Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Quyển 5 - Chương 106: Phiên Ngoại

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Keng, chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến 1, tương thưởng Sơ Khai Chìa Khóa."

"Keng, chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến 2, tương thưởng một ngàn năm yêu lực."

"Keng, chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến, tương thưởng 10 triệu điểm tích lũy."

"Keng, Gϊếŧ chết nhân vật trọng yếu, tương thưởng một lần giảm giá 50% thương thành vé."

"Keng, chúc mừng túc chủ thay đổi quỹ tích thế giới theo một chiều hướng hoàn toàn khác biệt, tương thưởng thần thụ cây trồng x1."

(100 năm một quả, không bị giới hạn, không thể nhân giống)

......

Ban phát thưởng thành công, Kenji không khỏi vui vẻ, tuy thần thụ không giúp ích bản thân nhưng đối với chúng nữ có rất lớn trợ lực, mà thời gian chỉ một trăm năm, thế nhưng lại không bị giới hạn nữa. Đáng tiếc không thể nhân giống lên.

"Hệ thống?"

"Còn chuyện gì sao túc chủ?"

"Còn em gái ngươi, quà đền bù đi đâu rồi."

Kenji vẫn còn nhớ như in đây, chạy đâu cho thoát nổi, nhớ đến lần trước quà đến bù, Kenji không khỏi vui vẻ lên.

"A...đâu nào, đây chẳng phải là do quên sao, của túc chủ đây, túc chủ có một hai lần quay thưởng đặc biệt quà đền bù."

"Mở quay thưởng đi."

Rất nhanh một vòng tròn hiển hiện ra, bên trong đủ các loại vật phẩm hiếm, từ S-SSS, hơn nữa còn có vài món đồ vô cùng lạ mắt, đặc biệt không xuât hiện mấy vật phẩm bậc thấp.

Ấn nhẹ nút quay, từng tiếng cách cách động cơ khởi chạy, vòng bánh xe chạy vun vυ"t không có dấu hiệu dừng lại, mỗi lần đi qua SSS cấp Kenji đều dựng thẳng tai lên căng thẳng nhưng lại thất vọng ê chề.

"Chúc mừng túc chủ nhận được S+ cấp nhãn thuật tự chọn, phải chăng mở luôn hoặc lựa chọn tiếp tục quay thưởng."

"Tiếp tục quay đi."

Dứt lời, vòng tròn lại một lần nữa khởi chạy rồi, mãi đến tận khi chậm lại Kenji mới căng mắt nhìn, mũi tên chỉ đích ngay dấu (???)

"Chúc mừng túc chủ nhận được vô cấp vật phẩm, Thư Viện Datalian, tự động hình thành bên trong não bộ, chỉ cần hiển hóa liền có thể mở ra."

(Thông tin: Thư viện Datalian: Là một kho tàng, nơi chứa đựng 900 666 cuốn sách ma thuật, thư viện sách được tập hợp lại từ nhiều hiền triết, nhiều vị thần, nhiều loại tầng ý chí, phẩm loại từ thấp đến cao đều có.)

"..."

Kenji không thể nhịn được...quá mẹ nó bạo tạc, đây là hack.... Không nghĩ lại là Datalian, Datalian là gì thì trên đã giải thích, đó đơn giản là vô tận ma pháp a, nhớ không lầm thì bên trong còn thật sự có rất nhiều loại vô giải ma pháp, a...aaa.

Hưng phấn thì hưng phấn, thế nhưng vẫn không thể quên trước đó vật phẩm, mở ra S+ cấp nhãn thuật.

Từng vòng mắt bắt đầu hiển hóa lên.

Nói rằng S+ cấp nhưng thực tế được trọn lựa cũng thật rất nhiều, bởi lẽ có cả Tenseigan, Tenseigan nhưng là chuẩn S cấp, còn Rinnegan S- cấp độ, hơn nữa Rinne Sharingan S+ cấp, còn rất nhiều loại nữa tỉ như. Alpha Stigma(A+), Gess(S-), Chokushi no Magan(S+), waikyoku(S-)....

Những thứ trên Kenji từ đầu đến giờ chỉ tập ching vào Chokushi no Magan, đây là một trong số ít S+ cấp, hơn hết nó cũng là cái Kenji cần, bởi chỉ có nó Toàn tri mới có thể phát huy hết khả năng.

Cuối cùng Kenji ấn tích vào Chokushi No Magan.

"Keng, hoàn thành chọn lựa, chúng mừng túc chủ nhận được Trực Tử Ma Nhãn, túc chủ muốn dung hợp vào hai mắt hay là mở mới một vị trí."

"Mở mới cho ta lên trán đi, dung hợp đôi mắt đó thành một con thôi sau đó mở cho ta giữa trán."

Ngay sau đó một trần ong ong tựa như có người đang gõ búa lên đầu mình vậy, ngay cả Kenji sức chịu đựng lên đến tầng thứ khủng khϊếp, thậm trí lúc cắt đuôi tạo cơ thể cho Zetsu cũng không có nhíu mày lấy một cái, nhưng hiện tại quá đau đớn, cơn đau lúc như búa bổ, khi thì như hàng vạn cây kim cắm thẳng vào đầu.

Thời gian như vậy kéo dài, mồ hôi trên người đã rịn ướt nhẹp cả áo, cuối cùng dần dần dịu lại, Kenji mới mở mắt ra.

Thông tin.

Tên: Tatsunaga Kenji.

Thông tin căn bản: Thiên Hồ.(Yêu Tổ)

Sức chiến đấu: 580 700(SS)

Chức nghiệp: Không

Danh hiệu: Tổ Yêu, Đấng Vĩ Đại

Trang bị: Phiên Vũ(A), True Excalon(SS), Toshokan Dantalian (???)

Rương đồ: 25/50

Kĩ năng:Hồ Yêu thiên phú(SS)[ Hỏa Hồ, Băng Kĩ, Hồ Mị, Cửu Mệnh, Ngưng Đọng, Quy Luật, Không Gian, Toàn Tri, Âm Dương Độn ] ; Chokushinomagan(S+) ; Rinseigan(SS)[Toàn bộ khả năng đã từng xuất hiện của Rinnegan và Tenseigan, Thần Nghịch, Thần Đoán]

Điểm tích lũy: 31 200 000.

Vậy mà bùng nổ một cái lên đến, hơn một trăm ngàn, là công của một ngàn năm yêu lực cùng với Trực tử ma nhãn đi, đồ tốt a, như vậy là đạt đến SS cấp độ, tin tưởng có thời gian hấp thụ hoàn hảo tất cả tri thức bên trong thư viện liền sẽ lên một tầng cao mới, còn lên đến bao nhiêu thì không rõ ràng rồi.

Đặc biệt Kenji còn phát hiện, cập nhật xong hệ thống tự động lược bỏ kĩ năng cấp S trở xuống ra khỏi phần thông tin, có lẽ là do Kenji có quá nhiều dạng nên lười liệt kê đi, tỉ như Hắc Ám Ma Thuật, Lôi Ma Thuật, Hủy Diệt Ma Thuật, Bát Thập Thần Quyền Không Kích, Tinh độn, thạch độn đủ mọi loại ngón nghề, nếu như liệt kê hẳn là quá nhiều.

Trong lòng thử suy nghĩ một thoáng, ấn kí hoa văn ngọn lửa trên trán bỗng nhiên tách ra để lộ ra một con mắt cứ vậy mà tỏa sáng, mang theo con ngươi một tầng lam sắc sáng bõng, bên trong trong còn hiển hiện một tầng tử sắc lấp lánh quang huy, đây đích thật là trực tử ma nhãn không sai.

Nhìn đến xung quanh khắp nơi đều là vết rách nát, tựa như thế giới trải qua biến động khủng bố biến thành tử vực, nhìn đến trên tay chiếc gương vêt rách Kenji không khỏi lấy tay cắt miết theo ranh rới.

Không tốn chút sức mạnh, vết cắt ngọt ngào tách đôi ra rơi xuống. Ngoài ra còn có vài hố nhỏ đen kịt, Kenji đã xem qua cho nên có thể rõ ràng, đây gọi là tử điểm.

Cuối cùng hài lòng nhắm lại mắt thế giới trở lại như cũ, Kenji mới trở ra bên ngoài. Còn kém một việc nữa liền có thể đi đến thế giới khác, đó là đi đón Koneko.

Sắp xếp mọi người trở lại gia viên Kenji không chút do dự truyền tống một lần nữa đến DxD thế giới.

Vẫn là thành phố Kuoh quen thuộc kia, rất nhiều người đã trở lại thăm nhà một chuyến rồi, Sona, Rias, Akeno, Rossweisse, Xenovia còn phần Ingvild không có trở lại vì cũng không có nơi về nên là không có đi ra.

Đứng trước cửa biệt thự đèn đuốc vẫn sáng, rất rõ ràng bên trong còn có người sinh sống, Kenji chậm rãi không một tiếng động chui vào nhà.

Lên đến đỉnh chóp ban công, Kenji liền thấy một thân ảnh đang đứng ngắm nhìn phía trước bầu trời, thân ảnh nhìn chung có chút vô thần.

"Ai đây."

Kenji vòng ra sau lưng che lại đôi mắt, dọa đến trước mặt căng cứng dựng ngược tai lên.

"Ngào."

Koneko giẫm chân một cái, lập tức xoay lưng ngậm chặt lấy tay Kenji ra sức mà cắn.

"Ng.. Ao ao oa...."

Do miệng vẫn còn ngậm chặt tay Kenji, cho nên là lời nói phát âm cũng không có ra chữ, thế nhưng Kenji có thể rõ ràng bên trong đó ý nghĩa.

"Được rồi, đây chẳng phải trở lại đón còn gì." ác thú vị xoa đầu Koneko, tay lai nhấc lên ôm vào ngực đi trở lại vào trong, thân ảnh nhỏ chỉ biết quận tròn lai ngoan ngoãn an toàn hưởng thụ.

"Nya ngài trở về."

Kuroko không biết từ lúc nào vắt chân ngồi liếʍ tay ác ý nhìn hai người.

"Nya nya, đại nhân, Neko-chan nhưng rất nhớ ngài đấy, hôm nào cũng nhìn mây nhìn gió thở dài đây, aiz ta quả thật đúng là thừa mà."

"Há còn thật như vậy."

Kenji nhìn Kuroko lại nhìn Koneko một cái mới ngồi xuống dưới.

"Thế, giờ ta trở lại mang đi Koneko ngươi không buồn sao?"

"Nya, ngài nói gì đấy, tất nhiên là buồn đấy, nhưng Koneko vốn dĩ không thuộc về đây, nhìn nó buồn ta còn buồn hơn, biết làm sao giờ."

Kenji đến đây có chút trầm mặc, đích thật vậy...

"Như vậy ngươi theo ta luôn?"

"Nya không được, ta còn rất nhiều chuyện muốn làm cho nên không thể theo được, dù sao thì cũng nhờ ngài chăm sóc Koneko, ah đúng rồi, ta còn có chuyện, trước hết liền đi."

Kuroko chợt như nhớ ra điều gì, thần sắc có chút gấp gáp, vội vàng nhảy một cái chạy vụt đi.

"Đi đâu chơi không?"

"Không muốn."

"Như vậy trước tiên thả ra, ta đi tắm một thoáng."

"Không muốn."

"..."

Nhìn ôm ngực mình không rời bỏ, nếu như người khác thấy liền nói đây là con lười chứ không phải mèo, mèo rất chảnh...không thể nào ôm đến như vậy chặt.

Cứ vậy Kenji liền có một chiếc vòng cổ thịt treo trên người.

"Đi tạm biệt người quen sao?"

Nhìn đến Koneko gật đầu một cái, hai người lúc này mới biến mất rời khỏi nơi này.
« Chương TrướcChương Tiếp »