Chương 7: Oan gia

Mọi người đều mong chờ vẻ đẹp của nó và nhỏ.

- Xinh thế.-nam 1

- Đúng. Đẹp như tiên.-nam 2

- Mấy cô đúng là nghen nghét sắt đẹp của các thiên thần mà.-nam 1

- Mấy người nói cái gì.-tụi con gái liếc nhìn làm mấy đứa con trai im phăng phắc (tyty:đồ sợ gái)

Cô giáo nói nó và nhỏ giới thiệu đi.

- Dạ, em tên Nguyễn Ngọc Thuý Kiều từ Mĩ mới chuyển về, rất vui làm quen với các bạn.-nhỏ giới thiệu.

- Lâm Thị Ánh My, vào học nhờ học bỏng.-nó nói ngắn gọn (tyty:nó không muốn gây sự chú ý như nhỏ nên cố ý nói vậy, thật ra giàu muốn xỉu.)

Họ nhìn nó trân trân như đánh giá nó. Cô thấy vậy gọi hai đứa nó về chỗ. Còn hai chỗ trống chỗ cậu và hắn. Nhỏ thì ngồi chỗ cậu còn nó thì chắc ai cũng biết là ngồi chung với hắn rồi còn gì.

- Sau nó được ngồi chỗ đó.-nữ 1

- Đúng vậy, sau được ngồi kế anh Minh chứ.-nữ 2

- Nhỏ nhà nghèo không thể ngồi chỗ đó được đâu chút anh Phong vào thì không xong đâu.-nữ 3 nhắc nhỡ nó vì đã có vài người bị hắn xử không thương tiếc.

Nó không hiểu vì sau mọi người lại nói như vậy, vừa lúc đó hắn, cậu và anh đi vào. Mới vào thì anh về chỗ ngồi còn cậu thì khi thấy nhỏ đã ngây người ra vì vẻ đẹp hút hồn của nhỏ:

- Chào cậu, mình có thể ngồi đây được không.-nhỏ nói nhỏ nhẹ làm tim cậu muốn nhảy ra ngoài.

- Được thôi.-cậu nhanh nhẹn ngồi xuống và trò chuyện với nhỏ (tyty:nói trò chuyện chứ gây với nhau thì có)

- Em vinh hạnh lắm mới được ngồi chung với tôi.-cậu nói đầy kiêu ngạo.

- Có hả, tôi mới biết.-nhỏ ngây thơ trả lời nhưng thật ra cũng rất vui khi được ngồi với cậu.

- Cô...-cậu rất tức giận khi nghe nhỏ nói vì đó giờ chưa ai dám nói vậy với cậu

Nhỏ cười thách thức làm cho cậu càng tức hơn.

Còn hắn với nó thì, từ khi về chỗ thì nó đã đeo headphone vào nghe nhạc và nằm xuống bàn thì nghe được một giọng nói vô cùng băng lãnh, lạnh kinh hồn.

- Cô là ai? Cút ngay đi.-hắn cao giọng.

- Tại sau tôi phải đi!.-nó dụi mắt ngồi dậy thì.

- Cô/anh sau lại gặp...-họ nhìn nhau bằng ánh mắt ngạc nhiên.

- Chuyện đó chưa xong đâu, tôi cũng không thích cô, khỏi gây sự chú ý.-hắn nói.

- Anh muốn nghĩ sau thì nghĩ.- nó nói.

Mọi người rất háo hức vì được xem kịch hay, đang rất chăm chú.

- Cô...Cút đi, có nghe không?.-vẻ mặt hắn có vẻ hơi tức giận.

- Không...kệ...anh...-nói rồi nó tiếp tục ngồi xuống ngủ.

Mặt hắn lúc này đen xám lại, vô cùng khó coi. Hắn ngồi xuống nhưng trong lòng đầy khuất tất. Tại sau mình lại nhường cô ta chứ, ngay cả cô ấy còn không dám nói chuyện với hắn vậy nữa.

Còn mọi người thì mắt chữ A mồm chữ O nhìn hắn và nó. Cả anh nãy giờ đang xem kich hay cũng bất ngờ về chuyện này. Đó giờ hắn chưa từng cho ai ngồi kế dù chỉ là một lần, ai cũng bị hắn chửi dã man trừ cô ấy. Nhưng hôm nay thật không thể tin nổi. (tyty: cô ấy kể sau nha mọi người)

- Hai chúng mày có hai em ngồi kế đẹp như tiên còn đòi gì nữa.-anb quay sang nói.

- Không cần.-hắn, cậu đồng thanh.

- Láo vừa thôi.-cậu vẫn tiếp tục.

- Mầy có tin tao cho mầy tạm biệt cả thế giới này không, có thích thì tao tặng, nói nhiều.-hắn nói lạnh.

- Đúng.-cậu đồng tình.

Anh thấy tình hình vậy cũng đành im nhưng cũng chọc được hai thằng bạn tức muốn điên.

Phía bên kia nhóm nhỏ Thư đang nhìn tụi nó bằng ánh mắt câm phẫn.

- Chị Ak, coi con nhỏ nhà nghèo kia kìa, thích anh Phong mà bày đặt.-nhỏ Hân nói.

- Nhìn nhỏ kìa. Hai nhỏ này mới vào học mà đã dụ giỗ hai hotboy của trường rồi.-nhỏ Vy chen vô.

- Hai coi thật là không xem ai ra gì, dám ngồi chung với anh Minh anh Nam còn ra vẻ, thật là không thể không xử.-nhỏ Thư rất bực tức.

Nó cũng cảm thấy có người đang nhìn mình chầm chầm. Nó cũng biết chính là nhỏ Thư, nó không quan tâm mà cũng thấy là nhỏ đó cũng rất tức không hiểu lí do. Nó vẫn tiếp tục hành trình (tyty: ngủ nhá.)

Vậy là xong hai tiết đầu nó ngủ, hắn nhìn nó. Còn cậu và nhỏ thì cãi nhau chí choé mặt kệ bà cô đang nhìn. Nhỏ chạy lại đánh thức nhỉ lôi xuống căn tin.

~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~

Xong nhá...! Không biết có hay không? Mọi người cho tyty ý kiến nha....(^^)!!!