Xuyên sách, không hắc nam nữ chính của nguyên tác.
Câu chuyện về ngược vợ sướиɠ nhất thời, truy vợ khổ cả đời
Vì về nhà, Ngô Tích Thúy phải công lược nam phụ bệnh kiều vốn có danh xưng "Tiểu Bồ Tát", thật ra là một kẻ bị bệnh thần kinh, Vệ Đàn Sinh.
Vì công lược bệnh kiều, nàng đã chết hai lần, bị bệnh kiều gϊếŧ rồi bị bệnh kiều ngược.
Cuối cùng sau khi bệnh kiều yêu nàng, nàng lừa gạt tình cảm của hắn, lạnh lùng vô tình nhìn hắn khóc, nhìn hắn không thể làm gì, vành mắt hồng hồng rơi nước mắt, nỉ non như nói mê: "Đừng rời xa ta, hãy thương xót ta với.”
*
Vệ gia Tam Lang Vệ Đàn Sinh, lúc mười tuổi theo phụ thân đến vùng địa phương nhậm chức, lại bị sơn phỉ địa phương cướp đi, sau khi cứu ra thì bị tàn tật một chân.
Nửa năm sau, Vệ Đàn Sinh bái vào chùa Không Sơn, được Thiện thiền sư chăm sóc, dốc lòng học tập Phật pháp.
Lúc mười tám tuổi, Vệ Tam Lang xuống núi hoàn tục trở lại kinh thành, vẫn tự cho mình là đệ tử Phật môn, ngày ngày dâng hương lễ Phật. Bởi vì quanh năm chịu Phật pháp thấm nhuần, hắn ôn nhuận dễ gần, từ bi khoan hậu, thích làm việc thiện, lại bởi vì dung mạo như một nữ nhân ngoan ngoãn, trong kinh có người gọi hắn là tiểu Bồ Tát.
Chỉ có Ngô Tích Thuý hiểu rõ, tiểu Bồ Tát từ bi này, nội tâm lại lạnh lùng cứng rắn như băng trước mặt người khác như thế nào. *
Con người thấy nước là sóng chảy, ngư long thấy nước là hang động, thiên nhân thấy nước là lưu ly, còn ngạ quỷ thấy nước là máu mủ mãnh liệt.
Hắn không phải Bồ Tát, hắn là quỷ đói, quỷ đói tham lam muốn nuốt chửng người khác.
Nam chính bệnh kiều trong ngoài không đồng nhất x nữ chính trong lòng ta chỉ muốn về nhà • thật lạnh lùng vô tình..
P/S: Nữ chính sống lại ba lần, lần đầu tiên là tráng hán mặt đen, hai lần sau là cô nương. Truy thê hỏa táng trường, HE