Chương 34: [Hương Mơ Mộng]

Quỷ Linh Cơ không nhanh không chạm bước đi về hướng trường nữ sinh Arakou.

Cô ta mặc trang phục vu nữ, mái tóc đen dài đi trên đường, khiến cho nhiều người chú ý, nhưng sự chú ý này ngày càng ít khi cô ta đến gần trường học.

Bởi vì đang là giờ học nên mọi học sinh đều ở trong lớp, mà những người không phải học sinh thì không được đến gần trường.

Bên tai Quỷ Linh Cơ, thông báo về cái chết của đám người quỷ tướng Thiên Cẩu truyền đến.

Đám người đó đã ký kế ước gia nhập Quỷ Linh Đoàn, nên tin bọn họ đã chết sẽ được truyền đến cho thành viên còn sống khác.

Hiện giờ người duy nhất còn sống trong Quỷ Linh Đoàn chính là Quỷ Linh Cơ.

(Rốt cuộc là đứa nào cứ nhằm vào mình? Mặc kệ mày là ai đi chăng nữa, tao nhất định sẽ làm mày hối hận.)

Ánh mắt Quỷ Linh Cơ có vài phần bệnh trạng, cô ta phát ra tiếng cười trầm thấp.

Thông qua nhiều thông tin khác nhau, đứa nhằm vào Quỷ Linh Đoàn chính là học sinh trường này, nhưng nơi này có rất nhiều người, Quỷ Linh Cơ không dễ gì mà tìm người được, vậy nếu số người trong trường học này giảm xuống?

Đây không phải phương pháp mà người bình thường sẽ nghĩ đến, nhưng Quỷ Linh Cơ không phải người bình thường, nên cô ta thấy đây là phương pháp tốt.

Trên tay cô ta xuất hiện một tấm thẻ màu lam.

[ Hương Mơ Mộng ]: nó có thể tỏa ra hương thơm làm hôn mê mọi người trong phạm vi lớn, nhưng không có tác dụng với Luân Hồi Giả.

Đây là thẻ trang bị cấp SR, cũng là tấm thẻ SR thứ hai của Quỷ Linh Cơ, song bởi vì nó chỉ có tác dụng với người thường nên Quỷ Linh Cơ rất ít dùng nó, không hề có ai biết cô ta có thẻ trang bị này.

Tuy nó chỉ có tác dụng với người thường, nhưng phạm vi lại rất rộng, đủ để làm hôn mê toàn bộ người trong trường học.

Mà nếu muốn xử lý người hôn mê, hiển nhiên rất đơn giản.

(Cái đứa gϊếŧ đám người quỷ tướng Thiên Cẩu chắc đang trở lại trường? Vậy chờ mày quay lại và thấy tất cả mọi người trong trường đều chết hết, vẻ mặt của mày sẽ như nào nhỉ? Tao rất mong đợi đó, thật sự muốn nhìn vẻ mặt của mày lúc đấy.)

Quỷ Linh Cơ cầm tấm thẻ trong tay, hưng phấn nghĩ.

....................................

Inoue Keiko đang tập trung lắng nghe bài giảng, tuy là Luân Hồi Giả nhưng cô cũng là học sinh giỏi, điểm cũng thuộc hàng cao nhất lớp B.

Song hôm nay khi Inoue Keiko đang lắng nghe bài giảng, thì cô bỗng nghe thấy tiếng phịch bên cạnh, một bạn học không biết tại sao lại trực tiếp gục xuống bàn.

Inoue Keiko còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì trong lớp lại có tiếng phịch phịch, từng người bạn học gục xuống, ngay cả giáo viên trước bục giảng cũng không ngoại lệ.

Trong nháy mắt lớp B chỉ còn mình Inoue Keiko ngồi đó.

Inoue Keiko “???”

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng Inoue Keiko khá luống cuống, quyết đoán gục sang một bên giả bộ bị hôn mê.

Sau khi gục xuống, Inoue Keiko run rẩy lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho một người được đánh dấu là quỷ tướng Thiên Lang: “Đại nhân, trong trường học hình như có vấn đề gì đó, toàn bộ giáo viên và học sinh đều bất tỉnh.”

Mizuhashi Yuzuki nhanh chóng trả lời: “Cô trốn kỹ không cần xuất hiện.”

.............................

Tsukuyomi Ruri đang quay trở lại trường học.

Trên đường đi cô nhận ra điện thoại có tin nhắn mới nên mở ra xem.

Đó là tin nhắn do Mizuhashi Yuzuki gửi đến: “Đại nhân, tôi nhận được tin rằng trường học của bọn tôi gặp sự cố, tôi hoài nghi là do Quỷ Linh Cơ làm, trường học của bọn tôi là trường nữ sinh Arakou,...”

“Ta biết rồi.” Tsukuyomi Ruri nhắn lại.

Cất điện thoại vào cặp sách, Tsukuyomi Ruri biết cô phải tăng tốc lên.

“Vèo!”

Cô vận chuyển toàn bộ năng lượng tăng lên thể chất, cuốn đi nhanh như một cơn gió, những người đi dọc đường không hề nhận ra Tsukuyomi Ruri đi ngang qua.

Với một tốc độ như vậy, Tsukuyomi Ruri đã đến trường nữ sinh Arakou trong nháy mắt.

Vừa đến đây Tsukuyomi Ruri hơi ngạc nhiên nhìn về một hướng, cô thấy một đám du côn đang tụ tập bên ngoài bức tường trường học.

Cái đám du côn này thật sự nhìn rất quen mắt.

Cô thấy chị đại cột tóc đuôi ngựa đang hô hào với bọn đàn em: “Chính là vì cái trường học này mà tao bị bắt tới đồn cảnh sát hai lần, tao không thể chấp nhận nổi chuyện này, tụi bây thì sao?”

“Không thể chấp nhận được!” Tụi đàn em sôi nổi hò hét.

“Rất tốt, vậy hôm nay chúng ta tiến vào trường học này hù dọa bọn họ, làm cho bọn họ biết chúng ta lợi hại như nào. Đi thôi, cả đám theo tao trèo tường vào.” Chị đại nói tiếp.

Đám du côn bắt đầu lần lượt trèo vào.

Đối với du côn, trèo tường là chuyện rất đơn giản, một đám người nhanh chóng trèo tường qua, ngạo nghễ đi vào trường học.

Kết quả còn chưa đi được mấy bước, cả đám lần lượt phịch phịch gục xuống đất.

Tsukuyomi Ruri chứng kiến toàn bộ quá trình:“...”

Đám du côn này đến đây diễn hài hả?

(Trong không khí có một loại lực lượng gây hôn mê.)

Tsukuyomi Ruri cẩn thận cảm nhận, thứ này thì lúc sau dùng [ Luồng Gió Bay Cao ] thổi một chút là hết. Còn hiện tại, hiển nhiên là đi đối phó Quỷ Linh Cơ.

Bên cạnh Tsukuyomi Ruri, một Vô Diện Nhân cầm lưỡi hái hiện ra, sau đó nhanh chóng bay vào trong trường học.

...........................

Quỷ Linh Cơ đẩy cách cửa của một phòng học.

Nhìn thấy bọn học sinh hôn mê gục trong phòng, trên mặt Quỷ Linh Cơ nở một nụ cười tàn nhẫn, cô ta chuẩn bị bắt đầu hành động của mình.

Có điều vào đúng lúc này, Quỷ Linh Cơ hình như nhận ra gì đó, đột nhiên xoay người nhìn sang.

Một Vô Diện Nhân cầm lưỡi hái lơ lửng phía sau Quỷ Linh Cơ.

“Takahashi Osamu?” Nhìn thấy Vô Diện Nhân, Quỷ Linh Cơ lập tức nghĩ đến đoàn trưởng Ngôi Sao Đoàn.

Quỷ Linh Cơ hiển nhiên biết năng lực của Takahashi Osamu, nhưng lại không biết hắn ta đã chết, nên nghĩ rằng đó là Takahashi Osamu.

“Thì ra là vậy, đứa gϊếŧ các thành viên của Quỷ Linh Đoàn là mày, Takahashi Osamu? Ra là mày muốn đi chết.” Quỷ Linh Cơ nói, một cuốn sách xuất hiện trên tay cô ta.

Đây là thẻ trang bị cấp SR [ U Linh Chi Thư ] , là thứ giúp Quỷ Linh Cơ vượt mặt đa số Luân Hồi Giả trung cấp.

Khi Quỷ Linh Cơ lật trang sách, những con u linh trong cuốn sách bay ra, nhào tới Vô Diện Nhân.

Đám u linh này rất khác biệt so với Leona, nhìn không rõ hình tượng của bọn nó, chỉ là hình người mơ hồ, tự nhiên không có ý thức.

Đối mặt đám u linh nhào tới, Vô Diện Nhân vung lưỡi hái trong tay, từng con u linh bị chém thành từng mảnh ngay tại chỗ.

Mặc dù cơ thể rách nát có thể lành lại, nhưng u linh vừa mới lành lại cũng không lao tới nữa, mà là vây xung quanh, nhìn chằm chằm Vô Diện Nhân để tìm cơ hội.

“Mày thực sự là Takahashi Osamu?” Quỷ Linh Cơ thấy vậy hơi hoài nghi.