Chương 1-1

Nhiều xe oto dừng bên ngoài lối vào của sảnh khách sạn, vài người đàn ông và phụ nữ bước xuống từ những chiếc xe khác nhau, không ít người tây trang giày da, trong tay cầm túi công văn cùng nhau chào hỏi. Bên người các huynh đệ họ đều trái ôm phải ấp, hoà thuận vui vẻ hướng sảnh khách sạn đi vào.

Một chiếc Bentley màu đen đang dừng ở bãi đỗ xe bên ngoài lối vào đại sảnh, chiếc xe tắt máy, kéo phanh tay, ngón tay nam nhân khớp xương rõ ràng kéo dây an toàn xuống, thoáng nhìn người ngồi ở ghế lái phụ.

Đó là một người phụ nữ, không, phải gọi là một cô gái, với mái tóc dài ngang vai cùng thân mình gầy gò ngồi đó lộ rõ sự yếu ớt, mềm mại, cô mặc một chiếc áo gió vàng nhạt, đầu cũng không dám ngẩng lên, vội vàng che đi mu bàn tay xanh tím.

“ Chỉ là một cuộc tụ tập bạn cũ thôi, đừng căng thẳng như vậy”

Giọng người đàn ông thanh lãnh đạm bạc, âm lượng không cao nhưng rất rõ ràng.

Cô gái chậm rì rì tháo dây an toàn, khẽ vâng một tiếng.

---------------------------------------------------------------------------------------

Trong phòng bao lúc này có hơn 30 người, hôm nay mọi người từ Bắc tới Nam đều tề tựu đông đủ, mọi người đều là bạn học cũ lâu ngày mới gặp nên cùng nhau tán gẫu, nói cười rôm rả, không khí thập phần náo nhiệt.

“ Nè, hình như vẫn còn thiếu người, là người nào đi trễ vậy ? ”

“ Thiếu Bặc Tảo cùng Quý Du Xuyên, đôi tiểu phu thê này vẫn còn chưa thấy”

Vừa dứt lời, ở cửa vừa hay xuất hiện 1 nam 1 nữ, người đàn ông mặc áo khoác màu đen, áo trong màu trắng cùng quần tây đen, thân hình cao lớn, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô gái. Cô ngẩng đầu lên, đứng không tới vai anh, nhìn kĩ lại, hai người này vậy mà lại mặc áo khoác tình nhân.

"Để mọi người đợi lâu"

Quý Dư Xuyên trên mặt thoáng qua ý cười nhưng lại không chạm tới đáy mắt.

“Ai da, trai tài gái sắc tiểu phu thê, nhanh lên tới tới tới! “Bên này còn chừa chỗ cho hai ngươì các cậu, tốt nghiệp đại học hai năm, hai người yêu đương oanh oanh liệt liệt, như thế nào đã lâu như vậy còn chưa thấy tin tức kết hôn nha?”

Hắn bắt lấy tay nhỏ của cô gái đi qua, kéo ghế dựa cho cô ngồi xuống trước, nhẹ giọng nói: "Cậu không phải lo chuyện kết hôn, khi nào có tin tức, tôi tự nhiên sẽ thông báo cho cậu."

"Hahaha không vội kết hôn, tại sao chúng ta không nói chuyện đính hôn trước, đã vậy, hôm nay đặt rượu cưới đi?"

“Đúng vậy! Dư xuyên thời điểm còn ở đại học cũng chưa từng cùng chúng ta tụ hội quá, ai biết tửu lượng của cậu ấy tới đâu?”

"Không được, hôm nay lái xe nên không tiện."

“Đừng nha, trong chốc kiếm người lái thay là được, cậu xem chúng ta ai mà không lái xe tới? Thật vất vả tụ họp một lần, đừng làm mất hứng như vậy!”

Quý Dư Xuyên nghiêng đầu nhìn cô, mí mắt cụp xuống rồi nheo lại, trong mắt cưng chiều nhẹ giọng dò hỏi, “Tảo Tảo, hôm nay anh có thể uống rượu không?”

Một bên nam nữ cùng nhau ồn ào nhốn nháo.

Bàn tay nhỏ bé của cô nắm chặt, cứng ngắc, làn da trắng nõn, trên mu bàn tay còn nổi rõ gân xanh, cô ngẩng đầu miễn cưỡng cười

“ Không được, tửu lượng của Dư Xuyên vốn không tốt”

Giọng nói của cô rất nhỏ cùng đôi mi cong đang rung động, khi còn học đại học cô ấy cũng là cô gái được yêu thích nhất trong nhóm, bây giờ nhìn đôi má mềm mại của cô ấy ửng hồng, nhìn là biết mắc cỡ rồi. Giọng nói nhỏ nhẹ khiến mọi người xung quanh cũng nói chuyện nhẹ nhàng hơn.

“ Bặc Tảo nói không cho uống, thôi chúng ta cũng đừng ép nữa”

Những người xung quanh cười rồi lại bàn tán sôi nổi về thời đại học oanh oanh liệt liệt. Khoa Luật lúc đó vô cùng náo động khi có lời đồn rằng Quý Dư Xuyên có bao nhiêu cô gái theo đuổi, thì Bặc Tảo có bấy nhiêu chàng trai nguyện ý quỳ trước váy màu thạch lựu của cô.

Sau khi hai người xác định mối quan hệ yêu đương, vận đào hoa xung quanh hai người họ vậy mà lại không còn một bóng, sạch sẽ đến lạ kì. Ai cũng cảm thán họ là một đôi trai tài gái sắc, trời đất tác hợp.

Đề tài dần chuyển dời đến người khác , Bặc Tảo mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng tâm trạng vẫn như đứng đống lửa, ngồi đống than.

Quý Dư Xuyên đặt trước mặt cô ly nước sôi để nguội, cúi đầu, xâm lược thở mạnh về phía cô.

“Tảo Tảo, em khẩn trương như vậy, là sợ người khác nhìn không ra sao?”