Chương 17

Thời Thanh lập tức luống cuống chỉnh lại mái tóc của mình.

"Được rồi." Y Lai Ân nói, giọng mang theo chút ý cười: "Nó đang giục chúng ta chụp ảnh kìa."

Trên đỉnh đầu hạ xuống một chiếc camera có độ phân giải cao.

Thời Thanh vội vàng đứng nghiêm, chụp xong ảnh dưới sự nhắc nhở của giọng nói máy móc.

Trên phông nền chủ đạo là quốc huy của Đế quốc, Omega đứng nghiêm, hai tay nắm chặt vì căng thẳng, trên khuôn mặt trắng nõn là đôi mắt tựa như được khảm bằng loại đá quý đắt giá nhất thế gian, khiến cậu giống như một con búp bê tinh xảo được thổi hồn vào.

Còn Alpha bên cạnh cậu thì nhìn thẳng vào ống kính, dưới ống kính độ phân giải cao, đường nét khuôn mặt vẫn điển trai như được tạo hình bởi công ty kỹ xảo hàng đầu.

Mãi đến khi máy ở quầy thay đổi thông tin hiển thị bức ảnh đó, Thời Thanh mới muộn màng nhận ra tay Y Lai Ân đang vòng qua vai mình.

Giống như tất cả các cặp vợ chồng AO thông thường.

Thời Thanh lưu luyến nhìn bức ảnh.

Suy cho cùng, ngay sau đó, khi thông tin định danh của cậu hiện ra, hạnh phúc đẹp đẽ đến mức phi thực tế vào lúc này sẽ kết thúc.

[Đang cập nhật thông tin hôn nhân.]

[Y Lai Ân Tạp Lạc Tư, Alpha cấp SSS, Nghề nghiệp: Quân nhân, Bạn đời: Thời Ý, Độ phù hợp với bạn đời: 100%, vui lòng xác nhận.]

[Thời Ý, Omega cấp S, Nghề nghiệp: Sinh viên, Bạn đời: Y Lai Ân Tạp Lạc Tư, Độ phù hợp với bạn đời: 100%, vui lòng xác nhận.]

Sau đó là âm thanh người bên cạnh nhấn [Xác nhận].

Thời Thanh đột ngột ngẩng đầu nhìn thông tin trên màn hình.

Mặc dù cấp bậc và nghề nghiệp đều giống cậu, nhưng phía trước là tên của anh trai cậu.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ trong nhà đã nghĩ ra cách?

"Sao vậy?"

Giọng nói của Y Lai Ân kéo suy nghĩ của Thời Thanh trở lại.

Thời Thanh vô thức đưa tay nhấn xác nhận.

[Cập nhật thành công, Y Lai Ân Tạp Lạc Tư, Thời Ý, Quan hệ hôn nhân có hiệu lực.]

[Chúc mừng hai vị, nguyện lời chúc phúc của Nữ thần luôn ở bên các vị.]

Trở lại phi hành khí, Thời Thanh nhìn chằm chằm vào thứ trong tay, ngẩn người.

Đó là món quà lưu niệm mà Trung tâm hôn nhân tặng, một mặt dây chuyền bạc được làm theo hình quốc hoa của Đế quốc.

Bên trong có gắn chip cảm ứng, khi chạm vào thiết bị điện tử có thể đọc được ảnh cưới và thông tin hôn nhân.

Trong ảnh tuy là cậu, nhưng người trong thông tin lại là anh trai.

Độ phù hợp của anh trai và Y Lai Ân là 100%.

Nhìn khắp thủ đô, độ phù hợp cao như vậy cũng rất hiếm thấy.

Nếu là Omega của gia đình khác được phát hiện có độ phù hợp cao như vậy với Alpha nhà Tạp Lạc Tư, nhất định sẽ lo lắng đến mất ngủ.

Nhưng đối với Thời Thanh, đó quả thực là sự ưu ái của Nữ thần dành cho cậu.

Nhưng mà...

[Không phải của mình.]

Tiếng lòng đầy thất vọng của thiếu niên truyền vào tai Y Lai Ân.

[Ngoại trừ mùi tin tức tố, mình và anh trai không có gì khác biệt, chẳng lẽ cũng có thể có độ phù hợp này với Y Lai Ân sao?]

[Không thể nào, chưa bao giờ có chuyện một người có thể đồng thời có độ phù hợp giống hệt nhau với hai Omega.]

[Không phải của mày, Thời Thanh, tất cả những thứ này đều không phải của mày.]

Mùi hương thoang thoảng theo gió bay vào từ cửa sổ phi hành phí đang mở một nửa.

Dòng suy nghĩ của Thời Thanh bị cắt đứt.

[Là... Mùi hoa hồng champagne.]

Cậu quay đầu lại, thì ra bọn họ đang đi ngang qua cửa hàng hoa lớn nhất thủ đô.

Không biết đang tổ chức hoạt động gì, bên ngoài cửa hàng hoa dựng một bức tường hoa lộng lẫy khổng lồ, được kết từ nhiều loại hoa hồng.

Thời Thanh luôn có thể nhạy bén ngửi thấy mùi hương hoa hồng champagne trong vô số loại hoa, bởi vì đó là mùi hương tin tức tố của cậu.

Cậu ngẩn ngơ nhìn bức tường hoa, cũng không biết phi hành phí đã dừng lại từ lúc nào.

Y Lai Ân rất bận, phi hành khí bay được nửa đường thì chuyển hướng, dừng lại trước cổng quân đội.

"Chương trình đã được thiết lập sẵn, sẽ đưa em về nhà." Alpha đứng trước cửa khoang nhìn Thời Thanh: "Chiếc phi hành khí này sau này cho em dùng để ra ngoài, em biết điều khiển chứ?"

Thời Thanh lắc đầu.

Giọng Y Lai Ân ôn hòa: "Để Mai Lý Khoa dạy em sau."

Thời Thanh lấy máy trợ nói ra: "Tối, nay, ngài, có, về, nhà, ăn, cơm, không?"

Y Lai Ân đáp: "Quân đội còn nhiều việc, không cần đợi tôi."

Thời Thanh có hơi thất vọng, nhìn thấy Y Lai Ân đang nghiêng đầu đeo rọ mõm.

Như ma xui quỷ khiến, Thời Thanh nhoài người lại gần Y Lai Ân, đưa tay ra.

Rọ mõm làm bằng xương thú có cảm giác hơi thô ráp và lạnh lẽo.

Y Lai Ân khựng lại, mắt nhìn Thời Thanh.

Thời Thanh bỗng chốc có hơi căng thẳng, tim đập thình thịch, tay đặt trên rọ mõm không biết nên tiếp tục hay là rụt lại.

Y Lai Ân tháo rọ mõm đưa cho Thời Thanh, cúi đầu hướng về phía Omega.

Mắt Thời Thanh sáng lên, cẩn thận giúp Y Lai Ân đeo rọ mõm.