Chương 22

"Đúng như lời đề cử của tài khoản chính thức, giống như mèo chiêu tài vậy." Một thanh niên trẻ cuộn tròn trên ghế sofa, lướt xong weibo thì mặt mày khó coi chửi thề một câu, rồi bực bội tắt màn hình máy tính.

Trương Phong trong kênh ẩm thực đã khá nổi tiếng, bắt đầu làm streamer từ hai năm trước, bây giờ đã có hơn một trăm vạn fan, ở trong giới này đã coi như người thành công. Hai năm, hắn coi như người lớn tuổi trong giới rồi, nếu không thể có bước đột phá, sớm muộn gì cũng bị những người phía sau đuổi kịp. Giới ẩm thực cũng chỉ lớn như vậy, người xem phát trực tiếp chắc chắn theo đuổi những thứ mới lạ kí©h thí©ɧ, có mới nới cũ, vậy thì ai còn nhớ rõ hắn đây? Bây giờ một người mới cũng lao lên với sức mạnh thế này khiến người lớn tuổi như hắn cảm thấy bị đe dọa.

Đến sáng hôm sau, số người theo dõi weibo của Nhan Nhiễm đã tăng lên ba mươi vạn, một người chưa từng livestream trong phòng của mình, chỉ sau một lần được tài khoản chính thức đề cử, đã tăng lên con số này, càng khiến nhiều người trong giới chú ý, thật sự muốn nghịch thiên mà! Khiến những người livestream hai tháng vẫn chưa được một vạn fan thấy thế nào! Tất cả đều là chó nhìn mặt!

Trương Phong không nhịn được nữa, cầm điện thoại gọi cho người bạn trong giới: "Tiểu Tửu Ca Nhi, anh thấy người mới được tài khoản chính thức đề cử thế nào?"

Người được gọi là Tiểu Tửu Ca Nhi tên thật là Vương Cửu, cũng là streamer về ẩm thực, còn biết ủ rượu, fan đều gọi anh ta là Tiểu Tửu Ca Nhi. Hắn ta và Trương Phong có danh tiếng ngang ngửa nhau, hai người quen biết hơn một năm, không ít lần cùng làm chuyện xấu xa. Nghe Trương Phong hỏi như vậy, Vương Cửu lập tức hiểu, người bạn già lại không nhẫn nại được, hắn ta cười nói: "Thấy thế nào, dùng mắt là thấy, chỉ là thằng nhóc con thôi, gấp cái gì?"

Trương Phong bình tĩnh lại, cười lạnh nói: "Để tôi tìm người dò xét tình hình trước."

————

Trong khi mọi người đang thảo luận về Nhan Nhiễm, thì cậu đang suy nghĩ cách mở rộng cái ao cá của mình. Cậu thích cá, làm người nổi tiếng trên mạng cũng muốn ăn cá, cá là mạng sống của cậu, cậu sẽ không vì bất cứ chuyện gì mà làm ảnh hưởng tới thứ duy nhất cậu theo đuổi. Cậu muốn cái ao cá lớn nhất thế giới, bắt đầu từ cái ao nhỏ này, dù sau này làm nghề gì, cũng vì cá của cậu.

Nhan Nhiễm ngồi xổm trên đỉnh núi, nhìn xuống phía dưới, phía đông bên cạnh ao cá còn một mảnh đất hoang, có rất nhiều núi đá và cỏ dại, vì khai thác quá lãng phí sức người sức của nên người trong thôn đã bỏ mặc từ lâu. Nhan Nhiễm tính toán, bản thân còn chút tiền, có thể thuê người đào mảnh đất đó, làm thêm một ao cá nữa.

Thời buổi này, mèo nào mà không có hai ao cá cũng xấu hổ khi tự nhận mình là mèo yêu.

Nghĩ vậy, Nhan Nhiễm lại lên mạng, tra cách nuôi cá khoa học nhất hiện nay, với khoa học kỹ thuật của loài người bây giờ, chắc chắn có kỹ thuật nuôi cá rất tuyệt vời, nghe nói có người để tiết kiệm không gian, đã nuôi cá trên trời rồi.

Những ngày này Nhan Nhiễm tìm được vài phương pháp nuôi dưỡng, có nuôi trong thùng hàng, có nuôi cá lóc trong ruộng lúa nước, cũng có nuôi cá trong lưới đánh cá chia thành từng khu, Nhan Nhiễm đều cảm thấy không phù hợp.

Lúc này Nhan Nhiễm lướt đến một bài báo "Một mẫu đất thu được bốn mươi vạn, con đường làm giàu của vua nuôi cá sinh thái", chỉ nhìn cái tiêu đề đã rất hấp dẫn mèo rồi.

Nhan Nhiễm tò mò nhấp vào xem, đọc hết nội dung giới thiệu, khâm phục gật đầu thích thú. Thứ tuyệt vời nhất trên đời, chính là bộ não con người, ngay cả phương pháp này cũng nghĩ ra được!

Nhan Nhiễm lập tức quyết định, cũng làm giống người đó, áp dụng hình thức nuôi cá sinh thái công nghiệp hóa, phát triển ao cá thành trang trại nuôi cá.

Nghe nói kỹ thuật nuôi cá sinh thái này được nước ngoài giới thiệu, có vài kỹ thuật độc quyền, không chỉ có thể nâng cao sản lượng, còn có chức năng tuần hoàn sinh thái.

Nhan Nhiễm quay về tìm Vương Nhất Minh bàn bạc: "Ao cá cũ chia thành khu 1, vẫn nuôi cá hỗn hợp như trước. Phần mở rộng sau này là khu 2, dùng phương pháp nuôi công nghiệp hóa tuần hoàn nội bộ này. Sau này hút nước bẩn dưới đáy ao ra, lắng đọng thành phân bón, còn có thể làm phân bón cho cây ăn quả."

Vương Nhất Minh sững sờ, đùa cợt: "Cậu làm không ít bài tập nha, cả nuôi hỗn hợp lẫn chăn nuôi sinh thái đều biết."

Nhan Nhiễm khóe miệng nhếch lên, tốt tính giơ hai ngón tay lên, so bên mặt tạo thành chữ V, cười lên trông rất đẹp: "Bây giờ tôi có phải đã làm được điều thứ 38 trong ‘Streamer tự rèn luyện bản thân’ không: ngay cả khi trong lòng muốn gϊếŧ kẻ đó gần chết, thì ngoài mặt vẫn tỏ ra rất thân thiện?"

Vương Nhất Minh cạn lời: "Tôi có tệ đến mức bị người ghét đến vậy sao?"

Nhan Nhiễm vẫy tay, học tướng thanh nói câu quen thuộc: "Chọc cho vui thôi~"

Vương Nhất Minh lo lắng hỏi: "Cậu có phải lại mua sách trên mạng không? Những thứ đó đều là phỏng đoán lung tung, hơn nữa còn là bản lậu! Chỉ có cậu tin thôi!"

Nhan Nhiễm không thể tin được, mở to mắt: "Bịa đặt à? Sách cũng có thể bịa đặt sao?"

Nhan Nhiễm tức giận, dù phát triển đến thời đại nào, loài người vẫn có tốt có xấu, tố chất của người tốt càng ngày càng cao, kẻ xấu càng ngày càng vô lương tâm, ngay cả sách cũng giả mạo! Gây hại cho con cháu! Đạo đức sa sút!