Chương 5

Bình luận dưới weibo cũng điên cuồng tăng: Ngồi chờ Tiểu Minh Tử livestream trồng cây chuối đi vệ sinh. (mặt chó nghiêm túc)

Vương Nhất Minh mím môi đóng weibo, không muốn đối mặt với chủ đề này, gửi tin nhắn WeChat cho Nhan Nhiễm: Ông chủ à, tôi phát hiện ra cậu có kỹ năng đặc biệt có thể hút fan nha, hấp dẫn toàn là đại gia.

Nhan Nhiễm: Nói thật với anh, tôi là mèo yêu, mèo chiêu tài.

Vương Nhất Minh: Vâng, thưa ngài mèo chiêu tài!

Nhan Nhiễm hoá thành mèo con màu vàng rực rỡ, nằm trên cửa sổ tắm ánh trăng, ghét bỏ dùng móng vuốt đẩy điện thoại sang một bên. Meo meo, biết ngay mà dù có nói thật anh cũng không tin, thế hệ dọn phân này thật sự quá tệ.

————

Sáng hôm sau, ánh nắng ấm áp, Nhan Nhiễm kê ghế xích đu trong sân, xung quanh là hàng chục con mèo lớn nhỏ, có vẻ như tất cả mèo trong thôn đều chạy tới đây. Nhan Nhiễm bị vây ở giữa vẫn lười biếng nằm trên ghế xích đu nhẹ nhàng đung đưa.

Nhan Nhiễm vẫy tay, mèo lớn mèo nhỏ đều tự động xếp hàng, từng đám một xếp hàng tới lấy cá khô trong tay cậu, mỗi con ngậm một cái, ngoan ngoãn ngồi xổm xung quanh cậu ăn, không giành giật không đánh lộn, có trật tự còn hơn khi con người xếp hàng.

Nhan Nhiễm hài lòng vuốt ve đầu con mèo Dragon Li tới gần bên cậu, khen: "Rất tốt, đều là bé ngoan."

Con mèo Dragon Li kia trông khá hung dữ, thân hình to lớn, chắc phải nặng đến mười mấy cân, rất khỏe mạnh, vừa nhìn là biết mèo đầu đàn. Nhưng trước mặt Nhan Nhiễm lại như một bé ngoan, thân thiết cọ cọ bàn tay cậu, phát ra tiếng khò khè nho nhỏ.

Vương Nhất Minh vừa ngủ dậy đã chạy tới tìm Nhan Nhiễm, đứng ở cửa sân đã bị làm cho hoảng sợ: "Đậu xanh! Sao nhiều mèo thế?"

Nhan Nhiễm thấy anh ta rốt cuộc cũng chịu đứng dậy khỏi xích đu, đối với người dọn phân này cậu đã hết nói rồi, không chỉ ngốc, còn lười!

Vương Nhất Minh nghi ngờ hỏi: "Cậu muốn đi ra ngoài hả?"

Nhan Nhiễm lười biếng duỗi người một cái, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Anh biết chèo thuyền không?"

Vương Nhất Minh vô thức gật đầu, Nhan Nhiễm bỗng hăng hái hẳn lên: "Vậy tốt quá, tôi muốn đi bắt cá, chuẩn bị bữa trưa. Hôm qua ít thời gian quá, miễn cưỡng ăn vậy thôi, hôm nay tôi muốn chọn một con vừa mắt mà ăn."

Vương Nhất Minh: Chọn???

Chọn cá trong ao, ông chủ nghiêm túc thật à?



Vương Nhất Minh cũng không kịp ăn sáng, phấn khởi đuổi theo Nhan Nhiễm, trên đường đi đã vội vàng đăng một bài lên weibo, sau đó liền mở livestream.

Những khách ghé qua từ weibo đã biết kỹ năng bắt cá thần sầu của Nhan Nhiễm, liền bắt đầu cá cược xem hôm qua có phải chỉ là may mắn không?

Cược 1 củ cà rốt, Nhan Nhiễm hôm nay vẫn bắt được cá, hôm qua không phải may mắn mà là bởi vì cậu ấy đẹp trai!

Chắc chắn sẽ bắt được cá, vì cậu ấy nấu ăn ngon, đừng hỏi tôi là ai, tôi là kẻ ham ăn, tôi chính là đại diện cho phe ăn uống đây.

Cược 2 củ cà rốt, hôm nay chắc chắn cậu ấy sẽ không thể bắt được cá. Bởi vì đâu có kỹ năng bắt cá tuyệt vời đến nổi không bỏ xót một con nào được, với cả cậu ấy còn trẻ tuổi thế kia, chẳng lẽ hồi nhỏ không làm gì cả mà chỉ học bắt cá à?

Dù có bắt được cá hay không, tôi vẫn mê cậu ấy, dâng hết snack của tôi trong 1 tháng làm sính lễ, cậu ấy giờ đã thuộc về tôi rồi!

...

Ao cá nông thôn như thế này, hàng chục năm chưa từng thả cá giống, chỉ có vài loại cá nhà như cá trắm cỏ, cá chép, cá quả, lươn, cá chạch gì đó, Nhan Nhiễm đến nhìn mặt nước tĩnh lặng, nghĩ đến vài cách chế biến mấy loại cá này, cuối cùng quyết định ăn cá chép.

"Tôi muốn chọn một con cá chép đẹp, làm món cá chép chua ngọt . Con cá được chọn bắt buộc phải cân đối, khỏe mạnh, phải là cá đực, không được có mỡ, khi chiên lên cơ thể phải cong lên tạo thành một đường cong đẹp mắt, phải như thế này." Vừa nói dứt lời Nhan Nhiễm liền đưa tay tạo hình vòng cung. Cậu yêu cầu về con cá rất cao, nếu nhìn không đẹp mắt cậu sẽ không ăn.

Vương Nhất Minh: "..."

Nhan Nhiễm lắc đầu, nhìn biểu cảm trên mặt của tên dọn phân kia, biết ngay là hắn hoàn toàn không hiểu được niềm vui khi ăn cá là như thế nào.

Mọi người trong phòng livestream bật cười, bình luận cuồng nhiệt: Lão đại thật oai hùng! Người khác đều tự hỏi rằng bản thân có bắt được cá không, còn lão đại thì tự hỏi rằng bản thân muốn bắt con nào!

Một người nào đó hai tháng không bắt được con cá nào nhất định phải học tập thật tốt!

Anh trai nhỏ nhìn tôi này! Tôi chính là nàng tiên cá mà cậu đang tìm kiếm!

Này! Trên kia dịu dàng chút đi!

Áhhhh anh trai này đẹp trai quá! Bắt cá, bắt cá nào!

Khách mới vào không biết, cứ tưởng đây là phòng livestream của Nhan Nhiễm, tất cả mọi người đều trở thành fan của Nhan Nhiễm, chỉ muốn xem cậu bắt và làm cá, không muốn xem gì khác.

Nhan Nhiễm chỉ vào chiếc thuyền gỗ nhỏ trên bờ, bảo Vương Nhất Minh: "Anh chèo thuyền, chúng ta ra giữa ao câu cá."

Vương Nhất Minh di chuyển rất chậm chạp, bước từng bước nhỏ về phía trước, thái độ cực kì không muốn hợp tác xong liền nói "Không đi được đâu , thuyền sẽ bị lật đấy!" Chiếc thuyền nhỏ này trước đây đã từng sử dụng qua, đều bị cá húc qua hết rồi, lần tệ nhất cá còn húc cong cả tấm ván gỗ ở đuôi thuyền. Người già trong làng còn nói trong ao này có Ngư vương, suýt nữa thành thủy quái rồi.