Chương 28

Nếu nói, Omega trên toàn thủ đô không ai dám gả cho nhất, chính là Y Lai Ân với danh tiếng tàn bạo; muốn gả nhưng lại không thể gả, chính là Y Trạch Nhĩ phong lưu phóng khoáng nhưng cũng mang lời nguyền gia tộc.

Vậy thì, người mà tất cả các Omega đều chen lấn muốn gả cho, nhất định là Hoàng thái tử điện hạ.

Ninh Chiêu. Áo Lợi Thác, người con trai Alpha duy nhất của Hoàng đế bệ hạ.

Tỏa sáng rực rỡ như ánh ban mai, đứa con của Mặt Trời của Đế quốc, ngay cả rất nhiều Alpha cũng coi y là người tình trong mộng.

Lúc Ninh Chiêu bước vào, ánh nắng chiều tà vừa vặn rải trên vai y, trong dịp lễ chính thức như hôm nay, y mặc lễ phục Hoàng thái tử màu bạch kim, mái tóc đen dài ngang vai được búi gọn một nửa ra sau đầu, như hoa như ngọc, ấm áp nho nhã.

Rất nhiều Omega chỉ cần liếc mắt một cái đã đỏ mặt.

Thế nhưng ánh mắt Thời Thanh lại nhìn về phía sau Ninh Chiêu, còn Vưu Di An vốn đã quen nhìn trai đẹp thì không ngẩng đầu lên, bởi vì cậu ta lại nghe thấy tiếng lòng của Thời Thanh.

[Kỳ lạ, Nặc Á vẫn chưa về?]

[Chẳng lẽ cậu ta ra ngoài không tìm thấy Hoàng thái tử? Y Trạch Nhĩ cũng chưa về.]

[Luôn cảm thấy mình đã bỏ lỡ tình tiết nào đó... Là cái gì nhỉ? Yên bình như vậy, không ổn lắm.]

[Chờ đã, sao Hoàng thái tử lại nhìn sang đây?]

Ninh Chiêu đương nhiên không thể nghe thấy tiếng lòng của Thời Thanh, thanh niên ấm áp mỉm cười nhận lễ của mọi người, sau đó đi đến trước mặt Thời Thanh.

Quý Tùy và những người khác vội vàng hành lễ, nhưng bị cậu giơ tay ngăn lại.

"Ngài là anh dâu của Vưu Di sao?" Đôi mắt Ninh Chiêu mang màu lục bảo, mỉm cười dịu dàng nắm lấy tay Thời Thanh, hành lễ hôn mu bàn tay cậu: "Nghe tên đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được gặp."

Vưu Di An ở cách đó không xa bất mãn trừng mắt nhìn y—– Cậu ta còn chưa thừa nhận Thời Thanh là anh dâu của mình đâu!

Ninh Chiêu coi như không thấy, lúc cúi đầu môi y cũng không thực sự chạm vào mu bàn tay Thời Thanh, rất lịch sự và biết giữ chừng mực.

[Không hổ là người được ca ngợi là đứa con của Mặt Trời của Đế quốc, quả nhiên ấm áp như ánh mặt trời mà.]

Vưu Di An nghe thấy tiếng lòng của Thời Thanh, ánh mắt bất mãn lập tức chuyển sang Thời Thanh.

Vừa định chỉ trích tên này sao lại dám mơ tưởng đến Alpha khác, ngay sau đó lại nghe thấy:

[Nhưng mà vẫn là Y Lai Ân đẹp trai hơn, khí chất Alpha hơn!]

"..." Vưu Di An bĩu môi, tên này cả ngày trưng ra vẻ mặt chết chóc, vậy mà trong lòng lại so sánh người này với người khác!

Thời Thanh đang ngẩn người nên luôn không có biểu cảm gì, Ninh Chiêu không ngoài dự đoán hiểu lầm.

"Xin lỗi, là ta đã mạo phạm đến ngài ở đâu sao?"

Lúc này Thời Thanh mới hoàn hồn, vội vàng hành lễ với Hoàng thái tử.

Mẹ Thời cũng vội vàng giải thích cậu tạm thời không thể nói chuyện.

Ninh Chiêu khẽ "A" một tiếng, thấu hiểu an ủi: "Không sao, ta nghe nói Nguyên soái tạm thời quay về quân đội, lo lắng hoàng thất tiếp đãi không chu đáo nên mới đến xem thử. Ngài là anh dâu của Vưu Di, ta hy vọng ngài có thể tận hưởng một buổi tối vui vẻ."

Lần thứ hai nghe thấy hai chữ "anh dâu", trong lòng Thời Thanh tràn đầy vui sướиɠ, mí mắt luôn cụp xuống dường như cũng có sức lực hơn.

Vưu Di An dịch người sang bên cạnh Ninh Chiêu, dùng khuỷu tay khẽ huých y một cái.

Ninh Chiêu nhìn cậu ta một cái, thản nhiên hỏi: "Vưu Di, sao không thấy anh hai cậu?"

"Ai biết." Vưu Di An lại không trả lời, "Có khi nào chết trên đường rồi không?"

Cậu ta nói về anh trai ruột của mình mà vô lễ như vậy, Ninh Chiêu đã sớm quen rồi.

"Thật sao? Vừa rồi ta ở bên ngoài có gặp một Beta khá thú vị, cậu ta tự xưng là bạn nhảy của Y Trạch Nhĩ, cho nên ta nghĩ chắc anh hai cậu đã đến rồi mới phải."

Nghe vậy, Vưu Di An và Thời Thanh đồng thời quay đầu lại.

Tâm trạng Vưu Di An lập tức trở nên phức tạp—– Mỗi câu nói trong lòng của Thời Thanh đều ứng nghiệm, quả nhiên Nặc Á đã tiếp cận Hoàng thái tử rồi.

Cậu ta cảm thấy rất thú vị, ngẩng đầu cười có chút kiêu ngạo: "Ai biết được, điệu nhảy mở màn buổi tối nay, chắc chắn anh hai tôi sẽ nhảy với Thời Ý, còn bạn nhảy ban đầu của anh ấy, tôi nghĩ không quan trọng."

[Không được, tôi muốn nhảy với Y Lai Ân.]

Nụ cười Vưu Di An sượng lại, trừng mắt liếc Thời Thanh một cái.

Ninh Chiêu như đang suy nghĩ gì đó, sau đó nhướng mày: "Kể từ đó, một buổi tối tốt đẹp sẽ có một người trẻ tuổi cô đơn lẻ bóng, vậy thì quá tệ rồi."

Y quay đầu cười nói: "Không biết Beta đáng thương này ở đâu? Có lẽ ta cũng có thể mời cậu ta nhảy một bài."

[Không được!!!!!!]

Vưu Di An còn chưa kịp phản ứng lại lời của Ninh Chiêu, đã bị tiếng lòng của Thời Thanh làm cho chấn động.

[Tuyến thể mà Nặc Á thay thế chính là để thu hút Hoàng thái tử, không thể để bọn họ đến gần nhau!]