Theo bạn nghĩ sao về khái niệm thầm mền 1 người mà tận tới 10 năm.
Người đó, vĩnh viễn chỉ là hào quang trong tầm mắt có thể ngắm mà không thể với tới, cứ như vậy, cứ như vậy, vẫn như cũ không chùn bước mà đuổi theo bước chân của người đó.
Nhưng, người đó cuối cùng không phải thuộc về chính mình.
Sau một lần say rượu nào đó rơi xuống vách núi, lúc ý thức lần nữa tỉnh táo lại, lại phát hiện, linh hồn của chính mình đã đổi xác, mà cái xác này có liên hệ ràng buộc nào đó với hào quang đã từng vô cùng xa xôi đó…