Chương 28

Lời này nói ra, Vương Nhất Minh không mấy tin tưởng, Nhan Nhiễm rõ ràng không có khái niệm về tiền bạc, còn hay tiêu tiền lung tung. Đặc biệt là từ khi biết mua hàng online, hàng giao tới nhà nhiều không thể tả.

"Sách gì cậu cần thì bảo anh mua giúp, đừng tự mua nữa." Vương Nhất Minh ăn nửa bát mì, đột nhiên nhớ ra, "Anh họ của cậu đi rồi à?"

Nhan Nhiễm thở dài tiếc nuối: "Ăn trưa xong là đi rồi."

Lão đại cho cậu năm mươi năm tu vi , khiến cậu vận may ập tới, chỉ điểm con đường tu luyện, coi như là sư phụ vô danh của cậu, không biết sau này có còn gặp lại được nữa không.

Yêu tinh bọn họ rất tin vào nhân quả, cậu thiếu lão đại rất nhiều ân tình, không biết bao giờ mới có thể đền đáp? Than ôi!



Bốn con rùa khổng lồ chở một căn biệt thự, cuối cùng bay đến núi Vân Lương, vững vàng đem biệt thự đặt xuống.

Xung quanh dâng lên một vùng sương trắng, hòa vào với sương mù của núi Vân Lương, biệt thự nhanh chóng biến mất trong làn sương.

Một thanh niên nho nhã, mặc bộ đồ trắng hơi ngả vàng theo phong cách thời Đường, ôm một chồng hồ sơ, bước ra từ biệt thự, thấy Tần Tấn Lê đứng trên không trung yên lặng nhìn sang phía này, anh nhanh chóng lướt vài bước trong hư vô, cung kính nói: "Thưa ngài, tôi đến trễ."

Tần Tấn Lê trước tiên quét mắt qua những giấy tờ trong tay đối phương.

Khương Yến vội giải thích: "Đây là báo cáo hội nghị thư ký gửi cho ngài, tôi sẽ giúp ngài xử lý."

Tần Tấn Lê ừ nhẹ một tiếng, linh khí chợt lóe lên, lại hóa thành con cá Kσı lớn, rầm một tiếng nhảy xuống bể bơi, lại biến thành bộ dạng không hứng thú với bất cứ chuyện gì.

Khương Yến lại đuổi theo, đứng bên bể bơi cung kính hỏi: "Thư ký Lang hỏi ngài bao giờ quay về."

Tần Tấn Lê ngẩng nhìn bầu trời, lạnh lùng nói một câu khiến người khác khó hiểu: "Ta muốn, nuôi một con mèo."



Vương Nhất Minh quay một đoạn video bên ao cá đăng lên weibo: Xem này, ao cá nhà mình mở rộng rồi, sắp thành trang trại nuôi cá. (mặt chó vỗ tay cuồng nhiệt)

Có tiền thì làm gì cũng dễ, sau khi trả tiền đặt cọc cho ông chú máy xúc đào, ngày hôm sau ông ấy đã tới khởi công. Người tài xế già làm việc rất nhanh nhẹn, một gầu một hố, hai tiếng đồng hồ đào ra một cái hố lớn, lần mở rộng ao cá đầu tiên, bắt đầu từ một cái máy đào.

Vương Nhất Minh cũng chưa từng được xem thi công gần như vậy, thấy mới lạ, nên muốn dẫn mọi người cùng xem.

Bình luận cũng tò mò theo dõi:

Tôi đoán là ông chú tốt nghiệp trường Bay lượn, đào hố nhanh thật.

Anh trai nhỏ sắp thành ông chủ rồi, sau này sẽ thuộc hàng ngũ tổng tài bá đạo.

Không muốn livestream nấu ăn thì đào đất cũng được, gọi ông chủ của anh ra, tôi muốn xem cậu ấy!

Người bạn xanh* của tôi? Bạn học Tiểu Minh, anh kêu người bạn xanh của tôi gọi lại cho tôi đi!

*Người bạn xanh: một từ thông dụng trên mạng, là biệt danh dành cho lính cứu hỏa. Vào tháng 11 năm 2018, đồng phục của lính cứu hỏa được thay đổi từ rằn ri sang "màu xanh rực lửa" và anh trở thành "người bạn xanh" của quần chúng.

Tiểu Minh Tử, khi nào anh livestream trồng cây chuối đi vệ sinh?

...

Nhan Nhiễm biến thành hình dạng mèo, nằm trên cây táo bên ao cá, lười biếng liếʍ lông, thỉnh thoảng nhìn chỗ xa đang thi công. Trước khi ra ngoài ông nội bảo, ở nhân gian không được tuỳ ý vận dụng yêu khí, khiến xung quanh xuất hiện những thay đổi lớn, sẽ gây ra sự kiện tâm linh, khiến con người hoảng sợ, lúc đó các cơ quan liên quan sẽ tìm gặp mình. Hết cách, cậu chỉ có thể dùng cái máy đào này.

Nhan Nhiễm ghét bỏ, quá chậm, trước kia cậu chỉ cần vung móng một cái là có thể xuất hiện một cái hố khổng lồ!

Không lâu sau, dưới gốc cây dần tụ tập hơn chục con mèo, tất cả ngồi trên cỏ liếʍ móng vuốt tắm nắng. Đen, trắng, cam, hoa... đủ loại.

Đúng lúc bọn mèo đang hưởng thụ ánh nắng lãng mạn, bỗng nghe phía không xa vang lên tiếng kêu thê lương: "Meo!!"

Nhan Nhiễm và bọn mèo dưới gốc cây đồng loạt dựng thẳng tai, nhạy bén nhìn về hướng phát ra âm thanh, tiếp theo là vài tiếng "Gâu!"

Mười mấy con mèo cùng lúc nổi điên lên, thì ra có chó dám bắt nạt mèo!

Đám mèo dưới sự dẫn dắt của Nhan Nhiễm, nhanh chóng tập hợp, chạy đi chi viện.

Chó trong thôn đều là chó vườn, gần như nhà nào cũng nuôi, còn thích đi dạo thành từng bầy. Chó thì hay quậy phá! Một bầy chó thấy một con mèo đi một mình, nhất định sẽ chạy tới vây quanh trêu chọc vài cái.

Một con mèo con ba tháng tuổi bị kẹt trong vòng vây của bầy chó.

Con này ngửi ngửi mông nó, con kia ấn ấn đầu nó, còn có con cắn đuôi nó. Mèo con dựng lông, dựng đuôi, giơ móng vuốt nhỏ muốn đánh trả. Kết quả vì quá nhỏ, không có chút sát thương, nên bị con chó lớn màu vàng đẩy ngã.

Lần này thật sự chọc giận mèo con, bốn cái móng vuốt đều dùng tới, dùng hết sức khi ăn sữa, cào lung tung. Chó vàng ăn đau, bàn chân dùng sức, mèo con lập tức kêu meo meo thảm thiết. Khi Nhan Nhiễm cùng đám mèo chạy tới, thì thấy cảnh này, không kêu meo nữa, lao thẳng tới đánh bầm dập tụi nó.

Tất cả chó trong thôn bị cào mặt đầy vết thương, một số còn bị cào trọc cả đầu, bọn mèo chiến thắng cứu con non đồng loại, đánh bại bọn chó, tinh thần chiến đấu sục sôi quay lại ăn cá khô.

Vương Nhất Minh đứng ở xa nhìn thấy mèo màu vàng óng ánh đứng trên lưng Đầu Hổ, gió thổi lông bay phất phới, trông như sắp chuyển màu cam, không khỏi lẩm bẩm: "Đó chẳng phải là mèo của anh họ Nhan Nhiễm sao?"

"Nhất Minh!"

"Thằng nhóc Nhất Minh!"

Chú Lý cầm theo cái sọt, vai khiêng lưới đánh cá, xắn quần, người đầy bùn, từ đường mòn nhỏ lững thững đi về, thấy Vương Nhất Minh thì gân cổ lên kêu: "Chú ở trong sông bắt được tôm hùm đất, ăn không hết, cháu mang một ít về cho Tiểu Nhan đi."