"Thôi đi, suốt ngày ngồi một chỗ ta thực sự chán ngấy, hi vọng lần này ma vật xuất hiện một tên nào đó mạnh mẽ chút để luyện tay."
Laxus cười nhạt một cái hứng thú nhìn nơi xa, thật giống như là ma vật tấn công là điều hắn mong đợi từ lâu vậy.
Đối chuyện này, Kenji không hề để ý, Laxus chiến đấu cuồng nhân bản thân sớm đã biết, chỉ là lần này thật sự có như hắn tưởng tượng như vậy dễ dàng sao? Tất nhiên là không rồi, chừ ra Zeref nguy hiểm ra thì ma vật không có quá nhiều tên đáng ngại, Erza vừa vặn có thể giải quyết rơi, tất nhiên là số lượng nhiều lắm nên vướng tay là không tránh khỏi.
"Tuổi trẻ thật vui ah, tha hồ sung sướиɠ chém gϊếŧ."
Kenji cười nhạt nhìn bên dưới hỗn loạn, một đen một trắng đang luân phiên loạn vũ chém gϊếŧ.
"!!!"
"Cái gì vậy??"
Bất ngờ đám người chính là toàn thân chấn động một cái, một cảm giác rùng mình sinh ra, một cảm giác tựa như muốn quỳ rạp xuống đất ngay lập tức bắt đầu hình thành sâu trong tiềm thức từng người ở đây.
Tựa như toàn bộ đều đã phát hiện ra, thập thánh thành viên tất cả đều một loạt bay ra khỏi thành tiến đến tường thành ngay cạnh Kenji, ngưng trọng nhìn phía xa bầu trời.
Giờ phút này chỉ thấy một đám mây đen kịt khổng lồ đang từng chút một di chuyển đến đây, không những thế mà toàn bộ bầu trời trong xanh cũng đang dần có xu hướng biến đen đi, một bầu không khí u ám tràn ngập tử khí bắt đầu hình thành.
"Đây là...đây là ma thuật Zeref sao? Chẳng phải hắn cũng biến thành ma vật rồi sao?"
Makarov kiến thức cao rịn ra một tầng mồ hôi nói.
"Zeref?? E rằng hắn còn chưa đạt đến trình độ xúc động đến không gian như này, các người tìm chỗ trốn đi a, đây không còn là phàm nhân tiếp cận trận chiến nữa rồi..."
Khóe miệng cong lên một nụ cười vui vẻ, một nụ cười mà đã chờ đợi gần mười năm qua, rốt cuộc có thể ra tay đánh một trận thống khoái rồi
"Erza! Cho quân trở lại trú ẩn đi, kế tiếp đến ta."
Lặng yên truyền âm một tiếng, Erza cũng không ham chiến chỉ lạnh giọng ra lệnh cho rút lui, đối với Kenji lời nói cô vẫn là có tin tưởng, dù sao một thân bản lĩnh hiện tại cũng là mười năm qua Kenji vun đắp lên, nói đến thánh thập sĩ? E rằng cô còn mạnh hơn.
Đám người lúc này qua lời nói Kenji mới tỉnh táo lại, thực sự thì luồng khí tức này quá đáng sợ rồi, cảm giác hít thở trong luồng ma lực này cũng đủ toi mạng, cũng may mắn thông qua Kenji ngăn cản mới có thể thoải mái ổn định lại.
"Kenji-sama...đây là?"
"Không có đây là, các ngươi lui đi, nếu không chết lúc nào cũng không biết đâu...phàm nhân!!!"
Không kiêng dè chút nào, Kenji trực tiếp lạnh giọng nói, thực sự tiếp theo chỉ cần dư chấn cũng đủ diệt sát đám người này rồi, Ankhseram cũng không phải hiền lành, hắn mục đích nhưng là xóa sổ nhân loại đấy.
"Cân Bằng...ngươi định bảo che cho nhân loại hạ đẳng hay sao, hay là nói ngươi định ngăn cản ta?"
Trên bầu trời, sấm sét rền vang, Ankhseram vang vọng lời nói chấn động tứ phía, kèm theo từng lời nói là từng tiếng cuồng phong rít gào sấm chớp rền vang, đối với yếu đuối người thất khiếu chảy máu trực tiếp chết đi.
"Ý ngươi là gì đây nào? Sinh Tử, à...hay phải gọi thẳng tên, Ankhseram...mặc dù hiện tại chân thân ngươi cũng thật lạ mắt đấy."
"Hừ, đừng nói nhảm, tránh ra nếu không ta cần phải động thủ, nên nhớ rằng Chronos không có thức tỉnh liền sẽ không ai ngăn cản."
Ankhseram lạnh lẽo ánh mắt gằn từng chữ một, sau lưng không biết lúc nào đã xuất hiện hai hư ảnh một trắng một đen, trắng thuần khiết tràn ngập sức sống, đen hắc ám tràn đầy tử khí, chưa dừng lại ở đó, quần áo hắn cũng tựa như cháy nhẹ lên, từng đoàn hắc hỏa cũng lốp đốp nhảy múa.
"Ngươi lại dọa ai đây? Chronos không ngăn cản lại chẳng phải thật tốt hay sao? Ta từ lâu cũng muốn kiến thức một chút sinh tử lực lượng là như thế nào."
Kenji không chút yếu thế cũng nhẹ nhàng lơ lửng trên trời ánh mắt híp lại đối mắt không ai nhường ai, không khí cũng bắt đầu vạch ra rõ ràng vách ngăn, khí thế bùng nố bốn phương tám hướng.
Ankhseram ánh mắt hiện tại chính là trực câu đòi gϊếŧ người, u mang bắn ra tứ phía khàn khàn xen lẫn vẻ lạnh nhạt từ tốn nói.
"Ngươi là quyết định đứng về phe nhân loại rồi phải không? Vì nhân loại mà cùng ta đối nghịch đáng sao?"
"Ha ha ha... Ta với ngươi cũng không phân trên dưới thì lại thế nào gọi là đối nghịch, chỉ là quan niệm mỗi người mỗi khác mà thôi."
Lắc đầu cười cợt Kenji nhẹ nhàng nói.
"Nếu vậy, không còn cái gì có thể nói rồi, hôm nay bổn thần nhất định phải xóa sổ loài người."
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _
"Hắn nói cái gì...không, là hai người đang nói cái gì, ta thực sự không có nghe lầm hay sao?"
Đám người giờ phút này đã ngây ngốc đến chết lặng, "thần" cái từ ngữ gần gũi nhưng lại lạ lẫm, vốn tưởng rằng chỉ có trong truyền thuyết, ấy vậy nhưng thực sự tồn tại ngay trước mặt họ.
"Hả? Ta tưởng hắn nói rồi..."
Erza khó hiểu nhìn đám người, xong ánh mắt lại trực câu lên không trung.
"Đây là kẻ mà hắn nói ah, kẻ xứng đáng được nghiêm túc đối đãi."
"Không được!! Tất cả lui lại nguy hiểm."
Mirajane kinh hoàng hét dài một tiếng, đám người cũng không chậm trễ, toàn bộ không hẹn mà hội, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất nhảy lui ra khỏi tường thành.
Ngay lúc này, từ trên không trung quăng xuống một hình bàn nguyệt khí lưu.
Vô cùng chậm rãi, thế nhưng mức độ nguy hiểm chính là đang liên tục vang đội báo hiệu.
"Không kịp rồi!!!"
『Rinseigan: Thần Nghịch』
Ngay lúc nguy hiểm nhất, một thanh âm đầy từ tính trên bầu trời vang lên, toàn bộ cảnh tượng chính đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy trở lại.
"Đường đường là một vị thần cũng không nên đến mức xuất thủ đánh lén chứ, huống chi còn là nhỏ yếu đám người."
"Hừ! Ta mục đích chính là đến xóa sổ lũ ti tiện dưới kia, đánh lén? Ta còn khinh thường dùng loại thủ đoạn đó, dưới vòm trời này ta đã nhìn thấu, bất kì loại công kích nào cũng là ta trực diện thì lại như thế nào là đánh lén?"
Ankhseram nhếch miệng khinh thường nói.
"Ah được rồi...ngươi nói sao thì là vậy đi, đến đi! Để ta xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu cân lượng."
Kenji ánh mắt lạnh băng xuống, trên trán bắt đầu tóe ra thăm thẳm một con ngươi xóa tan đi không khí u ám xung quanh.
"Con mắt kia!! Vì cái gì ta có thể thấy được đồng căn nguyên? Không đúng, là giống nhau nhưng lại không phải."
"Tò mò sao? Đôi mắt của ta có thể nhìn thấy ranh giới tử vong, cưỡng ép hết thảy mọi sự vật sự việc, khái niệm trở về với chung kết...cũng chính là cưỡng ép đưa về tử vong, chỉ cần sống thì có thể gϊếŧ, bao quát cả thần."
"..."
"Đã hiểu, như vậy thì cùng với lực lượng ta lại có gì khác nhau sao? Ta không cần ánh mắt, ta cũng có thể trực tiếp đưa vật sống về tử vong, ví dụ như ta có thể ngay lập tức gϊếŧ ngươi vậy."
Nói xong, Kenji ánh mắt co rút lại, thân thể các thứ bắt đầu bị nhuốm đen, da dẻ bắt đầu lão hóa cấp tốc, từng bộ phận từng bộ phận, kể cả khung xương cũng trở nên giòn xốp.
Lấy lại tinh thần, ánh mắt Kenji lại trở nên bình tĩnh lại.
"Không phải...của ngươi tử vong không giống ta, của ta tử vong là hoàn toàn, mà không phải là dạng này."
Ánh mắt lóe lên, thần nghịch phát động, cơ thể Kenji lại lấy tốc độ khủng khϊếp trở lại nguyên trạng.
"Triệu hồi ra chân thân đi, nếu chỉ đơn giản như vậy thủ đoạn liền không làm gì được ta."
"Không ngờ đến...ngươi thủ đoạn rất giống Chronos trước đây, đáng tiếc của ngươi còn kém lắm."
Dứt lời Ankhseram sau lưng hai hư ảnh bắt đầu tan ra xát nhập vào cơ thể.
"Giống Chronos sao? Là cưỡng ép thời gian đảo lộn hay chăng?"
Mải mê suy nghĩ, lúc này Chronos đã hoàn toàn triệu ra chân thân hình dáng, cùng nguyên bản khác biệt rất lớn, đôi mắt một đỏ một đen, mái tóc một nửa trắng một nửa đen, cùng với sau lưng kì dị đôi cánh tượng chưng cho sinh tử màu sắc...thật giống như đây tuy một người nhưng lại có hai thể.
"Ngươi cũng triệu ra chân thân đi, nếu không ngươi chết không thể nghi ngờ."
"Được, chiều ý ngươi a."
Màn ánh sáng nổ ra, trên đầu một đôi tai nhọn mọc ngược ra, sau lưng chín chiếc đuôi nở rộ xòe rộng ra phiêu động trong gió, Haki bá vương không giữ lại chút nào bùng nổ mà ra.
Phô thiên cái địa khí thế, gió lộc cuồn cuộn, bầu trời mây đen kết lại cùng những tia lôi điện đỏ rực không ngừng tàn phá xung quanh.
"Chưa phải...như vậy chưa đủ."
Ankhseram lắc đầu không có ra tay, hắn cảm nhận được Kenji hiện tại cực độ uy hϊếp, thế nhưng hắn không muốn dạng này, dù thua hắn cũng muốn đánh toàn lực.