Chương 15

Lý Đại Phú nhìn Cố Minh Sâm đang đứng trên cao đạp lên ngực mình, trong lòng hắn ta cực kỳ hối hận!

Nếu sớm biết có tai họa ngày hôm nay, lúc đầu ở tỉnh C cho dù có người cầm dao dí vào cổ mình, hắn ta cũng không dẫn theo Viên Viên đi!

“Mày nói mày lừa gạt em gái tao ở tỉnh thành phía nam sao?” Cố Minh Sâm nghe vậy dừng động tác trên tay, nhắm mắt lại rồi mở mắt ra nói.

“Đúng vậy! Lúc ấy trong tay chúng tôi đã có bảy đứa trẻ, đang chuẩn bị thu tay vận chuyển bọn chúng tới phía Bắc, ai ngờ lúc rời khỏi huyện thành không thấy thuốc lá trong túi, tôi xuống xe đi mua thuốc lá, vừa vặn trông thấy cửa nhà gia đình bên cạnh đang mở rộng, bên trong có một đứa bé đang nằm trên giường trúc...” Vẻ mặt Lý Đại Phú cay đắng nói.

Lúc ấy bọn họ đã điều tra kỹ càng toàn bộ huyện thành nhỏ, không hề có nhân vật lợi hại nào, hơn nữa cô nhóc kia mặc áo sơ mi cũ của người lớn nằm ngủ trên chiếu rách, nhìn sao cũng thấy nghèo khổ.

Dáng dấp của cô nhóc kia thật sự rất xinh đẹp, cho dù bán cho người khác làm con gái nuôi hay bán lên núi làm vợ cho người ta đều có thể kiếm bộn tiền không lo lỗ vốn.

Một con dê béo lớn đưa tới miệng, sao hắn ta có thể không ra tay được chứ?!

“Tốt nhất những lời mày nói là thật, nếu dám ở trước mặt tao thêu dệt vô vẩn…” Cố Minh Sâm càng nghe càng nhíu mày, trầm mặt uy hϊếp.

“Thật đó! Hoàn toàn chính xác! Nếu cậu cả Cố không tin có thể phái người tới huyện Vân Thủy tỉnh C phía nam để điều tra!”

“Ngay cạnh... Nhà máy nước huyện Vân Thủy! Đúng rồi! Ngôi nhà đối diện nhà máy nước! Bên phải cách hai ba nhà có một quầy bán quà vặt!”

Lý Đại Phú lo lắng cố nhớ lại khung cảnh năm ấy, với khát vọng sống mãnh liệt gã ta đã miêu tả tất cả các kiến trúc xung quanh!

“Mày ghi tất cả những điều mày nói xuống đây, cả thành viên trong nhóm và địa điểm của tổ chức, viết hết tất cả cho tao.”

Cố Minh Sâm thấy dáng vẻ của Lý Đại Phú rất thành thật không giống như đang nói dối, thế là gọi người tiến đến, ném cho hắn ta giấy bút, để hắn ta viết xong rồi ấn dấu tay lên đó.

Nếu như Lý Đại Phú nói sự thật, như vậy chuyện Viên Viên bị bắt cóc chắc chắn còn có sự nhúng tay của những người khác.

Rốt cuộc là ai muốn hại nhà họ Cố? Là thế lực sau lưng tổ chức của bọn buôn người? Hay là kẻ thù làm ăn?

“Cậu cả Cố, tôi viết xong rồi, anh nhìn xem?”

Cố Minh Sâm trầm mặt đứng bên cạnh suy nghĩ, một bên Lý Đại Phú đã dựa theo yêu cầu của anh nhanh chóng viết giấy đưa tới.

Cố Minh Sâm nghe vậy lấy lại tinh thần, đưa tay tiếp nhận cẩn thận nhìn lại những thứ ghi trên trang giấy một lần, sau đó gấp lại bỏ vào trong túi, dưới ánh mắt tha thiết chờ đợi của Lý Đại Phú, quay đầu nhìn về phía vệ sĩ nói: “Bây giờ tôi ra ngoài làm việc, các người trông chừng hắn ta, cứ để hắn ta đói ba ngày, sắp tắt thở thì cho uống chút nước.”

Lý Đại Phú nghe vậy mặt bỗng nhiên tái nhợt, lộn nhào tiến lên muốn bắt lấy ống quần Cố Minh Sâm: “Cậu cả Cố! Cầu xin anh giơ cao đánh khẽ tha cho tôi một mạng đi! Lúc đầu tôi không biết đó là em gái anh! Nếu không anh giao tôi cho cảnh sát đi, tôi tình nguyện đầu thú ngồi tù!

“Không cần vội, về sau tao sẽ đưa mày vào đó, chờ mày cảm nhận từng nỗi đau mà em gái tao phải chịu, tao sẽ đưa mày vào cục cảnh sát!”

Cố Minh Sâm căm ghét đá văng tay của Lý Đại Phú, ra hiệu cho vệ sĩ đưa người xuống, sau đó nhấc chân ra khỏi cửa.