Chương 13

Ngồi trông xe đến chán Trần Khải cuối cùng tại thấy Diệp Dung đi ra liền dắt xe đạp ra, hiện tại Trần Khải liền muốn về rồi, tuy Diệp Dung đi cũng không lâu lắm nhưng hắn thì chịu không nổi, đợi chờ là rất chán.

"Khải ca, túi tiền của anh. Em mua trái bí, đậu que cùng với ít thịt bằm sẵn tổng cộng 4 xu 15 đồng kim." Diệp Dung trả lại Trần Khải túi tiền và đối với Trần Khải báo cáo lại mình đã mua những gì, mất bao nhiêu.

Nhận lấy túi tiền Trần Khải gật đầu, và nói: "Trễ rồi a Dung, lên xe anh chở em về."

"Vâng."

Về đến nơi, Diệp Dung liền đem giỏ đựng thức ăn vào bếp đặt giỏ xuống liền lấy gạo để vo, bí và đậu que cùng thịt đã mua đem ra giếng nước bên hông nhà cùng một số thứ để thêm vào món ăn để sơ chế.

Trần Khải thì muốn lát có nước tắm rồi nên cũng theo sau Diệp Dung ra mà xách nước, bình thường ở nhà một mình chính Trần Khải cũng phải tự làm một số việc mà người tự lập phải làm, hôm nay có Diệp Dung hắn liền muốn lười biếng một chút.

"A Dung, anh xách nước vào bồn gỗ để sẵn trước bữa ăn em đun nước tắm liền nhiều một chút, ăn xong chúng ta tắm chung cho tiện và nhanh."

Nhanh là nhanh, tiện lợi là tiện lợi vậy thôi, chủ yếu vẫn là cùng Diệp Dung tắm đâu. Trần Khải vẫn chưa nhìn qua Diệp Dung khỏa thân bộ dáng, hắn cũng thật tò Diệp Dung trường một khuôn mặt có nhan sắc không hề thấp như vậy, thân thể là cỡ nào nữa mới hòa hợp được cơ chứ. Nghĩ vậy Trần Khải lại tham lam nhìn kỹ Diệp Dung từ trên xuống dưới.

Dù gì Trần Khải cùng Diệp Dung đều là nam nhân, hai người độ tuổi chênh lệch Trần Khải lại là người bạn đầu tiên Diệp Dung tiếp xúc nhiều như vậy, Diệp Dung mặc dù có chút hảo cảm với Trần Khải, nhưng là vẫn đem hắn xếp vào tri tâm ca ca một cái. Cùng chính mình ca ca tắm thì làm sao vậy? Vả lại trời cũng lạnh tắm chung như thế tiết kiệm thời gian hơn thật, không nghĩ thêm gì Diệp Dung liền nói: "Vâng, sau khi nấu ăn xong em liền đi đun nước tắm."

Nhận được câu trả lời mong muốn Trần Khải liền làm việc của hắn.

Diệp Dung múc nước ra để sẵn, tay cầm bí mua về gọt vỏ, bí Diệp Dung mua là bí đao gọt xong vỏ liền đem đi rửa sạch. Tiếp theo cắt bí theo chiều ngang thành các khoanh tròn rồi để vào rổ.

Đậu que bẻ hai đầu, tước bỏ chỉ hai bên hông đậu, và bẻ đôi ra xong rửa sạch để cùng rổ với bí đao vì rổ Diệp Dung lấy khá lớn.

Thịt bằm đã rửa và bằm ra ở hàng thịt rồi, tuy đã được bà dì ở hàng thịt giúp rửa và bằm thịt ra nhưng Diệp Dung vẫn cẩn thận đem chúng một lần nữa ngâm nước muối khử mùi rồi quay lại vo gạo "Hoàn hảo, vào trong thôi."

Trở vào gian phòng bếp, đặt nguyên liệu nấu lên bàn Diệp Dung lại thổi lửa ở thổ bếp, cho gạo vào nồi nấu cơm trước một lúc và chuẩn bị gia vị. Tầm mười phút sau bắc nồi lên bếp, điều chỉnh củi để lửa vừa, cho vào nồi ít dầu ăn. Đợi dầu nóng, Diệp Dung phóng hành tiêu giã nhuyễn vào phi thơm. Sau đó cho thịt bằm vào xào sơ qua. Đến khi thịt săn lại và dậy mùi thơm Diệp Dung cho tiếp bốn gáo nước sạch vào nồi rồi đun với lửa lớn. Ở nước sôi, là khi tiến hành rút vài thanh củi để sang bếp bên cạnh rồi chuyển nồi sang để ở lửa nhỏ, vớt bỏ đi bớt phần bọt trong nồi rồi cho bí đao vào. Nêm vào nồi gia vị cần thiết. Để sôi từ năm đến bảy phút cho tới khi bí đao chín mềm thì Diệp Dung nêm nếm cho vừa ăn. Lúc đó tắt bếp lại sẽ cho thêm hành ngò đã cắt vào sau.

'Nồi cơm có thể chắt nước ra được rồi.' Nghĩ thầm Diệp Dung đi làm ngay rồi quay về.

Bếp bên này thì đặt chảo vào cho tí dầu, xào đậu que. Băm nhỏ tỏi cho vào chảo dầu xào nhanh đến khi dậy mùi thì cho đậu vào xào. Món này dễ làm Diệp Dung cho nước mắm vào. Xào đến khi đậu chuyển hết sang màu xanh mướt là đã chín. Lúc này, ngoại trừ bếp canh bí thịt bằm vẫn còn nổi lửa nhỏ thì Diệp Dung bắt đầu rút củi, tắt lửa.

"Phù~~ xong rồi. Phải dọn bàn để còn đem đồ ăn bày ra nữa."

Liên tiếp tiếp xúc gần với lửa như vậy, dù là bên ngoài trời lạnh thì Diệp Dung vẫn ra mồ hôi, mặt Diệp Dung ửng đỏ ở bên má và hai bàn tay dính chút lọ nồi, trông đáng yêu, lại có chút đáng thương vì cực nhọc.

Nhưng như vậy thì hiện tại có ai chịu cùng sang sẻ ngoại trừ mẹ của chính cậu chứ? Người ta sẽ chỉ thấy đứa nhỏ này chăm chỉ, hoặc trong lòng cảm thán hay là đổi lại vài ba câu khen ngợi mà thôi.

Bàn ăn cũng dọn sạch, củi lửa ở thổ bếp nấu ăn đều đã dập tắt.

Mặc khác, thức ăn vẫn còn nóng hổi trong nồi và chảo. Cơm đều đã tơi xớp, chỉ cần dọn ra bàn nữa là có thể dùng bữa, Diệp Dung vẫn chưa đun nước sôi tắm nên tạm thời đậy nồi lại để đó mà đi đun nước vậy.

Tại gian phòng tắm cũng giống nhà Diệp Dung, có một cái nho nhỏ thổ bếp có đường ống đưa khói ra ngoài, để dành riêng cho việc đun nước, may mắn Trần Khải đã xách rất nhiều nước để vào bồn tắm gỗ cũng có, đựng ngoài xô cũng có.

Diệp Dung chỉ cần trực tiếp đem mấy xô vào đi đun lên là được rồi.

Cho thêm củi vào, Diệp Dung để nó tự đun đến khi sôi. Sau bữa cơm là có thể tắm rồi.

Trần Khải lúc này mới tìm đến Diệp Dung, thấy Diệp Dung đi ra nhìn tới vẫn chính là một bộ dáng của tiểu đáng thương vừa nãy mà hắn không ở. Là ai thì trong lòng cũng không khỏi có một chút xấu hổ. Trần Khải sờ sờ mũi mắt nhìn đi chỗ khác.