Chương 10: Thần thoại siêu việt

Bên ngoài màn đêm buông xuống, không khí âm u ám đầy mùi hương lạnh lẽo.

Nam Hi an tĩnh dựa vào thau tắm, da thịt trắng nõn nà như ngọc bị làn hơi nước lượn lờ bao vây, nàng đặt cánh tay bị thương trên thành thau tắm, con ngươi nhàn nhạt, lẳng lặng ngẫm nghĩ lại những suy nghĩ minh bạch trong đầu.

Lãnh thổ thiên hạ quốc gia, chín nước đều có.

Dung Dục là chủ tử của tòa vương phủ này, Nhϊếp Chính Vương quyền khuynh triều dã của Đại Chu, cũng là thân thúc thúc của đương kim hoàng đế, năm nay hai mươi hai tuổi, tự nhiên nhìn lại nửa đời, là một thần thoại siêu việt mà bất luận kẻ nào cũng không sánh được.

Năm mười bốn tuổi lãnh binh, dẫn đầu báo cáo thắng lợi, đánh bại toàn bộ đội thiết kỵ của Bắc Cương.

Năm Cảnh Đế thứ ba mươi hai, Dung Dục mười tám tuổi, long thể tiên đế bất an, nằm trên giường không dậy nổi, các hoàng tử tiến vào giai đoạn đoạt đích gay cấn, thế lực khắp nơi bắt đầu ngo ngoe rục rịch nổi dậy, tiên đế lực bất tòng tâm, phong Dung Dục làm Nhϊếp Chính Vương, giám quốc lý chính.

Dung Dục là đệ đệ nhỏ nhất của tiên đế, vì sinh ra đời muộn, so với tuổi tác mấy hoàng tử của tiên đế đều nhỏ, để hắn giám quốc lý chính, khiến cho chư vị hoàng tử cùng các phái thế lực triều thần đều sinh tâm không phục, nhưng trước nay thủ đoạn của Dung Dục vô cùng cứng cỏi, giám quốc nhϊếp chính cùng binh quyền quân doanh đều nằm trong tay hắn, những người không phục đều bị hắn lấy thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn trấn áp, làm cho người người phải thần phục mới thôi.

Trong vòng ba tháng ngắn ngủi hắn đã khiến cho toàn bộ âm thanh bất mãn trong triều đình đều biến mất.

Vị vương gia này vốn một tay cầm binh quyền, một tay kiêm nhϊếp chính, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn giám quốc, các hoàng tử lúc đầu còn bất mãn thì lúc sau đầu óc như được thức tỉnh, bắt đầu thay đổi mà lấy lòng mượn sức, dâng mỹ nhân, dâng thiếu niên trai tráng, dâng kỳ trân dị bảo, chỉ ngóng trông vị hoàng thúc này có thể chìa một tay giúp sức.

Dung Dục đối với mấy lễ vật dâng đến cửa đều không hề cự tuyệt, cũng không giúp đỡ bất kỳ người nào, làm cho mỗi hoàng tử đành cắn răng thầm hận.

Tiên đế ốm đau trên giường ba năm, thì Dung Dục nhϊếp chính ba năm.

Thời gian ba năm này, trên triều đình sóng ngầm mãnh liệt, tranh chấp đoạt đích chưa bao giờ dừng lại, thế lực bên dưới Nhϊếp Chính Vương đều hao hết hết thảy tâm tư để trù tính lót đường cho chủ tử họ.

Mùa xuân năm Cảnh Đế thứ ba mươi ba, đích nữ Nam Hi của phủ Thừa tướng thích thiếu niên thiên tài Cố Thanh Thư, mà Cố Thanh Thư lúc ấy đang phụ tá cho tam hoàng tử Dung Sở Vân.

Thiếu niên tài tử phong lưu phóng khoáng, dung mạo ưa nhìn, điệu bộ ôn nhu săn sóc, không khó khiến cho trái tim nhiều thiếu nữ bị giam cầm, khi đó Nam Hi mới mười hai tuổi, là lúc tình cảm thuở mới bắt đầu còn ngây thơ, làm sao có thể chịu được mị lực như thế của hắn?

Tuổi còn nhỏ, không vội thành thân, nhưng tình cảm niên thiếu lại rất thuần túy, trong thời gian một năm bên nhau, hai người đơn thuần chỉ là thi tửu hoa trà (*), Nam Hi thấy được tài tình của Cố Thanh Thư, trong lời nói mà nhìn ra thiếu niên này lòng mang khát vọng, theo hầu minh chủ trung quân báo quốc, vì bá tánh thiên hạ mà mưu cầu phúc lợi.

(*) Thi tửu hoa trà: là thú vui thanh nhã của các bậc tao nhân mặc khách, trong đó gồm tám thú vui "cầm, kỳ, thư, hoạ, thi, tửu, hoa, trà".

Nam Hi động tâm với tài hoa của hắn, cũng cảm động với lòng đầy nhân nghĩa khát vọng này.

Sau những lần tình cờ như nước chảy thành sông, khi đến thời cơ thích hợp nhất, Cố Thanh Thư một lần nữa tạo nên cơ hội, để Nam Hi "trùng hợp" nhìn thấy tam hoàng tử Dung Sở Vân biểu hiện như một minh quân, yêu thương bách tính.

Những hoàng tử tranh đoạt cho ngôi vị hoàng đế, có mấy ai thực sự chân chính nghĩ về bách tính?

Bởi vì cạnh tranh kịch liệt, mà chuẩn bị theo yêu cầu khắp nơi, lấy lòng Thái hậu, lấy lòng những sủng phi không có hoàng tử trong cung, dùng thủ đoạn phi thường để thu mua những triều thần có tiếng nói trên triều đình.

Phụ thân Nam Hi là thừa tướng, mẫu thân nàng xuất thân thương hộ nên tiền tài phú quý cả đời xài không hết.

Cố Thanh Thư lợi dụng Nam Hi lấy hết tài phú, nên tam hoàng tử chỉ việc dựa vào thừa tướng cùng Nam Hi trợ giúp, liền trở thành hoàng tử nắm giữ lợi thế nhất trong nhiều người, cũng chính là cơ sở kiên cố để lúc sau hắn có thể thuận lợi lên ngôi hoàng đế.