Chương 27: Đấu Giá Hội (3)

- được cứ quyết vậy đi Hoàng Đại Thế nói

lúc này nàng mới hài lòng rời đi tiếp tục chủ trì đấu giá

-Các vị, cảm ơn các vị đã chờ đợi...đợt thứ hai đấu giá bắt đầu!!!

- Lần này bao gồm các món vật phẩm , bảo đảm các vị hài lòng với vật phẩm lần này….”Thanh Nhã vừa dứt lời thì một cái xe được đẩy lên, gồm có 1 cây kiếm và một cái hộp dài, một bình đan dược , Hoàng Đại Thế biết đó là của mình. Nhưng bên cạnh còn có 1 cuốn bí kỹ, một cục đá và món cuối cùng khiến Hoàng Đại Thế lại hứng thú hơn đó là một một quả trứng

theo ý niệm thông tin của quả trứng liền hiện lên

>trứng đại điểu<

( đại điểu một loại thú thuộc họ có cánh nhưng không thể bay chúng có thể di chuyển với tốc độ cao. nếu có huyết mạch tổ điểu chúng có thể chạy xuyên lục địa)

thấy vậy Hoàng Đại Thế chả nhẽ đây lại là trứng đà điểu nhưng mà cũng không quan tâm vì chắc chắn ràng mọi loại thú ở thế giới này đều không thể dùng suy nghĩ của thế giới trước mà áp dụng được nên Hoàng Đại Thế quyết định phải giành bằng được

-Lần đấu giá đầu tiên của đợt 2 xin được phát bắt đầu….vật phẩm của chúng ta lần này là một Hạ Phẩm Dược Liệu….là một cây Bích Liên Nhân Sâm, còn về đột tuổi là 200 năm...đã được kiểm nghiệm...về công dụng thì chắc các vị ai ai cũng biết rồi…..”

- Cái gì lại là một cây Bích Liên Nhân Sâm à….hơn nữa còn là 200 năm…

- Ta nghe Bích Liên Nhân Sâm này cực kì tốt và quý hiếm, số tuổi càng lớn thì độ hiếm càng to, hơn nữa còn chữa bách bệnh, và mỗi 50 năm của cây sâm này, tăng thêm 5 năm tuổi thọ….vậy cây 200 tuổi này, tăng tới 20 năm tuổi thọ đấy…..

- Còn nữa...ta nghe nói chưa từng có cây nào 200 tuổi….quý nhất chỉ là 150 tuổi

- Giá Khởi Điểm Là 30 Vạn Lượng!!! Mỗi Lần Nâng Không Dưới 5 vạn

-40 Vạn!! Lên tiếng là từ phòng số 2, là người của Lý gia, do Lý Cổ ra giá

- 45 Vạn!!- là một người từ phòng số 6…

-Ngân nhi….không phải cây này giống cây nàng mang về từ Tông Môn cho Kim thúc phải không

-Đúng….nhưng cây của ta đem về chỉ có 70 năm, hơn nữa Hồ công tử, mong ngài tự trọng, xin đừng gọi ta là Ngân nhi. Chúng ta không hề thân thiết như thế

-À...à...xin lỗi Kim tiểu thư…. tên Hồ công tử này là con của Hồ gia, một gia tộc nổi tiếng ở Bá Nhạc trấn cha hắn là một thương gia nổi tiếng, sau này nhờ tiền mà mua quan rồi thăng quan, cuối cùng thành Hồ gia nhưng không bằng tứ đại gia tộc khác vì nội tình và lịch sử làm sao mà so. Tên này là Hồ Báo, con trai độc nhất của Hồ Kinh…….hắn nghe Kim Ngân nói xong thì mặt hơi lúng túng, nhưng không hề giận chút nào, sau đó bỗng nhiên nghĩ tới cái gì hắn liền hô giá….



-65 Vạn!!....Kim tiểu thư, ta sẽ mua cây này về biếu cho Kim thành chủ để dưỡng thương, còn như là một chút quà từ Hồ gia….” Như tên Hồ Báo còn chưa thể hiện trước mặt mỹ nhân xong thì nghe một tiếng quát từ phòng số 2…

Tên khốn nào dám tranh với lão tử hả…..Lý Cổ lúc này vừa nâng lên 60 vạn, đủ để đuổi được một số con ruồi, cuối cùng cũng không ai tranh nữa thì đâu ra một giọng vang lên trả giá, chả khác nào tạt thùng nước vào mặt hắn, khiến cho Lý Cổ bây giờ cực kỳ tức giận, muốn gϊếŧ chết tên vừa ra giá.

Hồ Báo nãy giờ không hề nghe bất cứ thứ gì, một bên chỉ ngồi thưởng thức dáng vẻ của Kim Ngân, nói chuyện với nàng cho nên hắn không biết phòng số 1, 2, 3, 4 là ai, và với tính bá vương ở đây, nên khi hắn vừa nghe phòng số 2 chửi mình thì tức chửi lại….

- Là lão tử….ngươi không có tiền thì cút qua một bên….tiểu tử ngươi thức thời thì đừng có mà gây chuyện với ta ở Điện thành, không thì ta đánh ngươi đến lão cha ngươi cũng nhận không ra luôn.

- Ngươi nói vừa muốn đánh ta...được, tiểu tử, ngươi tên gì… Lý Cổ cười lạnh, nhưng là người của một trong tứ đại gia tộc, hắn học rất nhiều và cái đầu tiên học là nhịn và kiềm chế.

- Lão tử là người của Hồ gia...thế nào, ngươi thích thì cứ tới…. Hồ Báo cười lạnh mà dũng cảm hô lên.

- Được...Hồ gia đúng không….cho ngươi cây sâm đó…. Lý Thôi nén giận mà cười lạnh, sau đó quay qua nhìn tên hộ vệ. Hắn hiểu ý liền xoay người rời đi, còn Lý Thôi thì vừa bóp vỡ ly trà nên giờ đang lau tay. Ở dưới lúc này đã nhiều người đang cầu nguyện cho Hồ gia, lại có người giật mình vì Hồ gia từ lúc nào dám đấu với một trong tứ đại gia tộc Lý Gia.

-65 Vạn Lần 1….

- 65 Vạn Lần 2…..

lúc này chỉ thấy trong phòng số 10 vọng tiến ra 100 vạn hiển nhiên là Hoàng Đại Thế đối với những thảo dược thì không thể nào bỏ qua vì càn khôn giới mới chỉ lốm đốm có vài cọng thảo dược mà thôi. Hoàng Đại Thế muốn biến càn khôn giới thành một giới tỏa dược bát ngát nên không thể bỏ qua gốc thảo dược này.

lý do từ trước không hô tranh là vì không muốn phí thời gian mà phải đợi đến cuối lúc không còn tranh giành ra giá áp chót

lúc này toàn trường tĩnh không nghĩ là lại có người cũng lao vào vũng nước đυ.c này .

còn tên công tử họ hồ cũng tái mét mặt đã đắc tội với cả lý gia rồi không nghĩ lại vẫn còn có người tranh với mình.

tuy muốn lấy lòng mĩ nhân nhưng mà 100 vạn không phải con số nhỏ nên hắn cũng hậm hực đành thôi. hắn biết nếu đã là người ném cả trăm vạn ra chỉ để mua một cọng thảo dược cùng với mấy lần trước nên cũng thừa biết rằng không thể đú bằng tài lực nên hắn cũng dừng lại rồi cũng gọi một tên hộ vệ vào nói vài câu sau đó tên hộ vệ hiểu ý cũn liền rời đi

sau ba hồi gõ không ai trả giá cao hơn nên Hoàng Đại Thế đã có được gốc thảo dược vào tay

- Chúng ta sẽ tới vật phẩm thứ hai, vật phẩm này có thể sẽ dọa các vị một chút….nhưng trước đó ta muốn làm một cuộc thử nghiệm….người đâu, đem lên đi….. Thanh Nhã vừa dứt lời thì lập tức có hai tên hộ vệ đẩy một cái xe lên, nó có một cục đá rất to và bự, ít nhất cao hơn 2 mét, hơn nữa bề rộng cũng gần 3 mét.

Sau đó tên hộ vệ cầm một thanh kiếm đã có sẵn chém mạnh vào tảng đá, nhưng không có việc gì hết, mà thanh kiếm còn có vài vết nứt….

-Tiếp theo chúng tôi sẽ dùng thanh kiếm, vật phẩm đấu giá đợt 2 để chém vào tảng đá…. Tên hộ vệ được lệnh của Thanh Nhã liền cầm thanh kiếm đó lên, khi nó vừa rút ra thì một khí tức lạnh lẽo liền tỏa ra khắp phòng đấu giá, hơn nữa còn một tiếng kêu chói tai, bay thẳng lên trên và một tia chói lóa, rọi sáng hết cả căn phòng…..

Tên hộ vệ chém một cái thật mạnh vào tảng đá, lần này mọi người giật mình và ngạc nhiên khi thấy thanh kiếm chém xuyên qua tảng đá một cách dễ dàng, mềm mại…..sau đó tảng đá bị bổ làm hai, nửa trên liền rơi xuống…..



- Ầm…….đùng……

- Cái này……..

- Thật là bén….tảng đá ấy rất dày, phải dùng bí kỹ may ra có thể…..

- Cây kiếm này là báu vật……

- Đúng….đây chính là vật phẩm đấu giá lần thứ hai…..Một Bảo Khí Phẩm Chất Vàng!!!!

toang trường lúc này oanh động phải biết rằng phẩm chất vàng cả trấn chỉ có chưa đến 20 cái nếu thế lực nào sở hữu hiển nhiên có thể nâng cao thực lực lên một đoạn

mà tứ đại gia tộc lúc này cũng thấp thỏm không thôi đặc biệt là lưu gia nếu thanh pháp khí này mà rơi vào tay của 1 trong 3 gia tộc còn lại thì vị thế mạnh nhất của chúng sẽ không thể giữu được nữa nên ngay lập tức hắn đã dùng truyền tin phù thông báo về gia tộc

mà cả ba đại gia tộc khác cũng nhìn thấy được cơ hội nên ngay lập tức dùng các biện pháp khác nhau nhanh nhất truyền tin về gia tộc

phòng số 9 bên cạnh phòng Hoàng Đại Thế có một thanh niên và một thiếu nữ che mặt. tên thanh niên lên tiếng " không nghĩ ở nơi nhỏ bé này lại có thể gặp được phẩm chất vàng" còn vị thiếu nữ bên cạnh cũng không nói gì

mà lúc này Hoàng Đại Thế cũng tán thưởng cách quảng cáo của Vạn Bảo Các không thôi

dùng một cách trực tiếp, đơn giản mà lại hiệu quả cao nhất

...

PS: Duy Mỗ rất mong được sự ủng hộ của các vị đạo hữu

rất mong các vị đạo hữu đồng hành cùng Nhất Thống Vạn Giới

- Cầu đánh giá

- Cầu commen

- Cầu tương tác

- Cầu chia sẻ