Kenji lặng yên đánh giá xung quanh, Sharingan hiển hiện toàn bộ bẫy rập còn có pháo hình ẩn núp địa phương toàn bộ đều cho liệt kê ra. Toàn bộ hải quân lực lượng chỉ có đại tướng cấp bậc, không hề có lính tốt, hiển nhiên mang vào cũng chỉ là đến chịu chết.
"Chào các vị nha, hôm nay rảnh rỗi hay sao đặc biệt đến đây đông vậy, ta chỉ là đến đón thủ hạ về thôi mà, các vị làm vậy là không được đâu."
Kenji tựa cười mà không cười khóe miệng cong lên nhìn trước mặt mấy người.
"Hừ, riêng ngươi xuất hiện chúng ta đã có nghĩa vụ phải bắt lại rồi, huống chi ngươi còn dám thả tên tội phạm nguy hiểm này." Sengoku lặng yên nói, cả người cũng đã khổng lồ hóa.
"Băng ngục." Aokiji dẫn đầu công kích hai sợi xích băng từ tay bắn ra nhanh chóng trói chặt lấy hai người, từng tiếng răng rắc vang lên, hai người trực tiếp bị đóng băng hoàn toàn.
Kenji bên trong vẫn giữ nguyên vẻ mặt giễu cợt, hai con ngươi vẫn đảo đảo có chút buồn cười.
"Choang!!." Băng ngục vỡ tan Red ha hả cười nhìn trước mặt hải quân lại nhìn bên cạnh bị đóng băng Kenji, "Hải quân càng ngày càng yếu nha."
"Huyết ngục."
"Cái gì!! Từ lúc nào??" Aokiji mải để ý Red cùng Kenji, không hề biết dưới chân thình lình một cột máu bao phủ lấy trói lại cả cơ thể, tương tự hồi nãy Aokiji sử dụng Băng ngục.
"Cùng lên, đơn lẽ không có tác dụng với hắn!!." Sengoku dẫn đầu đấm ra một quyền về hướng bị băng phong Kenji. Sóng xung kích mạnh mẽ làm tan vỡ hết thảy đóng băng Kenji, tương tự Kenji cũng bị thổi bay hung hăng va vào tường.
"Thử xem tốc độ ánh sáng đá nè."
Kizaru không biết lúc nào đã ở trên đầu vị trí, một đá đi qua hung hăng đập vào eo Kenji, Kenji lại như một khỏa lưu tinh một lần nữa bay về dưới đất.
"Cú đấm dung nham," Akainu nhấc lên chiếc mũ, dồn sức một đòn cả quyền hóa thành dung nham nóng chảy đấm mạnh vào Kenji, "Ầm Ầm Ầm!!!."
Garp nguyên bản định lao lên góp sức nhưng chưa kịp ra đến, trước mặt Red mỉm cười quỷ dị nhìn Garp."Đã có gần 40 năm không gặp rồi, vẫn khỏe chứ, ôn lại chút chuyện thế nào?."
"Ui cha!!!" Kenji phủi phủi bụi vốn dĩ không tồn tại trên người một lần, sau lưng thu hồi Susano"o đã sớm rách nát chậm rãi đi ra hố đất trước mắt vài người đang kinh hãi không thôi.
"Hừm!! Nếu như Magellan cùng Hannyabal hồi nãy cũng công kích, rất có thể làm ta bị thương rồi, nhưng điểm đó lực vẫn chưa đủ, tận lực để cho ta cảm thấy hứng thú đi, tất cả các ngươi một chỗ cùng lên."
Nói vừa ra khỏi câu, Kenji như biến mất một dạng, xuất hiện lần sau là tại sau lưng Sengoku, Chân dơ thẳng hướng một đường đá qua. "Quá chậm!." Kizaru từ lúc nào xuất hiện dơ chân lên đỡ thay Sengoku.
"Quá yếu! "Kenji lặng lẽ phun trả hai từ, chân chợt dùng sức, cả người Kizaru như một khỏa đạn pháo hung hăng bắn mạnh xuống đát ầm ầm làm đổ vách tường.
Vừa xong Kizaru, Kenji chợt từ vị trí nhẹ nhàng lách mình một đoạn nhỏ, vị trí cũ một cây mâu băng không một tiếng động phá không bay qua. "Xưu!!" Kenji lại một lần nữa biến mất đưa chân đá ra sau lưng Aokiji.
"Soru!!" Aokiji cũng tương tụ biến mất, tiếp theo xuất hiện trên tay một thanh kiếm băng đâm về Kenji.
"Hử!! Lục thức sao? Để xem Soru cùng Shunpo xem cái nào nhanh." Kenji cũng đồng dạng biến mất lại xuất hiện, Aokiji tương tự làm theo, bất quá Aokiji vẫn phải đợi thời gian nghỉ, mà thời gian nghỉ đó chính là Kenji cho, Shunpo so với Soru chính là không cần thiết phiền phức vậy, cả người như ảnh một dạng, chỉ thấy Kenji nhấp nháy xung quanh không gian.
"Như vậy đủ rồi nhé!!."
Vị trí xuất hiện tiếp theo cũng không phải Aokiji phía sau mà là Sengoku chỗ kia.
"Không tốt!!! Tekkai." Sengoku giật mình vội vã vận chuyển Tekkai ngăn lại Kenji một đòn bất quá.
"Ta đã đoán ra ngươi định dùng Tekkai." Trên tay Kenji lúc này đã là Uzume đỏ lòm, hung hăng chém xuống một kiếm, bất kể Tekkai có bao nhiêu cứng rắn cùng với bao phủ Haki thêm trên năng lực phật vàng phòng thủ vô cùng khủng khϊếp, giống đậu hũ một dạng, cơ thể bị Kenji chém qua hoàn toàn không có từ phòng ngự.
Trong ngực truyền đến đau nhức, Sengoku cắn răng nhảy lui môt cái, bất quá Kenji cũng không có ý định như vậy bỏ qua, cả người cũng trực tiếp lao lên.
"Minh Cẩu." Akainu đạp Geppo từ trên cao giáng xuống một đòn hủy diệt, nếu không có gì thay đổi chắc chắn dính phải đòn này, Kenji không nát đầu không thể, nhưng mà vẫn là có chuyện sảy ra đấy.
Kenji cười nhạt một tiếng, bản thân trực tiếp hóa thành vô vàn lá cây bay lả tả. Đợi đến khi Akainu tỉnh hồn lại, Minh cẩu không có Kenji cũng không có đuổi theo Sengoku, Kenji hiện tại đang tấn công Aokiji,Akainu tự hỏi sau khi chém Sengoku, vậy rốt cuộc chuyện gì??.
"Akainu ngươi đứng đó làm gì, phụ giúp Aokiji a." Sengoku nổi giận thét một câu, cả người lại hóa phật đấm mạnh về hướng Kenji.
"Ngươi đừng tưởng ta đã chêt rồi chứ ne." cùng một câu nói xuất hiện kèm theo đó là một tia laze vàng óng chiếu hướng Kenji.
Đối với tổ hợp công kích ba người, Kenji khinh thường cười lạnh một cái, tay cầm Uzume bỗng chốc xoay ngược lại xuống đất, Kenji quét kiếm một đường xung quanh bản thân, bất ngờ là đòn xung kích, mâu băng, laze toàn bộ bị cắt làm đôi biến mất không thấy.
"Kiếm đạo đáng sợ thật đấy, Độc Long." Magellan từ đâu xuất hiện cả người tràn ngập trong dịch độc sôi sùng sục, sau lưng hai đầu rồng độc phi lên trước quẫn quanh Kenji, đem Kenji hoàn toàn ngập trong độc.
"Xưu." Hannybal rút sau lưng cây đinh ba, cả người lao nhanh như gió đâm thẳng vào Kenji.
"Xong chưa,...Hô...ô!!!" Sengoku tay bưng bít vết máu thở gấp gáp hổn hển hỏi lấy, cho dù chứng kiến bị độc thôn phệ, bị đinh ba xiên qua, nhưng chưa có gì là chắc chắn cả, đúng như vậy.
『Kiếm một: Trảm』 Xoeng!!! Một tia kiếm khí vạch qua, độc long, hay bất kì thứ gì ngay cả tường thành bị kiếm khí đi qua một khắc, toàn bộ bị cắt đôi
"Hửm!! Hụt sao?" Xách theo kiếm Kenji một lần nữa xuất hiện là đằng sau Magellan, Magellan dơ tay đã bọc lên haki vũ trang nghênh đỡ, đồng thời sau lưng đầu rồng độc lại lao đến cắn Kenji.
"Không được chạm vào vũ khí hắn, vũ khí hắn không nhìn phòng ngự." Sengoku có kinh nghiệm ăn quả đắng vội vã hô lớn, bất quá đã muộn.Nói thì lâu nhưng sảy ra chỉ trong chớp mắt, ngay khi độc long cắn về Kenji cũng đồng lúc đó, một tia nước ấm văng ra, chính là máu... Tay Magellan hoàn toàn bị cắt đứt rơi xuống đất, máu tươi không ngừng rơi ra.
"A.aa.!!!"
Nhìn máu tươi không ngừng bắn ra như suốii, Aokiji tay nhanh chực tiếp đắp lên một lớp băng phong kín vết thương, Magellan thống khổ, mồ hôi đầm đìa rơi ra, tay kia vẫn đang liên tục ôm lấy bàn tay mình.
Kenji dính độc long tuy nhiên bản thân vẫn dửng dưng như không, đừng nói điểm này độc có độc gấp 10 Kenji không thành vấn đề, độc lưu vào cơ thể toàn bộ bị ma lực đánh cho không còn một chút..
"Thở dốc cái gì?? Ta còn chưa ra đủ sức đâu, các ngươi cứ vừa đánh vừa giữ lực làm ta đổ mồ hôi cũng không đủ đừng nói là bắt lại ta." Kenji bất đắc dĩ lắc đầu nhìn đám người này, đúng là không đủ tận hứng a...
Mọi người thế nào không biết a, nhưng dùng hết sức chắc chắn Impel Down sẽ bị hủy diệt, đến lúc đó cái được không bù cái mất, mà vẫn còn chưa chắc có thể bắt lại hắn đây.
"Uy, mặt trắng tóc dài, ta đi trước nhá." Red một bên vừa đánh với Garp vừa hô, sau lưng không biết lúc nào đã mọc ra một đôi cánh dơi, tùy thời vỗ cánh bay đi.
"Ngươi thử bay đi, ta liền gϊếŧ ngươi!!" Kenji không chứa chút nào tình cảm lạnh lùng đảo qua Red một cái, cả người lại biết mất.
Có tốt không dùng được vậy cũng không cần thiết giữ lại, cứu ra Red vì Punk Hazard chiến lực suy tính, bất quá gϊếŧ hắn thì đã sao.
Làm một lần nữa Kenji trực tiếp đâm về Akainu một kiếm, tốc độ rất nhanh Akainu chỉ biết nhảy lui ra né tránh, điên hay sao ngạch kháng, Akainu kiến thức vẫn còn mới mẻ Kenji kiếm đâu, đón đỡ có phải kết quả giống Magellan hay không còn chưa biết đâu.
Một bên lui, một bên liên tục bắn ra những viên đạn dung nham về hương Kenji, Kenji cũng không có cậy mạnh ngạch kháng, vận dụng haki quan sát vừa né vừa tiến đến liên tục chém ra nhiều đường kiếm khí về phía Akainu.
"Băng quan."
Rách rách, kéo dài Aokiji nhân lúc Kenji lăng lệ chém kiếm, hai tay vội vã trực tiếp bắn ra ba chiếc mâu băng nhọn hoắt thẳng hướng Kenji.
"Hừ! Keng keng keng!!!." Chơi chán rồi...
Đỡ xong ba thanh mâu băng ngáp dài một cái Kenji đạp không nhảy lên trên đỉnh nóc nhìn xuống bên dưới.
"Đi thôi Red, ở đây bọn hắn không được đánh hết sức, không đủ tận hứng, đợi lần sau thôi."
"Ha ha, ta lúc nào chấp nhận đi theo ngươi rồi, tạm biệt nhóc con mặt trắng." Red cười lớn một tiếng cánh dơi mọc lên cả người lao vυ"t bay đi.
"Ngươi là muốn chết rồi???." Kenji lặng yên nhìn kĩ Red, chỉ cần bay đi Kenji không tiếc một đòn gϊếŧ hắn.
"Không được!!." Sengoku kinh hoàng vội đạp nguyệt bộ nhảy lên đấm về phía Red.
Red khinh thường cười lạnh, tay hóa trảo cũng dơ lên đón đỡ, quyền trảo chạm nhau ầm ầm vang dội.
"Ngươi đây là ý gì đây...các ngươi không đánh toàn lực, cũng không muốn ta rời đi?? Các ngươi nghĩ đủ khả năng sao?."
Kenji ngồi bên trên giọng nói lanh canh như hung hăng đánh vào sâu nỗi ức chế của mỗi người.