Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhóc Câm Bị Cả Nhà Phản Diện Nghe Được Tiếng Lòng

Chương 30

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghe thấy tiếng lòng của cậu, ánh mắt Y Trạch Nhĩ càng thêm lạnh lẽo.

Ánh mắt anh ta rơi trên mặt Ninh Chiêu.

Ninh Chiêu lại như không nhìn thấy, một lần nữa vươn tay về phía Nặc Á.

Biến cố chính là xảy ra vào lúc này.

"Ầm ầm --"

Tiếng động lớn khiến tất cả mọi người trong phòng yến hội giật mình, còn chưa kịp phản ứng, cửa ra vào phòng yến hội lại vang lên tiếng va chạm liên tiếp không dứt!

"Á--!!! "

"Ma thú!!! Là ma thú!!!"

"Vệ binh đâu! Còn đứng ngây ra đó làm gì!"

Trong phòng yến hội nháy mắt trở nên hỗn loạn, tiếng la hét vang lên không ngớt.

Các quý tộc ăn mặc sang trọng cũng không còn giữ được vẻ tao nhã thường ngày, hoảng sợ chạy trốn khắp nơi.

Thời Thanh vào khoảnh khắc đám ma thú phá cửa xông vào bị Vưu Di An kéo một cái, mới không bị đám người hỗn loạn xô ngã.

Phản ứng đầu tiên của cậu là đi tìm mẹ, nhưng trong phòng yến hội quá hỗn loạn, nhất thời không tìm thấy bóng dáng của mẹ.

Thời Thanh vội vàng đi vào trong.

"Anh đi đâu vậy!" Vưu Di An kéo cậu lại, một tay đã sờ đến con dao găm bên hông.

Thời Thanh căn bản không kịp trả lời, đám ma thú đã tản ra, tấn công tất cả mọi người một cách bừa bãi.

Cậu chỉ có thể dùng sức hất tay Vưu Di An ra, chạy về hướng lần trước gặp mẹ.

"Chết tiệt." Vưu Di An vội vàng đuổi theo cậu, cổ tay xoay chuyển, con dao găm đã nằm gọn trong lòng bàn tay.

Y Trạch Nhĩ vừa định nhấc chân đuổi theo, ánh mắt lướt qua phía sau Ninh Chiêu, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Nặc Á cũng nhìn sang, đáy mắt lóe lên một tia sáng, kinh hô lao tới: "Điện hạ, cẩn..."

Nhưng cậu ta đã chậm một bước.

Ninh Chiêu theo bản năng quay đầu lại, khuôn mặt dữ tợn của con ma thú dừng lại trước mắt y, một thanh loan đao sắc bén đâm thẳng vào mắt con quái vật, suýt chút nữa xuyên thủng nó.

Con ma thú bị thương gào lên đau đớn, một lực đạo mạnh mẽ kéo Ninh Chiêu ra.

Y đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt màu lam lạnh lẽo của Y Trạch Nhĩ.

Một tiếng "Cẩn thận" của Nặc Á còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, con ma thú kia đã ngã xuống trong tích tắc.

Động tác của cậu ta lao tới hụt, quán tính khiến cậu ta ngã nhào xuống đất, còn chưa kịp phản ứng lại chuyện gì đã xảy ra.

Thời Thanh trong tiếng gầm rú của ma thú đột nhiên quay đầu lại.

-- Cậu nhớ ra rồi!

Là tình tiết quan trọng bị cậu quên mết!

Vũ hội lần này sẽ xảy ra một sự cố bất ngờ.

Do có kẻ bỏ bê nhiệm vụ, lũ ma thú được nuôi trong lâm trường của hoàng cung đã chạy thoát ra ngoài.

Tất nhiên Nặc Á sống lại một lần đã biết chuyện này, nhưng cậu ta không hề báo trước cho ai để phòng ngừa, mà mặc cho sự việc xảy ra.

Bởi vì cậu ta muốn nhân sự cố này, vì bảo vệ Hoàng thái tử mà bị thương, được đưa vào hoàng cung dưỡng thương.

Nhưng lúc này kế hoạch của cậu ta đã thất bại, con ma thú tấn công Hoàng thái tử đã bị Y Trạch Nhĩ một đao gϊếŧ chết.

Thời Thanh không kịp suy nghĩ nhiều, cậu phải nhanh chóng tìm mẹ.

Thủ vệ của hoàng cung nhanh chóng chạy đến, liều mạng chế ngự lũ ma thú mất kiểm soát.

Thời Thanh len lỏi qua đám đông hỗn loạn tìm kiếm bóng dáng mẹ Thời, Vưu Di An quay đầu lại thấy anh hai tạm thời an toàn, liền nắm chặt dao găm bước nhanh theo sau Thời Thanh.

Thực ra bọn họ đã giữ một khoảng cách an toàn với con ma thú gần nhất.

Nhưng vào một khoảnh khắc nào đó, Thời Thanh bỗng nhiên ngửi thấy một mùi hương kỳ lạ.

Vưu Di An cũng ngửi thấy, ban đầu cậu ta không để ý, nhưng ngay sau đó, một luồng gió lốc mạnh từ phía sau ập đến!

Một con ma thú vốn đã bị vệ binh chế ngự bỗng nhiên nổi điên, trong nháy mắt đã vùng vẫy thoát khỏi sự khống chế.

Điều kỳ lạ là, nó vượt qua tất cả mọi người trong đại sảnh, lao thẳng về phía Vưu Di An!

Con dao găm của Vưu Di An còn chưa kịp ra tay, một lực đẩy bên cạnh đột nhiên đẩy cậu ta ra khỏi móng vuốt của con dã thú.

"... Thời Ý!”

Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh, đầu óc Vưu Di An "ầm" một tiếng, trái tim như ngừng đập.

Khi Thời Thanh đẩy Vưu Di An ra đã bị ma thú vỗ một cái vào cổ, máu tươi lập tức nhuốm đỏ nửa người.

Nhưng cậu thậm chí còn chưa kịp cảm nhận được đau đớn, dường như con ma thú bị mùi máu thu hút, mục tiêu từ Vưu Di An chuyển sang cậu.
« Chương TrướcChương Tiếp »