Nhiệm Vụ Cứu Yêu

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Câu Lạc Bộ Linh Lực Hệ Liệt
Truyện Nhiệm Vụ Cứu Yêu của tác giả Bồng Vũ thuộc thể loại ngôn tình đặc sắc, thú vị với môt câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng nhưng ngập tràn cảm xúc. Đến với truyện là một câu lạc b …
Xem Thêm

Nhắc tới xí nghiệp Trường Ấp, mọi người đầu tiên liên tưởng đến không phải là nó kinh doanh Fastfood, mà lại là tin tình cảm của hoa hoa công tử chủ tịch đương nhiệm Kha Bá Ấp.

Từ nhiều năm trước, dưới cờ xí nghiệp Trường Ấp đã có mấy chục cửa hàng ẩm thực trong ngoài nước cơm có danh tiếng, trong tay cha Kha Bá Ấp đã ổn định địa vị long đầu trong giới ẩm thực Đài Loan, không có bất luận kẻ nào có thể chống lại được.

Chủ sự hiện tại Kha Bá Ấp là người thừa kế duy nhất của Kha gia trong thế hệ này, hắn là Kha gia thiếu gia ngậm thìa vàng sinh ra, chưa từng chịu khổ, chịu cực, từ nhỏ lớn lên trong hoàn cảnh giàu có, đương nhiên dưỡng thành cá tính hoang phí phóng đãng, từ khi tốt nghiệp đại học tiến vào thương trường, phụ nữ ở bên hắn kể ba ngày ba đêm cũng không hết, hắn là người đàn ông có mới nới cũ đúng chuẩn, làm chuyện gì chỉ nhiệt tình được ba phút, đánh giá của báo chí đối với hắn vẫn là “hoa danh” cao hơn “năng lực”.

Cuối năm trước, hắn chính thức tiếp nhận việc kinh doanh của Trường Ấp, không nghĩ tới trong ba tháng liền tổn thất mấy ngàn vạn, khiến cha hắn đang ốm đau trên giường tức giận đến mức đi trình diện trước thời hạn, mà hắn lại đem toàn bộ công việc quăng cho cấp dưới, tiếp tục sống phóng túng, quấn quýt trong đám phụ nữ.

Cho nên, mỗi khi mọi người nghe thấy xí nghiệp Trường Ấp, trước hết hiện lên trong đầu nhất định là chuyện tình cảm của Kha Bá Ấp, mọi người đều ở sau lưng cười nói, nếu không phải gốc của Trường Ấp đủ dày, thì đã sớm bị vị Kha thiếu gia này làm bại hết.

Mà Kha Bá Ấp có thể được hoan nghênh trong đám phụ nữ, nguyên nhân chủ yếu không chỉ vì hắn nhiều tiền, quan trọng nhất là hắn đủ đẹp trai, ba mươi tuổi thích hợp kết hôn, dáng người cao ráo anh tuấn, gương mặt cực kì quyến rũ gợi cảm, hơn nữa lại phóng khoáng không câu nệ tiểu tiết, đủ loại đặc sắc gom vào một người, hắn đã trở thành vai nam chính mê người nhất trong mắt phụ nữ.

Có lẽ hắn không phải một doanh nghiệp giỏi, nhưng hắn tuyệt đối là tình nhân hoàn mỹ nhất trong lòng phụ nữ.

Từng có tờ báo nào đó viết, cho dù Kha Bá Ấp không đi tìm phụ nữ, cũng sẽ có một đám đông phụ nữ tự động dính vào hắn, bởi vì hắn tựa như một khối thịt béo trước mặt phụ nữ, vừa ngon lại nhiều nước, người phụ nữ nào có thể không động tâm chứ? Dù sao đầu năm nay muốn tìm người chồng có tiền lại anh tuấn thật sự quá khó khăn, bởi vậy, không khó lý giải Kha Bá Ấp vì sao lại trở thành người đàn ông độc thân hoàng kim của Đài Loan.

Nhưng mà, vừa hết năm, những ngày phong lưu phóng túng của Kha Bá Ấp sẽ không còn nhiều nữa. Năm nay xí nghiệp Trường Ấp gặp một chút nguy cơ, một tập đoàn ăn uống có vốn nước ngoài khổng lồ khác chính thức tiến quân vào Đài Loan, uy hϊếp nghiêm trọng đến việc kinh doanh của Trường Ấp ở bản địa, các trưởng lão của Trường Ấp đối với tin xấu này đều thận trọng, tìm phương cách phòng bị trước, chờ đối thủ khiêu chiến.

Kha Bá Ấp dưới sự thúc giục ba lần bốn lượt của tổng giám đốc Khang Chính Thời đã xuất hiện trong tổng công ty Trường Ấp, tham dự hội nghị thảo luận quyết sách.

“Chủ tịch, ‘tập đoàn ẩm thực Mỹ Vị’ định mở nhà ăn gần mỗi một cứ điểm của chúng ta, ý đồ đối đầu với chúng ta, anh xem việc này phải xử lý như thế nào?” Khang Chính Thời hỏi Kha Bá Ấp về trọng điểm của hội nghị lần này.

“Nếu Mỹ Vị cứng rắn cùng với chúng ta đối nghịch, chúng ta liền cùng bọn họ đánh bừa! Dùng tiền vốn để chấn chỉnh mỗi một cửa hàng, sợ cái gì?” Kha Bá Ấp tựa lưng vào ghế ngồi bắt chéo chân, hai tay chống trên tay vịn ghế, cầm cây bút xoay tới xoay lui. Tính cách anh là chiến tướng tiêu chuẩn, bị khiêu chiến sẽ nghênh chiến tức khắc, tuyệt không làm rùa đen rút đầu.

“Đối phương vốn so với chúng ta lớn hơn, hơn nữa lại dùng sách lược ăn no, đây đối với chúng ta mà nói là vô cùng bất lợi, cứ như vậy tùy tiện chỉnh lí rất có thể sẽ tạo thành tổn thất lớn hơn nữa.” Khang Chính Thời nhíu nhíu mày, đối với quan điểm của anh không cho là đúng. Anh ta là phần tử tinh anh lúc còn sống cha Kha Bá Ấp đề bạt riêng, năng lực mạnh, hiệu suất cao, là nhân vật linh hồn trong xí nghiệp Trường Ấp.

“Nếu sợ tôi lại làm thâm hụt tiền, vậy các người cứ nghĩ ra vài phương án cho tôi chọn đi! Khỏi mất công tôi đưa ra đề xuất lại phủ quyết, không phải rất hao tâm tốn sức sao?” Kha Bá Ấp cười lạnh một tiếng, Anh biết rất nhiều thủ hạ của cha đang chờ nhìn anh mất mặt, bọn họ hơn phân nửa cho rằng anh là thằng gu không dạy nổi, thành sự không đủ, bại sự có thừa. Nhưng mà, giống bọn họ gặp chuyện liền cân nhắc nửa ngày, làm sao có thể làm nên đại sự?

“Chúng tôi đã thảo luận qua vài phương án, rút ra một kết luận, tài vụ của Trường Ấp trước mắt đang căng thẳng, không có khả năng cải cách hoặc chuyển hình mỗi một cửa hàng, chúng tôi cho rằng xuống tay từ thức ăn mới là biện pháp tốt nhất, cho nên quyết định ha giá thành, thu hút phần đông khách hàng. Đây là kế hoạch chúng tôi nhất trí thông qua, xin anh xem qua.”

Khang Chính Thời đem một phần văn kiện đưa lên. Ở Trường Ấp, một câu của Khang Chính Thời có thể còn hữu dụng hơn một chuỗi dài chỉ thị của Kha Bá Ấp, anh ta vẫn là trụ cột của Trường Ấp sau khi cha Kha Bá Ấp chết.

Kha Bá Ấp đối với phần văn kiện kia ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt một cái, anh chậm rãi đứng lên, quay đầu nhìn mười vị giám đốc bộ phận trên bài dài nói: “Các vị mĩ danh là muốn tôi tố chức hội nghị, nhưng trên thực tế chỉ là muốn chữ kí của tôi mà thôi, một khi đã như vậy, sao phải phiền phức thế? Có văn kiện gì cần ký cứ giao cho thư ký, kêu cô ấy đưa đến nhà tôi cho tôi ký là được, đỡ mất công tôi ở nơi này như bình hoa bị mọi người coi thành đứa ngốc!”

Chỉ bởi vì anh làm lỗ mấy ngàn vạn, cha cùng người trong công ty liền coi anh như ôn thần, phòng anh giống phòng cướp, thực làm cho người ta không chịu đựng nổi!

Kha Bá Ấp giận dữ đem phần văn kiện kia quăng lên bàn, trong lúc các giám đốc còn kinh ngạc bước ra khỏi phòng họp. Anh mới lười cùng những người đó giao thiệp, so với việc làm con rối chủ tịch, anh tình nguyện đi tìm phụ nữ nói chuyện phiếm còn hơn.

Trở lại văn phòng lớn của mình, anh phiền não ném bút trong tay vào thùng rác, cài áo khoác, quyết định rời khỏi nơi khiến anh sắp buồn chết này đây.

Đám giám đốc cao cấp này tất cả đều là cấp dưới cùng thế hệ với cha anh lúc còn sống, tính theo tuổi tác đều là chú bác anh, mọi người ỷ vào bối phận, nhìn thấy anh luôn lấy cha ra áp chế anh, không ngừng muốn anh nhớ lại công lao cùng thân phận địa vị của bọn họ ở Trường Ấp, khiến cho anh vừa nhậm chức liền gặp phải rất nhiều gánh nặng.

“Hừ! Mấy lão hồ li!” Anh vừa sửa lại caravat vừa nói.

Lúc này, điện thoại nội bộ của thư ký reo lên, giọng điệu chuyên nghiệp nói: “Chủ tịch, có vị Lãnh tiên sinh tìm anh, anh muốn gặp không?”

“Tôi phải đi, không rảnh.” Kha Bá Ấp tức giận nói.

“Nhưng anh ta nói anh ta muốn đến lấy một trăm vạn nguyên anh nợ anh ta.” Thư ký khó xử nói.

“Một trăm vạn? Tôi thiếu tên họ Lãnh một trăm vạn lúc nào?” Đôi mày rậm của anh cơ hồ dựng đứng.

“Này...”

“Cho hắn vào! Tôi muốn xem kẻ lừa đảo này có ý đồ gì.” Anh lớn tiếng hạ lệnh.

Tùy tiện liền muốn đòi anh một trăm vạn, những người đó nghĩ đến anh mở ngân hàng à? Anh tức giận cởϊ áσ khoác, quăng lên sô pha.

Cửa mở ra, anh xoay người, đang chuẩn bị hướng người tới phát tác, nhưng lời đến bên môi, lại bị người trước mắt làm kinh ngạc, lời thô tục sớm nghĩ ra để mắng chửi người lại phải cứng rắn nuốt vào trong bụng.

Tuy rằng tóc cắt ngắn, tuy rằng mặc quần tây đen, nhưng anh có thể thề với trời, vị “Lãnh tiên sinh” này căn bản là một người phụ nữ mười phần!

Thư ký thật sự là đồ ngốc mắt mờ, ngay cả người đến là nam hay nữ cũng không phân biệt được.

“Cô...” Anh nhất thời nói không nên lời. Mặt trái xoan, một đôi mắt có thể khiến người đông lại, hai cánh môi tinh tế duyên dáng cùng cái mũi lớn nhỏ vừa phải, mặc dù trang phục trung tính, lại đẹp đến mức khiến người ta nín thở.

Thêm Bình Luận