"

Nói xong, nàng ta còn dương dương đắc ý liếc nhìn Ngu Tinh Vũ, lúc này mới chú ý thấy Ngu Tinh Vũ đang cầm một thanh đao, trong mắt liền lộ vẻ nghi hoặc.

Dù sao trong mắt Lâm Thiển, Ngu Tinh Vũ cũng là kiếm tu, cho dù hôm nay nàng không thể cướp được thanh kiếm Thủy Dao từ tay nàng ta thì cũng sẽ không mua một thanh đao.

Kiếm tu dùng đao, vậy còn không bị người ta cười đến rụng răng ư?

Nàng ta không nhịn được châm biếm mỉa mai: "Ngu tiểu sư muội, chắc không phải ngươi không mua nổi một thanh trường kiếm đàng hoàng nên mới mua đại một thanh đao cho qua chuyện chứ?"

Ngu Tinh Vũ đã mua được thanh đao ưng ý nên cũng không muốn nói nhảm với Lâm Thiển nữa, vì lát nữa nàng còn có chuyện quan trọng phải làm.

"Lâm Thiển, con mắt nào của ngươi thấy ta là kiếm tu? Hôm nay ta vốn định đến mua đao đó!"

“Mắt ngươi không tốt như vậy, ta thật lo lắng không biết ngươi có thể nhìn thấy chiếc khăn tay có thêu chữ Chước ở chỗ Lâm Tịch hay không.”

Lâm Thiển mở to hai mắt, điều nàng ta chú ý không phải khăn tay mà là Ngu Tinh Vũ nói nàng đến để mua đao!

“Ngươi mua đao làm gì chứ? Ngươi nói ngươi không phải kiếm tu? Không phải kiếm tu thì ngươi đến đây xem trường kiếm tốt nhất làm cái gì?!”

Ngu Tinh Vũ thấy Lâm Thiển đã trả đủ năm mươi nghìn linh thạch cực phẩm, giọng điệu cũng rất tức giận thì bèn nói: “Đúng vậy, ta đã nói rồi mà, ta chỉ muốn xem một chút thôi chứ không có ý định mua.”

“Ta mới vừa lên Trúc Cơ, trước đó tuy có luyện kiếm nhưng cũng chưa nói sẽ đi theo con đường kiếm đạo mà! Bây giờ ta là đao tu, ngươi có tức không hả?”
« Chương TrướcChương Tiếp »