Fiez ý thức được sự xâm lấn của Juliano, cố lui về sau, ý đồ tránh khỏi bàn tay ma quỷ này, nhưng cũng vô tình tạo cơ hội cho đối phương đặt mình lên sô pha, Fiez bỗng nhiên cảm thấy có chút thê thảm, sô pha, tại sao lại là sô pha?
.
Ngay khi Fiez đang cố sức chống trả cũng là lúc Juliano đã ngồi khóa trên người cậu, cởi nút áo ra, đến đây thì Fiez chỉ có thể ngây ra nhìn đường cong tuyệt mỹ mang vẻ áp bách hiện ra ngay trước mắt mình. Fiez tựa hồ cảm giác được nhiệt độ không khí ở xung quanh hai người tăng lên, mà cậu chỉ cần nhìn thẳng là có thể cảm nhận được "con quái vật" khổng lồ ở giữa hai chân anh ta và cả ánh mắt cực nóng đang nhìn chằm chằm vào mình, mang theo hương vị phong tình. Lúc Juliano cúi người xuống, Fiez nhìn thấy chiếc mũi cao cao tinh xảo của anh, mái tóc xinh đẹp, chiếc cổ mang theo mùi nước hoa đậm chất nam tính, hôm nay anh ta có một loại trí mạng hấp dẫn, khiến cho người ta không khỏi trầm luân.
Ngay khi thứ cực nóng đó chạm vào giữa hai chân Fiez, ngay cả đứa ngốc cũng hiểu được thú tính của Juliano đang không ngừng tăng lên, lúc này dường như toàn bộ tế bào linh hoạt của Fiez bị hoại tử hết, cậu không biết nên làm thế nào để hóa giải nguy cơ trước mắt này, chẳng hạn như làm giảm bớt tâm trạng căng thẳng của gã đàn ông trước mắt luôn cường thế buột kẻ khác phải lùi bước này, hay giống như có thể kiềm chế du͙© vọиɠ của bản thân đang dần dần manh nha, Fiez im lặng chìm trong suy nghĩ của mình.
"Juliano, giải đấu Roland Garros sắp đến rồi, hẳn là anh cũng không muốn mắc phải sai lầm gì!" Fiez âm thầm áp chế sự khác thường trong lòng, cau mày thử khuyên bảo Juliano. Nhưng khi cậu nhìn thấy hai tròng mắt của đối phương đang tràn ngập du͙© vọиɠ thì Fiez rùng mình một cái, nhận ra thân thể đối phương đã bắt đầu biến hóa, "Anh sẽ không...muốn dùng kiểu cường bạo đó chứ?"
Ngón tay Juliano vuốt ve lên hai bên hông Fiez, kéo góc áo sơ mi lên, "Cách giải đấu còn cả một tuần, tôi có thể tận tình yêu cậu!"
Tận tình? Để cho anh tận tình không biết tôi có còn mạng sống tới ngày thi đấu không nữa, "Juiano, tôi mong anh đừng nghĩ đến những chuyện đó nữa có được không? Chúng ta đều là vận động viên, trước khi thi đấu không phải đều cố gắng tránh đi thương tích hay sao?"
Giọng Juliano có chút khàn khàn, ngón tay mơn trớn cằm Fiez, nói khẽ, "Cậu sợ tôi sao?"
Fiez biết lúc này mình tuyệt đối không được lơi lỏng, âm thầm khởi động cơ thể, "Đương nhiên là không!"
"Tôi biết ngừng lại đúng thời điểm!" Hơi thở nóng rực phun lên mặt Fiez khiến tâm cậu không khỏi lạnh đi, điều này có nghĩa gì cậu đương nhiên rất rõ ràng, hiện tại không riêng gì tóc gáy, mà ngay cả tóc quăn mềm mại tự nhiên cũng dựng thẳng cả lên.
Lúc này dục hỏa của Juliano đã tăng lên không ngừng, ngón tay anh bắt đầu trượt vào trong áo sơ mi, bắt đầu dò xét, vỗ về như không muốn làm kinh động đến con mồi của mình. Những cử chỉ vuốt ve nhẹ nhàng đó rất có lực sát thương với Fiez, cậu cắn mạnh vào môi mình đễ bảo trì thanh tỉnh, kết quả lại phát giác đối phương đã muốn công thành chiếm đất.
Ma sát khó nhịn, bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn hai bên hông Fiez, khiến cậu bắt đầu sống lại bản năng nguyên thủy, từ eo đi tới bên trong đùi, từ chóp mũi đến cằm, từ tai đến mí mắt, Juliano nhẹ nhàng âu yếm, vuốt ve, ý đồ làm loạn ý thức con mồi, bàn tay đang dao động không ngừng nóng lên, đại biểu cho nguồn dục hỏa như sắp nổ tung.
Juliano đưa tay xuống dưới, cởi bỏ dây lưng của Fiez, tuy nhiên lại không kéo khóa quần ra mà trượt bàn tay từ trên eo thẳng vào trong quần, Fiez bắt đầu luống cuống, cố giãy dụa, lúc này hai tay Juliano cũng đã bắt đầu chạm vào mông Fiez, nâng lên, làm hạ thân của Fiez cùng phân thân của Juliano dán chặt vào nhau, cảm nhận được mạch đập nơi đó, Fiez cảm giác du͙© vọиɠ của mình dần dần không thể khống chế. Juliano bắt đầu xoa nắn mông Fiez, rất mạnh nhưng lại không làm đau, ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn đảo xung quanh, đôi môi lại trêu đùa vành tai Fiez, khi thì hôn khi thì nhấm nháp.
Fiez cảm thấy khẩn trương lên, nghiến răng nghiến lợi, "Nếu anh không dừng lại...Đừng trách tôi không khách khí!"
Lúc này Juliano rõ ràng đang từ từ di chuyển thân thể của mình lên xuống, ma xát vào du͙© vọиɠ sắp ngẩng đầu của Fiez, đầu lưỡi lại không ngừng khıêυ khí©h khóe môi cậu, bao trùm lấy, nhẹ nhàng cắn cắn bờ môi, động tác hai tay ngày càng mạnh bạo, Fiez hoàn toàn có thể cảm nhận được ngón tay anh ta đang muốn đi vào nơi bí ẩn kia.
"Anh đứng lên cho tôi..." Fiez nổi điên lên.
Mà Juliano dường như không nghe thấy lời Fiez nói, hàm hồ đáp lại một tiếng, cắn lên cổ Fiez một cái, đột nhiên bị kí©h thí©ɧ khiến Fiez thở loạn cả lên, tuy rằng còn chưa đến nỗi bỏ vũ khí đầu hàng nhưng cũng đã gây chấn động rất lớn.
"Mẹ nó, tôi đúng là ngu ngốc mới tin anh biết dừng đúng lúc!" Tôi đã nhịn anh lâu lắm rồi! Bỗng nhiên Fiez nắm lấy vai Juliano, dùng sức một cái, Juliano lập tức ngã lên một phần sô pha khác, nhưng Fiez lại quên mất, hai tay Juliano vẫn còn đang xoa nắn mông mình, cho nên với động tác mạnh mẽ như thế, tuy là Fiez đã thành công hất được Juliano lên sô pha nhưng đồng thời cái qυầи ɭóŧ của cậu cũng "roẹt" một cái, anh dũng hi sinh.
"Mẹ nó!" Fiez nổi điên lên vung tay cho Juliano một quyền nhưng tiếc là anh đã né được, nắm tay rơi vào sô pha mềm nhũn khiến cơn giận của Fiez càng dâng lên.
"Anh còn trốn!" Không biết Fiez lấy khí lực ở đâu ra, thô lỗ kéo mớ âu phụ còn lại của Juliano xuống, đôi chân thon dài tráng kiện lập tức hiện ra ngay trước mắt cậu, "Không phải anh thích làm lắm sao? Tôi sẽ cho anh làm đủ!"
Fiez kéo chiếc qυầи ɭóŧ màu trắng của Juliano xuống, nhìn thấy hung khí kia dựng thẳng trong không khí, hung hăng nói: "Xem ra anh đang rất có tinh thần nha!" Đúng vậy, mỗi lần đều chính là thứ chết tiệt này đã khiến mình đau đến gần chết, "Hôm nay tôi sẽ cho anh nếm thử mùi vị bị người khác làm!" Fiez tách hai đùi Juliano ra, mật huyệt mờ mờ ảo ảo khiến cổ họng Fiez trở nên khô khốc, Juliano bị đè trên sô pha, tóc xả xuống hỗn độn trên mặt, đôi môi hé mở, đúng là một loại hấp dẫn không ngôn từ nào tả được.
"Cậu xác định là cậu muốn?" Juliano nhẹ giọng hỏi.
"Tôi muốn!" Fiez trừng mắt liếc anh một cái, ai bảo bộ dáng của anh khiêu gợi như vậy? Mọi khi đều bị anh tra tấn đến chết đi sống lại, lần này tôi sẽ cho anh biết tay!
Hai chân thon dài của Juliano câu lấy eo Fiez, giống như đang mời gọi, Fiez cảm thấy cổ họng mình như sắp nổ tung, cậu vừa mới đặt tay lên mông người dưới thân đã bị đôi chân đang kẹp lấy eo mình bật mạnh lên, rầm một cái, Fiez bị Juliano hất xuống sàn nhà.
Ngay sau đó, cả người Juliano đè lên người Fiez, cố định Fiez dưới sàn nhà, Fiez hậm hực liều mạng xoay người lại, khuỷu tay đánh vào mặt Juliano, Juliano nghiêng người tránh né, hai người bắt đầu giằng co trên mặt đất, chính xác là Fiez muốn hất Juliano ra còn Juliano thì lại muốn đè Fiez xuống. Những giãy dụa, tấn công qua lại này từ từ cũng loãng dần, Juliano từ áp chế dần dần chuyển sang ôm ấp, mà Fiez cũng không dám đánh mạnh, lúc này những chống đẩy cùng thối lui lại vô tình làm các bộ phận trên cơ thể tiếp xúc nhiều hơn, ngay khi du͙© vọиɠ của Juliano chạm vào bụng Fiez, cậu không khỏi kêu lên sợ hãi, "Anh đứng lên cho tôi! Đứng lên!"
Trả lời cậu chính là động tác liếʍ bên cằm của Juliano, đầu lưỡi ướŧ áŧ khiến Fiez run lên, hơi thở rõ ràng mang theo tìиɧ ɖu͙©, Fiez có dự cảm, mình càng giãy dụa lại càng đổi lấy kết quả thê thảm hơn.
Bỗng nhiên, Juliano nới lỏng kiềm kẹp, Fiez hào hứng định đẩy anh ra, nhưng khi thứ nóng rực kia để vào nơi bí hiểm của mình, Fiez như nổi điên lên khi biết Juliano đặt ra cái bẫy hèn hạ như thế, khiến cậu để lộ nơi yếu ớt nhất ra ngoài. Lúc con quái vật to lớn đó bắt đầu tiến vào mật huyệt, máu trong cơ thể Fiez cơ hồ đều từ đó mà tuôn ra ngoài.
Juliano ở phía sau hít sâu một hơi, nắm chặt lấy eo Fiez, cố kiềm chế xúc động muốn chiếm lấy cậu, đợi cho cậu thích ứng một lát, nhưng khi định tiến thẳng vào tận bên trong thì Fiez lại cố tình kẹp chặt, âm thanh khàn khàn của Juliano vang lên, "Để tôi đi vào!" Không phải thương lượng, đây hoàn toàn là mệnh lệnh.
Fiez cố sức giãy dụa tiến về phía trước, cậu đương nhiên không hi vọng mình còn chưa kịp thi đấu mà mông đã nở hoa rồi, nhưng người phía sau lại giữ chặt cậu, không chịu buông tha.
"Juliano! Anh rút ra cho tôi!" Fiez kêu to.
Juliano cắn răng một cái, điên cuồng tiến lên, khiến Fiez sợ đến sắp khóc ré lên, thở từng ngụm phì phò, đồng thời tràng bích nóng ấm của Fiez đã làm cho sự bình tĩnh thường ngày của Juliano bay tới chín tầng mây.
Thấy lời nói của mình với Juliano không có chút tác dụng nào, Fiez nâng khuỷu tay trái thúc mạnh về sau, tuy rằng Juliano bị cậu đánh trúng nhưng vẫn không có ý định lùi bước, lực trên cánh tay lại càng mạnh hơn, Fiez tức đến sắp ói máu ra.
"Mẹ nó! Juliano! Anh nhớ cho kĩ những gì anh đã làm với tôi hôm nay! Một ngày nào đó...Một ngày nào đó..." Đáp lại Fiez chỉ là tiếng gầm nhẹ của Juliano, tất cả du͙© vọиɠ thoát ra khỏi lao tù, bắt đầu cuồng loạn chinh phạt, cơ hồ mỗi dây thần kinh đều bị Juliano xâm lấn mà run lên bần bật.
Juliano không chút do dự kéo tay Fiez qua, giữ lấy vai cậu, bắt đầu hôn mạnh lên, chà đạp tấn công, khẳng cắи ʍút̼ vào, lúc này Fiez mơ mơ hồ hồ tự nhủ với lòng, sau này cậu tuyệt đối sẽ không tham gia cái vụ table for six chết tiệt đó nữa.