Quyển 2 - Chương 3: Rize-chan

"Yomo, vừa nãy thế nào." Mở miệng là Yoshimura, tuy rằng nãy ông ta pha Cafe nhưng vẫn có thể thấy màn bắt tay vừa rồi vốn dĩ là hai người đang ngầm đọ sức.

Yomo im lặng thoáng chốc lại nghiêm túc nhìn hai người.

"Mạnh, mạnh, rất mạnh... Chí ít không mở ra hình thức chiến đấu ta không có cách thoát khỏi bàn tay của hắn vừa rồi...nhưng hắn đơn giản chỉ dùng sức mạnh thông thường."

"Vậy a... Nếu hắn mạnh như vậy tại sao trước nay không có danh tiếng gì đâu."

Yoshimura yên lặng gõ bàn, lẩm bẩm suy tính.

"Hắn chắc chắn không phải nhân loại, trên người hắn không có đặc thù mùi vị đó." Yomu kiên định đóng đinh chắc cột nhìn hai người."

Touka cũng kinh ngạc không thôi, xem ra vị này giáo viên không đơn giản a.

"Touka, tính cách hắn như nào."

"Hắn rất tốt vui tính với lại ta xem hắn nhìn người khác, bên trong ánh mắt không chứa vẻ thèm ăn và tham lam, chí ít là vậy."

"Vậy có hai khả năng, thứ nhất hắn giống chúng ta, thứ hai hắn che giấu quá tốt, vẫn là tiếp tục theo giõi tốt nhưng tận lực đừng đắc tội hắn, dù sao địch bạn chúng ta vẫn không biết."

Mọi người cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Kenji thì xong hẳn hoi rồi, ly cafe này rõ ràng có độc, Kenji ra ngoài đường nhìn bốn phía, "Đường nào mới là đường về a..."

"Aiz...hôm nay xem ra phải ngủ nóc nhà."

Tối rồi mặc kệ đi, lười nhác tìm đường về, Kenji đặt mông xuống trực tiếp nằm ngủ.

Nửa đêm, từng tiếng cú gáy, cùng những tiếng lít nhít lít nhít vang lên, Kenji xoay đi xoay lại, "ồn ào điếc tai vậy." Đôi mắt nhắm nghiền bỗng nhiên đôi tai giật giật, phía dưới tòa nhà từng tiếng bành bành vang lên, lại nghe tiếng gào thét thảm thiết cuối cùng im bặt.

"Nửa đêm rồi vẫn còn ăn..." Kenji tức giận ngó xuống bên dưới, "Tóc vàng, đeo kính... Là Nishiki Nishio sao." Theo nguyên tác đây là một Ghoul hiếm hoi học đến đại học còn là theo đến năm hai loại kia, bất quá cũng là cái nhân vật bi ai, khu ăn bị Rize cướp mất tiếp theo từng củ hành được nhét vào người, cuối cùng từng ghét Anteiku lại gia nhập Anteiku.

Thu hồi tầm mắt Kenji cũng lười nhìn hắn ăn không một chút nào lịch sự, tiếp tục nằm ngủ, "Ăn xong rồi cút nhanh lên a...ta còn ngủ."

"Lại nữa!!!." Kenji chợp mắt không đến bao lâu, phía dưới lại phát sinh từng tiếng đánh đập vang dội, bức tường, cột sắt các thứ kêu lên Keng Keng Ầm Ầm, ngay cả Kenji vị trí cũng phát sinh rung động kịch liệt. "Nhịn một còn đòi mười sao."

"Ân!! Rize...khúc nhạc dạo của cốt truyện sao, vậy là vong quay vận mệnh bắt đầu chuyển bánh rồi à." Kenji tính toán không sai, hôm nay Nishio sẽ bị Rize củ hành một trận, sau đó cướp mất địa bàn. Đã Nishio bắt đầu ăn hành vậy bản thân có hay không thay đổi một chút cốt truyện đâu... Gϊếŧ Nishio thì sao nhỉ??

Đang băn khoăn suy nghĩ thì chiến đấu bên dưới đã kết thúc, kết quả không cần đoán cũng biết, Nishio bị Rize Rinkaku gắt gao đinh trên vách tường, Nishio vô lực phản kháng, đôi mắt đỏ ngòm đầy căm hận.

"Từ nay bãi săn này thuộc về ta, có ý kiến gì không." Rize liếʍ môi một cái khıêυ khí©h nhìn Nishio, Nishio nào dám từ chối, hắn biết từ chối liền chết cũng liền gật đầu.

"Ha ha ha...ha ha ha..." tùy tiện văng đi Nishio về phía xa, Rize ngẩng đầu lên phía Kenji, Kenji cũng hiển hiện Sharingan đối mắt nhìn Rize, hai người cứ như vậy nhìn nhau.

"Cái này... Ngươi tiếp tục, ta chỉ đang ngủ, coi như ta chưa thấy gì sất." Kenji cười nhạt một tiếng lắc đầu quay vào giữ nằm ngủ.

"Nào có chuyện như vậy... Thật thú vị đôi mắt, Ghoul loại mới sao, ăn có ngon không đâu..." Rize liếʍ môi một cái trực tiếp nhảy lên chỗ Kenji, lên đến nơi thì ngây ngẩn cả người. "Tên này nói ngủ liền ngủ sao, chả lẽ không sợ ta gϊếŧ hắn."

Rinkaku hiển hiện, bốn chiếc xúc tu chĩa mũi nhọn thẳng hướng Kenji, Rize từ từ đi đến gần, xác thực Kenji thở đều đích thị đã ngủ mới ngồi xổm trước mặt nhìn trước mặt này.

"Thật đẹp trai đâu, tuổi tác cùng ta không sai biệt đi, cắn một cái thử xem." Rize há miệng một ngụm tiến gần vai Kenji, cùng lúc đó Kenji lại lấy góc độ quỷ dị xoay mình tránh thoát hàm răng Rize, trực tiếp đưa lưng về Rize.

"!!!."

"Trùng hợp sao, hay vẫn là giả vờ ngủ, không phải, đính xác là vẫn đang ngủ." Rize không tin tà lần này lại một ngụm cắn về lưng Kenji, lúc này Kenji mở choàng mắt ra.

"Bất ngờ chưa!!"

Dọa đến Rize giật mình nhảy lui về phía sau, Kenji không khỏi thở dài lắc đầu, "Không thú vị."

"Ngươi...ngươi giả vờ ngủ." Rize thần sắc đề phòng, bỗng nhiên lại thấy mình thất thố, lưỡi thè ra liếʍ nhẹ bờ môi một cái, "Cho ta cắn thử một miếng thế nào."

"Đến đây a... Đến đây cắn ta một miếng đi." Kenji cười cực kì mị hoặc, tựa như đang lôi kéo Rize đến gần đồng dạng, Mị hồ đã là kĩ năng bị động rồi, tác dụng vẫn là không sai, Rize bị hấp dẫn đến con mắt híp lại, Rinkaku không ngừng bay múa nhào vào Kenji.

Nhận thấy bốn chiếc Rinkaku đâm về phía mình, Kenji cũng đồng thời bốn chiếc đuôi đằng sau xuất hiện đồng thời tát văng đi toàn bộ Rinkaku Rize.

"Dạng gì... Rinkaku sao??? Tại sao lại có lông, không đúng lông này so cái gì đều mềm, đồng thời lại cứng rắn đến lạ thường...đặc biệt Rinkaku sao??." Touka càng thêm hiếu kì, mặc kệ Rinkaku cả người lao thẳng há miệng cắn về Kenji.

"Từ từ thôi... Nhìn dưới bụng kìa."

"Ân.." Rize liếc mắt nhìn bên dưới, quả nhiên vài chiếc đuôi Kenji đã tại đang vuốt ve bụng Rize, chỉ cần Rize tiến thêm bước nữa bụng lập tức xuất hiện vài chiếc lỗ.

"Đến đây a...đến đây cắn ta một miếng nào." Kenji cười mỉm nghiền ngẫm nhìn trước mặt Rize.

"Không chơi với ngươi." Rize thu hồi toàn bộ Rinkaku lại giống như người bình thường một dạng, Kenji hiện tại mới nhìn kĩ lưỡng trước mặt cô gái này, Xinh Đẹp là điều đầu tiên Kenji đánh giá, độ hấp dẫn Kenji cộng cho thêm một điểm.

"Thật muốn ăn ngươi nha." Kenji liếc mắt ý vị thâm trường nhìn Rize.

Rize há lại không hiểu ý, vũ mị cười một tiếng, "Đến a, ăn ta..."

"Còn dạng này, thu một chút lợi tức cũng coi như đỡ mất mặt đối phương khıêυ khí©h đi." Nói đằng sau Kenji chín chiếc đuôi lập tức bao khỏa thân Rize kéo lại.

"Uy, ta đùa.. Ta đùa." Rize hốt hoảng chưa kịp mở ra Rinkaku đã bị Kenji kéo lấy đôi tay dán sát lên người minh.

"Biết hay không khıêυ khí©h ta kết quả."

"Ngô..." Rize bị kéo lại gần, Kenji hung hăng sáp miệng đi qua trực tiếp hôn lên môi, Rize mắt to trừng lớn, cả người tựa như xụi lơ đồng dạng, Kenji tùy ý du tẩu, vài phút sau tựa như sắp ngạt thở mới vùng vẫy thoát ra được.

Hai ngón tay Kenji chạm nhẹ môi, chiếc lưỡi lại liếʍ mép nhẹ, "có chút vị máu nhưng vẫn rât ngọt." Kenji cười tà khıêυ khí©h trước mắt bệnh S mãn tính Rize,đôi mắt lại không ngừng chớp chớp nhìn nàng.

"Chết tiệt nụ hôn đầu của ta." Rize nổi giận đùng đùng, sau lưng Rinkaku nở rộ loạn xạ đâm về Kenji, tốc độ siêu việt, thủ đoạn tàn ác liên tục công kích như mưa như gió, trong mắt mọi người Rize có vẻ rất nhanh, nhưng trước mắt Sharingan đều so với rùa còn chậm. Mỗi lần công kích Kenji đều dễ dàng né tránh một cách thật đơn giản, Rize càng đánh càng hăng.

"Ma mà... Bình tĩnh nào."

"Bình tĩnh em gái ngươi." Rize xuất ra toàn bộ Rinkaku, thân hình như nhện đâm đâm chọc chọc, Kenji bất đắc dĩ thở dài một cái, hai tay gắt hao bắt lấy cả bốn cái Rinkaku, Kéo về,Sau lưng không biết lúc nào một chiếc đuôi cũng kéo dài ra đâm về cuống họng Rize.

"Chậc." Rize thu hồi lại Rinkaku, ánh mắt lại liếc xuống vùng cổ, chiếc đuôi trắng tinh đang vuốt ve cổ mình mềm mại nhưng lại nguy hiểm trí mạng.

"Ngươi rốt cuộc là ai, Yên ổn khu không thể có loại cấp bậc này, ngươi cũng không giống như là Ghoul, chí ít ta không ngửi thấy mùi Ghoul." Rize không có công kích nữa, mà ánh mắt căm tức nhìn Kenji chất vấn.

"Muốn biết sao?."

"..."

"Mà thôi, sau này có thể ngươi sẽ biết, nhưng bây giờ nha...chưa được." Kenji cười ý vị thâm trường nhìn lấy, lại nằm xuống nhắm lại đôi mắt.

"Ngươi không về nhà sao?."

"Ta quên mất đường về."

"..."

Quả thật là một cái người kì lạ, Rize lườm một cái cũng biến mất tại chỗ.