Chương 23: Thực sự là cậu ta

Koike Takuma quay người ra sau lại không thấy ai cả.

“Ông tìm tôi hả?” Sau lưng Koike Takuma lại cất lên giọng nói kia.

Giọng nói mềm mại dễ nghe, chỉ cần nghe giọng thôi cũng tưởng tượng được ngoại hình của người này sẽ rất là đáng yêu.

Nhưng khi Koike Takuma nghe thấy giọng nói, trên trán hắn không ngừng chảy mồ hôi lạnh.

Khi nãy hắn nói chuyện với người trong đoàn đều bị nghe được?

Người này là ai?

Trong lòng Koike Takuma có rất nhiều câu hỏi, hắn đưa tay vào trong túi tìm điện thoại.

“Bốp!”

Chưa kịp tìm được điện thoại, Koike Takuma đã cảm giác bụng bị đánh kịch liệt, đau đến mức cong eo, ngay sau đó đầu hắn bị đập một phát, cả người ngã xuống đất.

Tiếp đó Koike Takuma cảm giác cả cơ thể không trọng lượng, chân bị người ta cầm lấy lôi đi, bởi vì tốc độ quá nhanh, nên khi hắn còn không kịp hoàn hồn đã bị lôi đi vào một hẻm nhỏ âm u.

“Ông là người của Ngôi Sao Đoàn?” Giọng nói kia lại cất lên.

Koike Takuma hiểu được chính mình không đánh lại đối phương, chỉ đành thành thật trả lời: “Đúng vậy.”

“Nói cho tôi toàn bộ tin tức về đoàn đội của ông, từ đoàn trưởng đến cả thành viên đều nói một câu, là thực lực gì, có thẻ năng lực và thẻ trang bị như nào.” Tsukuyomi Ruri bình tĩnh nói.

Koike Takuma hơi chần chừ, lập tức eo hắn lại bị đạp một cú.

Pha này làm Koike Takuma không nhịn được kêu rên thảm thiết, cả cơ thể súc lại, thường thường run rẩy lên.

“Nếu ông không muốn chết thì tôi hỏi gì phải trả lời ngay, nếu có chần chừ thì tôi sẽ cho ông biết cái gì gọi là khó chịu, kiên nhẫn của tôi là hữu hạn.” Tsukuyomi Ruri uy hϊếp nói.

“Tôi nói, tôi nói.” Vừa bị đạp một cú đau đớn làm Koike Takuma vội vàng nói.

Sau đó Tsukuyomi Ruri tiếp tục hỏi về Ngôi Sao Đoàn, trong lúc hỏi cô cũng đứng ở góc độ mà Koike Takuma không nhìn thấy được.

Về tin tức của Ngôi Sao Đoàn mà Tsukuyomi Ruri nghe được cũng không có gì đặc biệt, giống như một đoàn đội Luân Hồi Giả bình thường thôi.

Sở dĩ Ngôi Sao Đoàn và Quỷ Linh Đoàn có ân oán là do từng xảy ra mâu thuẫn ở thế giới luân hồi.

Một cái thế giới luân hồi thường có hàng chục cái Luân Hồi Giả làm cả chục cái nhiệm vụ khác nhau, trong đó có một số nhiệm vụ cũng sẽ sinh ra xung đột, bởi vậy mà Ngôi Sao Đoàn bị Quỷ Linh Đoàn làm cho ăn không ít rắc rối, nên vẫn luôn ghi hận trong lòng.

Sau khi hiểu đại khái các loại tin tức, Tsukuyomi Ruri lại hỏi về vị trí của nhà xưởng bị vứt đi, sau đó trực tiếp đánh bất tỉnh Koike Takuma, cũng cầm theo điện thoại của hắn, tiếp đó Tsukuyomi Ruri nghĩ ngợi một lúc rồi đem Koike Takuma nhét vào thùng rác kế bên.

Sau khi rời khỏi hẻm nhỏ, Tsukuyomi Ruri quay lại trường học, ở bên ngoài phòng nhạc gặp được Leona.

Leona nhìn thấy Tsukuyomi Ruri liền bay tới ngay: “Cậu đoán xem mình phát hiện được gì nào?”

Giờ phút này cô nàng như đang viết hai chữ giật mình trên mặt.

Tsukuyomi Ruri hỏi: “Quỷ tướng Thiên Lang là Mizuhashi Yuzuki?”

Leona “???”

Thấy Leona càng thêm giật mình, Tsukuyomi Ruri đã biết chính mình đoán đúng rồi.

Cô thật sự không nghĩ tới Mizuhashi Yuzuki lại có thể là Luân Hồi Giả, đây là một tin tức làm người ta cảm thấy rất ngoài ý muốn. Hơn nữa thoạt nhìn Mizuhashi Yuzuki hình như có ân oán gì đó với Quỷ Linh Đoàn.

“Tại sao cậu biết? Rõ ràng mình còn chưa nói cho cậu mà?” Leona hơi ấm ức nói.

“Chuyện này có thể đoán ra được, với lại Mizuhashi-san đi đâu rồi?” Tsukuyomi Ruri mặt không cảm xúc nói.

Leona thở dài: “Cậu ấy đã rời khỏi trường học, bên ngoài chỗ nào cũng là ánh nắng, mình không có cách nào đi theo, nếu đi thì giờ cậu đã không nhìn thấy Leona xinh đẹp đáng yêu này.”

Tsukuyomi Ruri tự động lọc bỏ câu cuối của Leona, gật đầu nói: “Tôi hiểu rồi, tiếp theo tôi cũng cần rời khỏi trường làm chút việc, nếu cô không có phương tiện ra ngoài thì ở lại đây đi.”

“Nếu cậu đi liền ngay bây giờ, trường học tìm không thấy cậu thì sẽ có phiền phức gì không?” Leona nghiêng đầu hỏi.

“Vậy cô viết giùm tôi đơn xin nghỉ sau đó đưa cho cô chủ nhiệm, nhờ cô đó.” Tsukuyomi Ruri phất tay rồi rời đi.

Leona “...”

Nhờ u linh đi làm việc như này có thích hợp không?

.........................

Mizuhashi Yuzuki đã cởi bỏ quần áo của quỷ tướng Thiên Lang, cô đang mặc áo ngắn tay màu cà phê, quần đùi trắng, mái tóc dài xanh nhạt được cột thành hai bím, đang đi bộ trên đường.

“Hiện tại đi qua một chuyến? Tôi biết rồi, đi ngay đây.” Mizuhashi Yuzuki cúp điện thoại.

Tuy rằng không biết lúc này đoàn trưởng Takahashi Osamu của Ngôi Sao Đoàn lại tìm cô làm gì, nhưng hẳn là thảo luận chuyện đối phó Quỷ Linh Cơ, dù sao đi xem sẽ biết.

Từ nơi này đi đến chỗ Ngôi Sao Đoàn nhà xưởng vứt đi, sẽ đi ngang qua một nghĩa trang công cộng, Mizuhashi Yuzuki đi tới đây thì dừng lại, cô nàng bước vào trong, đến trước mặt một ngôi mộ.

“Yên tâm đi Tiểu Kết Y, tớ sẽ trả thù cho cậu.” Mizuhashi Yuzuki vẫy vẫy nắm tay như đang cổ vũ chính mình.

Lặng yên nhìn tấm bia mộ trong chốc lát, Mizuhashi Yuzuki rời khỏi nơi này.

Rất nhanh một mảnh đất nhà xưởng vứt đi xuất hiện trong tầm mắt Mizuhashi Yuzuki.

Vừa tiếp cận nơi này Mizuhashi Yuzuki liền che miệng mũi lại, cô rất bất mãn vì không khí ở nơi này tràn ngập vị sắt thép rỉ sét, cô hơi phẩy phẩy bàn tay đang che mũi.

Đi vào chỗ sâu bên trong nhà xưởng vứt đi, trong một căn phòng đơn sơ Mizuhashi Yuzuki gặp được một đám người.

Ở trong đám đó, bắt mắt nhất là một nam nhân cao 1m9, người này ăn mặc quần dài màu đen và áo hoodie trắng, thoạt nhìn chỉ là một thanh niên hệ vận động bình thường. Nhưng mà người này chính là đoàn trưởng Takahashi Osamu của Ngôi Sao Đoàn!

Mizuhashi Yuzuki đi qua tới cũng mở miệng hỏi:“ Takahashi, ông kêu tôi lại đây làm g....”

Chưa nói xong một câu thì đống đất lớn trước mặt Mizuhashi Yuzuki đột nhiên nổ toát ra, ngay sau đó một bóng người xẹt qua, một mũi nhọn làm người ta cảm giác lạnh lẽo sởn tóc gáy nhanh chóng tới gần.

Thời khắc mấu chốt Mizuhashi Yuzuki vội vàng thi triển năng lực của cô [ Lá Chắn Bích Ngọc ] , quanh người hình thành một tấm lá chắn xanh biếc cản lại, nhưng do sử dụng quá gấp rút, lá chắn không kịp ngưng tụ thật thể đã bị phá bẻ.

Nhưng dù vậy [ Lá Chắn Bích Ngọc ] vẫn tranh thủ được cho Mizuhashi Yuzuki một khoảng thời gian, cô nhanh chóng lùi ra sau, trách đi nguy hiểm bị mổ bụng.

“Cô phản ứng cũng nhanh thật.” Một giọng nói từ phía sau lưng Mizuhashi Yuzuki cất lên.

Ngay sau đó Mizuhashi Yuzuki liền bị một cổ năng lực cực mạnh từ sau lưng đánh vào, cả người ngay tại chỗ bị oanh ra ngoài, phun một họng máu lăn quay cuồng hai vòng.

Còn không kịp đợi cô chống đỡ cơ thể đứng dậy, cái ót bị đánh thật mạnh, hôn mê ngay tại chỗ.

Takahashi Osamu dáng người cao ráo đứng bên cạnh Mizuhashi Yuzuki cười lạnh.