Lần đầu Tư Kính gặp Thương Chiết Sương là lúc nàng đang theo dõi một nữ quỷ tóc dài đổi mặt, ánh mắt xinh đẹp, nụ cười treo trêи môi.
Tư Kính nghĩ: Cô nương xinh đẹp như vậy, đáng tiếc là người điên.
Thương Chiết Sương nâng mi mắt, liền thấy Tư Kính đang nhíu mày không biết gì mà giẫm lên thứ nữ quỷ kia trân quý cả đời.
Đầu lông mày trêи đôi mắt thanh lãnh của nàng lười động, đáy lòng khinh bỉ: Bề ngoài là công tử rất được, đáng tiếc là tên ngốc.
Sau này, Thương Chiết Sương nhặt được một thân đầy máu của Tư Kính về, nhướng mày cười, hắn cảm thấy ta điên à?
Tư Kính giãn lông mày, không thể che hết được ý cười trong mắt, nắm cổ tay nàng: Hiện tại ta sợ là ngốc đến mức, một cô nương điên thành như vậy cũng dám trêu chọc.