Chương 11.1

Nam Vân thành là một tòa thành trì lớn nhất, náo nhiệt nhất ở khu vực phụ cận.

Tiếng rao bán của tiểu thương trong thành không dứt, du khách đông như mắc cửi, cực kỳ náo nhiệt.

Đoàn người Vân Dung Thanh đi trên đường, nhưng hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.

Hoắc Trầm Thời xuống Vân Chu, bỗng nhiên quay đầu lại, vừa lúc nghe thấy tiếng Tạ Thuật gọi Vân Dung Thanh là "Thanh Thanh", ánh mắt lành lạnh liếc hắn một cái, im lặng nói một câu.

Tạ Thuật thoáng nhìn, lập tức đuổi theo, chất vấn: "Hoắc Trầm Thời, ngươi lại mắng ta sao?”

Hoắc Trầm Thời cười lạnh.

Hai người vừa đánh nhau vừa về phía trước.

Đợi đến khi hoàn hồn, hai người lại đồng thời quay đầu lại nhìn hai người đi ở phía sau.

Tạ Thuật lùi lại vài bước, lên tiếng hỏi: "Bây giờ trời vẫn còn sớm, chúng ta trực tiếp đi dược lâu hay là đi tìm khách điếm trước?”

Từ Uyên Thanh nói: “Đi Vạn Tức lâu trước.”

Tạ Thuật hiếu kỳ nói: “Đi Vạn Tức lâu làm cái gì? Là muốn mua tin tức gì sao?”

“Đi hỏi chuyện ngày hôm qua.”

Ở trong Đông Hoang, thế lực có tin tức linh thông nhất chính là Vạn Tức Lâu.

Vạn Tức Lâu trải rộng toàn bộ Đông Hoang, chỉ cần là thành trì cỡ trung trở lên, đều có Vạn Tức Lâu tồn tại.

Ở trong Nam Vân thành, Vạn Tức lâu nằm ở trung tâm thành, lầu cao sáu tầng, toàn thân có cảm giác trắng bạc, dưới ánh sáng nổi lên ánh sáng lung linh, rực rỡ vô cùng.

Khi bốn người tiến vào, người hầu đứng trước Vạn Tức lâu dẫn bọn họ vào trong lầu, sau khi hỏi rõ nhu cầu thì đưa bọn họ lên lầu năm.

“Các vị khách nhân xin chờ một chút.”

Người hầu xoay người đi đến trước quầy, làm thủ tục đăng ký.

Khi trở về, trong tay nàng lấy bốn khối ngọc bài.

Ngọc bài khắc là bốn số phòng.

Dựa theo quy định của Vạn Tức Lâu, vô luận người tiến vào Vạn Tức Lâu có bao nhiêu người, vô luận là người mua tin tức, hay là người đi cùng, đều không được tiến vào cùng một phòng.

Người nọ đem bốn khối ngọc bài lần lượt phân phát cho bốn người.

Khi đưa ngọc bài cho Từ Uyên Thanh và Vân Dung Thanh, ánh mắt người hầu tò mò nhìn về phía hai người, nhưng cũng không nhiều lời.

Vân Dung Thanh cầm khối ngọc bài, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vết khắc giữa ngọc bài.

Đợi đến khi Tạ Thuật và Hoắc Trầm cãi nhau ầm ĩ, quay đầu tách ra, sau khi từng người đi vào phòng, y vẫn đang trầm tư.

Một lúc lâu sau, Vân Dung Thanh nhận ra ánh mắt Từ Uyên Thanh, ngước mắt nhìn lại, vừa lúc nghe thấy hắn nhẹ giọng gọi: "Vân đạo hữu.”

Không gọi Thanh Thanh.

Vẫn gọi là Vân đạo hữu.

Vân Dung Thanh cong mắt, đáp một tiếng.

Từ Uyên Thanh nói: "Nếu huynh có chuyện muốn hỏi, có thể cùng nhau hỏi.”

Vân Dung Thanh suy nghĩ một chút, lên tiếng nói: "Vậy trên giấy nợ ta viết cho huynh, lại phải ghi thêm một khoản linh thạch.”

“Nợ càng nhiều, ta lại càng khó trả hết.”

“Từ đạo hữu.”

“Không sao cả.”

Vân Dung Thanh nghe vậy, cười rộ lên nói: “Vậy được, giờ ta đi vào trước.”

Gian phòng Vạn Tức lâu thiết lập trận pháp ngăn cách tất cả thăm dò từ bên ngoài đến, khi Vân Dung Thanh cầm ngọc bài tiến vào gian phòng, trận pháp liền tự động vận hành.

Trong phòng có một bàn một ghế, linh quả và linh trà trân quý.

Dù sao, tầng năm của Vạn Tức Lâu, tu sĩ bình thường không lên được. Chỉ có thân truyền đệ tử của các đại tông môn và đệ tử gia tộc lớn ở Đông Hoang là có thể vào, y không có thân phận lớn như vậy, không nghi ngờ là dính chút hào quang của ba người còn lại.

Vân Dung Thanh trước khi ngồi xuống, đặt ngọc bài trong tay lên khe nõm xuống trên bàn.

Trận pháp cảm ứng vừa khởi động, linh tuyến u lam đan xen thành quầng sáng, giây lát hiện lên trong phòng.

Đây là bí pháp Linh Tấn độc nhất của Vạn Tức Lâu.

Tu sĩ khi đến đây chỉ cần dùng phương thức truyền linh tấn này đem tin tức mình cần tìm truyền vào trong trận pháp, không bao lâu sẽ có tin tức tương ứng được khắc bản truyền trở về.

Vân Dung Thanh giơ tay nhẹ nhàng phủ lên quang hoa u lam, một tia linh lực từ đầu ngón tay y tuôn ra, rất nhanh đi vào sâu trong quang hoa.

Gần như là ở thời gian cực nhanh, linh tấn từ trong phòng này truyền ra không ngừng truyền lên trên, cuối cùng đạo linh tấn này rơi vào trong tay lâu chủ Vạn Tức Lâu.

Lầu chính nơi đóng quân Vạn Tức Lâu.

U lam quang hoa nhanh chóng khuếch tán, phó lâu chủ Vạn Tức lâu nhanh chóng chạy đến, cách một tấm bình phong quay về phía bên trong hành lễ nói: "Lâu chủ, hôm nay là..."

Linh lực u lam mang theo đạo linh tấn kia rơi vào trong tay phó lâu chủ Vạn Tức Lâu, từ sau bình phong truyền đến thanh âm của lâu chủ: "Xem đạo linh tấn này.”

Phó lâu chủ Vạn Tức Lâu cụp mắt nhìn, thần sắc khẽ biến.

Trong linh tấn viết: Mùa hè năm Kinh Hồng thứ mười ba, Vân Hoang Thiên Cung nứt, rơi vào địa giới Đông Hoang.

Sau thời đại Thần Hoang chúng thần diệt vong, đã mở ra thời đại tu tiên của Nhân tộc.

Thời đại thượng cổ, từ trong Nhân tộc có tu sĩ chứng đạo vi Tôn, ngũ vực cúi đầu cung phụng, tôn xưng là Vân Hoang Tiên Đế.

Vân Hoang Thiên Cung, chính là nơi cư trú sau khi thành đạo.

(Chứng đạo vi Tôn: kiểu như thiên đạo chấp nhận thành Tôn giả(Tôn ở đây nghĩa là người có địa vị cao được mọi người kính trọng kiểu kiểu như vậy, nếu ai hay đọc truyện tiên hiệp sẽ hiểu.)

Từ sau khi Vân Hoang Tiên Đế không còn tin tức gì trên thế gian, Vân Hoang Thiên Cung đã hoàn toàn biến mất, không còn ai có thể tìm thấy tung tích của nó.

Ngay cả hậu nhân Côn Lôn Thánh Địa từng đi theo Vân Hoang Tiên Đế cũng chưa từng tiết lộ với bên ngoài nơi ở của Vân Hoang Thiên Cung.

Hôm nay, làm sao có tu sĩ sẽ có tin tức Vân Hoang Thiên Cung khi nào hiện thế được?

Phó lâu chủ Vạn Tức Lâu sau khi chần chờ, cẩn thận lên tiếng: "Lâu chủ, người truyền đạo linh tấn này, có phải là đang lừa gạt chúng ta hay không?"

Hắn vừa dứt lời, từ sau bình phong lại một lần nữa vọt tới một tia linh quang u lam, là người truyền tin kia lại truyền một đạo linh tấn đến.

Trong linh tấn, chỉ viết một câu: Ta muốn linh thạch.

Phó lâu chủ Vạn Tức Lâu kinh nghi nói: "Lâu chủ, thế này càng giống là tên lừa…”

…đảo.

Hắn còn chưa nói xong, linh tấn u lam quen thuộc lại đánh úp lại.

Phó lâu chủ Vạn Tức Lâu tiếp nhận linh tấn, tiếp tục nhìn, chỉ thấy trên linh tấn viết:

"Ta trốn chạy từ Côn Lôn thánh địa, nắm giữ rất nhiều bí mật, muốn biết vị trí Vân Hoang Thiên Cung, nhanh truyền năm trăm linh thạch, quá thời gian không chờ."

“Lâu chủ, này…”

Phó lâu chủ trong khoảng thời gian ngắn suy nghĩ không thấu, không thể quyết định chủ ý.

Sau bình phong truyền đến thanh âm lâu chủ, nói: "Truyền.”

Vì thế, phó lâu chủ lấy từ túi trữ vật ra năm trăm linh thạch, thông qua bí pháp đặc biệt của Vạn Tức lâu, đem linh thạch truyền qua.

Hắn đợi một hồi lâu, linh tấn u lam lại chậm rãi vọt tới.

Phó lâu chủ khẩn cấp mở linh tấn ra.

“Vân Hoang Thiên Cung sẽ rơi xuống góc tây bắc Đông Hoang.”

“Tên lừa…”

Phó lâu chủ còn nửa chữ "đảo" chưa nói ra, một đạo linh tấn mới ngay sau đó đã đến.

“Tin tức này không bảo đảm tính bí mật.”

Phía sau bình phong, lâu chủ Vạn Tức Lâu bình tĩnh nói: "Đi điều tra tin tức góc Tây Bắc Đông Hoang.”

“Vâng.”

Phó lâu chủ rất nhanh phân phó đạo mệnh lệnh này xuống dưới.

Không bao lâu, liền có tin tức của góc Tây Bắc được chỉnh lý thành sách đưa đến tay lâu chủ.

Gần đây, khu vực Tây Bắc Đông Hoang giáp cánh đồng hoang vu ở phía trên, thường xuyên có lôi họa xuất hiện, tu sĩ phụ cận thành trấn ở đó khổ không nói nổi, thật sự có dị tượng lan tràn.

Lúc này, u lam linh tấn lại đến.

“Xin hỏi gia tộc giàu có nhất Đông Hoang các người là nhà nào?”

“Lâu chủ, này…”

Phó lâu chủ Vạn Tức lâu chần chờ lên tiếng, trong khoảng thời gian ngắn không biết có nên hay trả lời vấn đề này hay không.

Sau bình phong chỉ truyền hai từ ra: “Trả lời.”

“Từ gia.”

Phó lâu chủ sau khi trả lời tin tức, lặng im chờ đợi hồi lâu, thấy đối phương rốt cuộc không gửi thêm gì nữa, liền mở miệng hỏi: "Lâu chủ, tin tức của người này có thể tin tưởng sao?"

“Vì sao hắn muốn hỏi gia tộc nào giàu có nhất Đông Hoang?”

“Người này có thể bán tin tức cho chúng ta, tại sao không thể bán tin tức cho thế lực khác?"

Bên trong bình phong, lâu chủ Vạn Tức Lâu trầm giọng nói.

“Người này còn đặc biệt truyền linh tấn để nhắc nhở chúng ta, tin tức về Vân Hoang Thiên Cung cũng không thể bảo đảm tính ẩn mật được.”

Ngụ ý, không phải là người này rất có khả năng đã xem trọng người bán tiếp theo, dự định đem tin tức này tiếp tục bán sao?

Lâu chủ Vạn Tức lâu nói: "Ôm cây đợi thỏ mới là thượng sách.”

“Ý của lâu chủ là, thủ ở Từ gia?”

Nếu người này đã hỏi gia tộc giàu có nhất Đông Hoang, như vậy đã nói rõ hắn hoặc là nàng, nhất định sẽ đi Từ gia, bán tin tức Vân Hoang Thiên Cung cho Từ gia chủ.

"Không."

Vạn tức lâu lâu chủ trầm ngâm một lúc lâu, lên tiếng nói: “Ta đi bái phỏng tông chủ Thiên Diễn Tông.”

Thỏ khôn có ba hang, mục tiêu bị ném ra ngoài không nhất định là thật.

Người này hỏi, là gia tộc đệ nhất Đông Hoang, kì thực sẽ đi chính là tông môn đệ nhất Đông Hoang.