- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!
- Chương 40
Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!
Chương 40
Quân sau khi thơm tho cũng bò lên giường nằm kế và nhìn nhóc Tuấn, ôi cái tên nhóc này ngủ cái mỏ chu chu sao muốn đập vào đầu nó ghê ấy. Mà hồi nãy trước lúc mình thức dậy… tại sao mình lại nằm sát nó quá vậy ta? Có khi nào mình và và nó môi đã chạm nhau không nhỉ? Khỉ thật!
Tuấn một tay choàng qua ôm lấy bụng thằng Quân. Giống như khi ngủ người ta hành động trong vô thức ấy. Xét thấy chuyện đó không có gì là quá đà nên Quân cũng nằm yên… Lát sau được nước thằng Tuấn lại xoay người gác chân qua ôm lấy thằng Quân tiếp, Quân quay qua nhìn vô mặt thằng nhóc này coi nó đang thức hay ngủ? Nếu nó thức mắt nó sẽ nheo nheo một cách không tự nhiên. Nhưng hình như nó ngủ thật. Ác ghê nơi chưa này: Cái chân nó gác ngay chính giữa đùi của thằng Quân trở xuống, Quân đang bối rối trước tình huống khó xử này. Quân cảm giác cái chân tên khốn nằm kế đang cố ý đè càng lúc càng nặng lên ngay chỗ-đó hay sao áh, mặt khác sự bối rối và tập trung cao độ đã làm cho em bé của nó nóng lên và có dấu hiện ngóc đầu dậy, đang hoảng loạn thì tìm cách ứng phó thì Quân phát hiện ra môi tên kia nhếch lên một tí.
Nhanh như cắt thằng Quân hất chân nó ra và giựt ngay cái gối ra làm đầu thằng Tuấn đυ.ng vào thành giường cái “cộp”. Tội nghiệp thằng Tuấn chưa kịp hoàn hồn thì đã bị một cái gối phang xuống đầu cái bốp. Thằng Quân leo lên ngồi cả trên bụng nó và bắt đầu giáng cái gối xuống đầu nó liên tục.Thằng Tuấn nhịn không được phải nhe răng ra cười và giơ tay lên chống đở.
– Ông đừng tay lại coi! Đau cha nội!- Đau hả, cho chết luôn nè, dám… sàm sở anh hả nhóc.- Ông cũng vậy chứ có hơn gì tôi đâu!- Anh sao chứ?- Ông cũng đang ngồi lên thằng nhóc của tui kìa…
Quê độ thằng Quân nhổm đít dậy thì nhanh như cắt thằng Tuấn hất cái chân lên và vật ngược thằng Quân xuống giường, nó nhanh chóng chiếm thế thượng phong nằm đè lên và giựt lấy cái gối đập đầu trả thù lại:
– Ông đừng có tưởng cái mặt ông hiền nha… cũng mấy lần ông lột quần tui ra rồi mà bày đặt!
Sau khi đánh nhau mỏi tay thì hai đứa lại nằm cạnh nhau, cười rúc rích. Thằng Tuấn nghĩ có lẽ không nên giấu tình cảm nó trong lòng nữa, đây chẳng phải là cơ hội tuyệt vời để trả thù ý lộn, để tỏ tình sao? Nó lại tiếp tục nhe răng ra cười và gác chân qua bụng thằng Quân nữa, Tuấn giả bộ đùa (một hành động mới):
– Để tui thử xem ông có cảm giác gì với tui không… he he he!
Thằng Quân nằm im re và cho rằng thằng kia đang đùa, nó cố gắng thư giản, thở đều, nói chung là suy nghĩ làm sao để không cảm giác được thằng nhỏ bị đè lên và không bị kí©h thí©ɧ… nói chung là không nghĩ gì tới cái đó. Thằng Tuấn ác thật! Cái chân nó ban đầu nằm yên nhưng được một lúc lại bắt đầu cọ ngoạy… thằng Quân như muốn nín thở, nó nhắm mắt nằm yên và thật sự là thằng Quân khá thành công. Không có gì đã xãy ra.
Thằng Tuấn tay bắt đầu tự nhiên sờ mó cái mặt thằng Quân và nói:
– Này! Mở mắt ra đi, tui có chuyện nói này!- Gì?
Thằng Tuấn rất cố gắng để cười một cách tự nhiên:
– Ông không thấy hình như tui “iu” ông sao?
Ôi chúa ơi, Tuấn thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng nó đã nói ra được cái câu nó cần nói, dù có vẻ không nghiêm túc lắm. Tỏ tình thật lòng thật ra không mấy khó khăn. Tuấn hy vọng mình đang giỡn. Thằng Quân lẽ ra phải xúc động mạnh lắm chứ? Nó chỉ hỏi hững hờ:
– Không!- Tôi iu ông thật đấy!- Kệ!- Kệ là sao?- Thì kệ là kệ chứ sao!- Vậy mình yêu nhau nha! Tui rành ông quá rồi mà…- Rành quá là sao?
Thằng Tuấn tự nhiên càng lúc càng thấy tự tin:
– Tức là rành tất cả các bộ phận trên cơ thể ông đó! Vậy là yêu nhau được rồi!
Quân liếc nó một cái, nó chỉ le lưỡi mỉm cười như một lần nữa khẳng định tuyên bố tình yêu của mình:
– Thiệt!
Thằng Quân mím môi hỏi cắt cớ:
– Vậy dám hôn anh không?
Tuấn chồm qua, kê ngay mỏ thằng Quân mà nhào tới, nó còn kèm theo cái giả bộ làm xấu bằng cách chu dài cái mỏ ra…. thằng Quân thấy điệu bộ ấy buồn cười quá bèn xô nó ra:
– Không phải, ý anh nói là dám hôn anh trước lớp không!
Thằng Tuấn hỏi ngược lại:
– Ông nghĩ tui sợ àh? Ông hay tui ai sợ?
Quân lắc đầu như đang xua đi cái gì đó rồi nói:
– Thôi mệt quá, không đùa nữa, ngủ đi, sáng nhóc còn về đi làm nữa kìa….
Quân ôm cái gối và xoay đầu vô tường. Quay lưng lại với thằng Tuấn. Lại một phút yếu lòng trước tên con trai đa tình đó rồi. Quân lầm bầm trong bụng. Tại sao mình lại như thế nhỉ? Quân à, mày thích làm trò cười cho thiên hạ lắm sao. Rõ ràng mày quá mức nhạy cảm, nó chỉ mới đùa có một chút mà mày đã buông thả. Thật chẳng ra thể thống gì cả. Nhục mặt ghê….
Tuấn à, mày đang tỏ tình hay mày đang giỡn vậy, tại sao với con gái mày rất bạo mà với tên này mày nhát thế. Phải mạnh dạn lên chứ. Phải nói thật nghiêm chỉnh. Đây có thể là cơ hội cuối của mày. Mày phải nắm bắt hạnh phúc vào tay mày, không được bỏ lỡ…
Tuấn ôm Quân vào lòng từ phía sau, nó nghĩ không có gì phải sợ nữa. Nó nhẹ nhàng xoay người thằng Quân nằm ngữa. Nó nhìn vào mắt thằng Quân và nói:
– Nghe tui nói này! Tui không muốn đùa giỡn nữa!
Quân giả bộ cười:
– Đùa giỡn gì?- Tôi yêu ông thật lòng đấy!- Hi hi thật àh?
Trông cái cách thằng Quân đang cười mỉa mai khiến nó tức điên lên được, nó đang rất nghiêm chỉnh vậy mà bị coi như trò đùa:
– Ông thôi giỡn đi!- Làm sao mà anh có thể tin được?- Ông có phải thằng hèn không?
Quân tỏ vẻ khó hiểu:
– Nói vậy là ý gì?- Vậy ông có dám nhắm lại không, tui sẽ làm cho ông tin!
Hai mi mắt thằng Quân vừa khép lại đầy thách thức một cách không đề phòng là môi nó cũng bị môi thằng Tuấn khóa chặt ngay lập tức…
“Mẹ bà thằng này nó giỡn sao y như thiệt vậy nè trời, ôi mà kệ, phê quá cứ để nó hôn cho đã đi, miễn sao mình đề phòng nó cẩn thận là được chứ gì! Ok muốn hôn hả? Tao hả họng ra cho mày hôn nè… Quân ơi, mày nên nhớ phải đề phòng tên tiểu tử này để không phải đau khổ thêm nữa, tại mày cứ gồng mình lên mà sống nghiêm túc, đoàng hoàng làm chi để cuộc đời nó đá đáp, thử buông thả xem sao… ”
– Sao, ông đã tin là tui yêu ông thật lòng chưa hả?
Thằng Quân giả vờ cười rúc rích:
– Hên xui!- Vậy mà con chưa tin nữa àh? Ok… coi tiếp nè…- Êh, nhóc làm gì vậy?
Thằng Tuấn bằng động thái rất nhẹ-nhàng và chậm-rãi dùng bộ phân môi và lưỡi cố gắng di chuyển trên người của thằng Quân với một vận tốc khá chậm rãi với đợt ngừng lại đều đặn, Tuấn thật sự rất phấn khích và thích thú trong khi đó thằng Quân bắt đầu cảm thấy khó chịu, mỉa mai:
– Nhóc, xì tốp được rồi đó, chuyên nghiệp quá ha!
Thằng Tuấn không dừng lại, nó thấy đói ngấu nghiến vì đã lâu không được… hơn nữa thằng Quân lại tạo cho nó một cảm giác thực sự mới lạ, đầy mê hoặc. Tay thằng Tuấn bắt đầu hoạt động, nó nhẹ nhàng đặt trên bụng thằng Quân và rị mọ mò mẫm xuống dưới… vừa tới rốn thì anh Quân nhà ta đã chụp tay nó lại cười hè hè:
– Bé iu, cái này là biểu hiện của sự bừa bãi đó! Tưởng dễ ăn lắm hả? Giỡn nhiêu đó là đủ rồi nha nhóc!
Thằng Tuấn hơi bất ngờ trước phản ứng của thằng Quân, nó hỏi nhỏ:
– Sao vậy?
Quân cốc đầu nó:
– Sao cái đầu nhóc áh! Quen tật hả? Đυ.ng ai cũng tướm tướp vậy sao? Thế mà là yêu đó hả? Về học lại đi rồi đi dụ người khác.
Tuấn ôm chặt nó lại, rúc đầu vào cổ thằng Quân thì thầm:
– Tôi yêu ông thật lòng mà….
Quân cười:
– Chỉ mấy đứa con gái ngốc xít mới tin lời nhóc thôi!
Cứ thế thằng Tuấn im lặng ôm chặt thằng Quân và ngủ tới sáng, nó nghĩ… có lẽ như vầy cũng là quá đủ. Còn thằng Quân thì thở dài ngao ngán: “Quân ơi, mày phải luôn đề phòng, đây chỉ là trò chơi của nó mà thôi!”
Tuấn cũng đang tự hỏi là nó đang làm cái trò gì vậy? Hình như nó cảm giác mình thích những gì vừa làm, thích lắm, nhưng mà đó là gì? Phải chăng nó thích thằng Quân? Nếu thích thằng Quân thì nó… là Gay àh? Không thể nào? Mà kệ đi! Làm Gay một thời gian thử coi sao, có mất mát gì đâu mà sợ! Nó cứ an tâm là mình hoàn toàn bình thường và sẽ nhanh chóng làm chủ được cảm xúc của bản thân mà không biết rằng nó đang tiến rất gần tới gưỡng cửa của một thế giới mang một màu sắc khác!
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!
- Chương 40