Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!

Chương 18

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau sự kiện đó khoảng cách giữa Tuấn và Quân dường như kéo dài ra xa vô tận. Quân coi thường khi thấy thằng Tuấn đi khách sạn hôm đó và vẫn còn mắc cở chuyện bị thằng Tuấn phát hiện cảnh nó ôm thằng Tài nên nó không muốn chạm mặt thằng Tuấn chút nào. Còn ngược lại thằng Tuấn thì không biết vì lý do gì mà cũng thấy thật khó khăn khi đối mặt với thằng Quân, có thể có cảm nhận được rằng, thằng Quân dường như cũng không muốn để nó lọt vào tầm mắt….

Thằng Điệp bức xúc:

– Chuyện đã như vậy mà mày con gặp lại con Quyên, tao thật không hiểu nổi trong đầu mày nghĩ gì nữa…

Tuấn khổ sở giải thích:

– Thì sau cái hôm đi khách sạn với nó, tao đâu có gặp nó nữa, tao tính làm một món quà cuối cùng tặng nó, coi như là dứt khoát luôn. Đêm đó tao lỡ hứa với nó rồi… mà chả biết tặng cái gì giờ…

Thằng Tân hỏi:

– Ủa còn cái thai của nó…- Phá rồi ba, chứ mày nghĩ sao mà…- Mày đúng là kinh dị thật luôn đó Tuấn! Con đó cũng vậy!- Kệ tao!…

Thằng Điệp xua tay:

– Thôi, thôi hai đứa bây đừng cãi nhau nữa, ủa mà tới nước này rồi mày con tính tặng con kia cái gì nữa?- Tao tính tặng nó cái đĩa nhạc có ghép hình nó vô, vậy thôi. Mà không biết làm. Kệ bà, coi như trả nợ…

Thằng Tân reo lên:

– Hay là nhờ anh Quân đi, ảnh rành mấy cái đó lắm! Anh Quân…Anh Quân…

Thằng Tân xử lý tình huống nhanh như gió, đến độ thằng Tuấn trở tay không kịp luôn. Quân tiến về phía ba đứa nó:

– Gì vậy?- Anh rành làm mấy cái clip Video, vậy anh làm giùm em cái này được không? Ghép nhạc vô nữa nha anh!

Quân cười:

– Trời tưởng cái gì! Làm tặng ghệ hả nhóc? Mới biết nha!

Tân rụt cổ cười bẽn lẽn:

– Ghệ thằng Tuấn chứ không phải ghệ em!

Quân khựng người một tí khi nghe tên thằng Tuấn, nó nhìn tấm hình trên máy.. “hình như đây là cô bé mà Quân đã gặp. Mà người ta yêu nhau thì làm chuyện đó có sao đâu? Tại sao mình lại gớm ghiếc chuyện đó chứ. Hay là mình đang ghen tức? Thật là điên khùng, nếu là mình chắc mình cũng…” nghĩ tới đây tự nhiên thằng Quân cười thật tươi nhìn thằng Tuấn, điều không tưởng trong suốt gần tuần qua:

– Cha, ghệ nhóc Tuấn xinh nha, Ok để anh làm cho! Một chầu cà phê nha nhóc!

Phải chăng đây là điều mà nó đang mong đợi. Nụ cười thằng Quân sao hôm nay tươi tắn thế nhỉ? Ngộ nhất là điều đó lại khiến thằng Tuấn thấy lâng lâng, ngây ngất. Vậy là cơ hội tiếp cận thằng Quân được suôn sẽ hơn một bước rồi! Đường về hôm nay thật đẹp! Tuấn nghe hình như trăng sao trên trời đang ca hát….
« Chương TrướcChương Tiếp »