Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhị Nương Nương

Chương 180

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lý Túc sau khi vào trong phòng, đặt Vương Thừa Nhu xuống một chiếc ghế trong tùng đường. Nàng cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù lòng đầy lo lắng và sợ hãi. Bóng đêm bao trùm, ánh nến le lói từ xa không đủ để chiếu sáng toàn bộ căn phòng, tạo nên không khí vừa âm u vừa căng thẳng.

Lý Túc ngồi đối diện nàng, ánh mắt sắc bén và lạnh lùng. "Ta không có ý định làm hại Miên Miên," hắn nói, giọng điệu đều đều nhưng lại khiến người nghe cảm nhận rõ sự cương quyết. "Nhưng ta không thể để ngươi ở lại Vân Kinh một mình trong khi ta xuất chinh. Ngươi hiểu rõ điều này mà."

Vương Thừa Nhu nhìn thẳng vào mắt hắn, cảm giác bất an càng ngày càng lớn. "Ngươi không cần phải làm điều này. Ta không thể đi theo ngươi đến chiến trường. Hãy để ta ở lại, ta sẽ chăm sóc Miên Miên và thượng nhi. Ngươi ra đi, nhưng đừng lôi kéo ta vào cuộc chiến này."

Lý Túc không đáp lời, chỉ nhìn nàng một lúc lâu rồi đứng dậy, tiến tới gần hơn. "Ngươi là người của ta, là mẫu thân của con ta. Nơi ta đi, ngươi cũng phải đi. Đây là cách duy nhất để ta yên tâm khi ra trận."

Nàng cố gắng giữ vững tinh thần, nhưng trong lòng không ngừng suy nghĩ về Miên Miên, về số phận của đứa trẻ và tương lai mù mịt phía trước. Tuy nhiên, nàng biết rằng cự tuyệt Lý Túc lúc này là vô ích. Hắn đã quyết định, và nàng không còn sự lựa chọn nào khác.

Lý Túc đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của Vương Thừa Nhu, như thể an ủi nhưng đồng thời cũng là lời cảnh báo. "Chúng ta sẽ đi ngay trong đêm nay. Ngươi hãy chuẩn bị tinh thần. Chiến trường không phải là nơi dễ chịu, nhưng ta sẽ bảo vệ ngươi."

Vương Thừa Nhu cảm thấy lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. Nàng biết rằng từ giây phút này, cuộc đời nàng sẽ hoàn toàn thay đổi, và những ngày tháng sắp tới sẽ đầy rẫy gian nan và hiểm nguy. Nhưng nàng cũng hiểu rằng, không còn đường lui cho mình nữa.

Vương Thừa Nhu cảm thấy lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. Nàng biết rằng từ giây phút này, cuộc đời nàng sẽ hoàn toàn thay đổi, và những ngày tháng sắp tới sẽ đầy rẫy gian nan và hiểm nguy. Nhưng nàng cũng hiểu rằng, không còn đường lui cho mình nữa.

"Ta sẽ đi cùng ngươi," cuối cùng nàng nói, giọng không còn kiên cường như lúc ban đầu, mà mang theo chút bất lực. "Nhưng hãy hứa với ta rằng, ngươi sẽ không để Miên Miên gặp nguy hiểm."

Lý Túc gật đầu nhẹ, đáp lại sự lo lắng của nàng. "Ta hứa." Và với lời hứa đó, hai người bắt đầu hành trình đầy sóng gió phía trước, với chiến trường hung hiểm đang chờ đợi.
« Chương TrướcChương Tiếp »