Chương 50

Sau khi cô ấy bỏ tay Hà Thanh Thù ra, khuôn mặt bà cũng hiện rõ, hoàn toàn không phải là tình trạng sưng đỏ dị ứng giống như y tá tưởng tượng, mà là một làn da mịn màng bóng loáng giống như trứng gà bóc, dưới ánh đèn hoàn toàn không có một tý tì vết nào!

"Bà Cố, bà... sao vết sẹo trên mặt bà lại không thấy nữa vậy?!"

Làn da của Hà Thanh Thù vẫn còn nguyên vẹn, vết sẹo bỏng ban đầu ở nửa khuôn mặt của bà đã hoàn toàn biến mất, khuôn mặt lúc này đã khôi phục dáng vẻ của hai năm trước!

Cô y tá sững sờ tại chỗ khi nhìn thấy khuôn mặt trước mặt của bà, dụi dụi mắt còn tưởng rằng mình đang bị ảo giác!

“Thanh Thù, Xảy ra chuyện gì vậy?”

Lúc này, Cố Quốc Hưng bị con trai thứ hai đánh thức, hoảng sợ chạy từ bên ngoài vào, nhìn thấy y tá đứng ở cửa phòng vệ sinh vội vàng tiến tới, kết quả khi nhìn thấy khuôn mặt của vợ mình thì cả hai đều sững sờ tại chỗ!

“Quốc Hưng! Vết sẹo trên mặt em đã biến mất! Mặt em đã lành rồi!"

Khi Hà Thanh Thù nhìn thấy chồng mình cuối cùng cũng tỉnh táo lại, hưng phấn bước tới nắm tay ông.

“Em, em không chỉ trông đẹp hơn mà còn... giống như trở nên trẻ ra…”

Cố Quốc Hưng ngơ ngác nhìn vợ đã khôi phục dung mạo, đưa tay ra nhéo mạnh vào bắp đùi mình, cảm nhận được cơn đau ở đùi, mới xác nhận không phải mình đang nằm mơ.

Ông gặp Hà Thanh Thù năm mười tuổi, hai người là bạn thuở nhỏ, ông biết rõ nhất dáng vẻ của vợ mình từ khi còn nhỏ trông như thế nào.

Bà có ngoại hình khá nổi bất, đặt ở trong làng giải trí có rất nhiều người đẹp thì đúng là hạc trong bầy gà, cho dùng không trang điểm cũng có thể khiến mắt người khác phải sáng lên!

Cố Quốc Hưng nhớ vợ đẹp nhất là sau khi sinh con thứ hai, bây giờ mười chín năm trôi qua, sau khi vết thương ở trên mặt khôi phục lại cũng không khác năm đó là bao, thoát nhìn trông còn rạng rỡ trẻ trung xinh đẹp hơn, hoàn toàn không thể nhìn ra bà sắp bốn tám, năm mươi tuổi!

"Làm sao có thể? Không phải bác sĩ Triệu đã nói khuôn mặt của bà Cố sẽ không thể phục hồi trong thời gian ngắn sao?"



Y tá Tiểu Hồng hưng phấn nhìn hai người ôm nhau, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc!

Người nhà họ Cố hiền hòa biết lý lẽ, trả thù lao lại rất hậu hình, cô ấy đương nhiên cũng hy vọng Hà Thanh Thù có thể tốt lên.

Nhưng khuôn mặt đầy vết sẹo tối qua đã khôi phục ban đầu chỉ sau một đêm, điều này... điều này thực sự kỳ lạ!

Tiểu Hồng cả đời chưa từng gặp qua chuyện như thế này, người trẻ tuổi không giữ được miệng, không nhịn được hỏi!

“Là Viên Viên đã ước nguyện giúp mẹ khỏi bệnh!”

Cố Quốc Hưng nghe vậy, đang định mở miệng thì Tiểu Đoàn Tử từ ngoài cửa đi vào trả lời trước.

Cô nhóc vẫn còn đang mặc bộ đồ ngủ hình con thỏ tối ngày hôm qua, cả người xù lông, vừa bước vào cửa thì đã lao tới trước mặt Hà Thanh thù, ôm đùi bà, nũng nịu cọ cọ khuôn mặt của mình vào đó, nói bằng giọng ngọt ngào.