Chương 67: Ảnh đế (hai)

Không bao lâu sau, hai người kết bạn tham dự liên hoan phim.

Trước khi khai mạc liên hoan phim, các kênh truyền thông lớn sôi nổi cập nhật tin tức về liên hoan phim. Trên mục giải trí ở các trang web lớn, ở mục dự đoán "Ảnh đế", số vote của Hà Tu Ý đều là cao nhất! Nhưng mà, Hà Tu Ý cũng rất rõ ràng, chuyện này cũng không thể chứng minh mình diễn tốt —— rất nhiều người chọn chỉ là thích Tả Nhiên, hoặc là thích 《Vạn dặm long sa》, lúc này mới vote cho《Vạn dặm long sa》và diễn viên của phim.

Ngày đầu liên hoan phim vẫn như cũ vẫn là mọi người đi thảm đỏ. Minh Lỗi, Tô Dương có nhiều đất diễn, cho nên Tả Nhiên là mang theo Hà Tu Ý, Minh Lỗi, Tô Dương ba người đi lên.

Khi MC giới thiệu "Vị đi đầu là đạo diễn Tả Nhiên, anh ấy lần đầu đạo diễn tác phẩm 《Vạn dặm long sa》 mới kết thúc công chiếu đã có danh tiếng...... Sau anh ấy là diễn viên chính Hà Tu Ý, còn có Minh Lỗi, Tô Dương......", Hà Tu Ý bước chân, từng bước một mà đi.

Phía trước đông đảo đèn flash quả thực làm người không mở được mắt.

Minh Lỗi, Tô Dương vẫn là không nói chuyện với nhau, không khí hơi xấu hổ. Kỳ thật hai người cũng không phải chán ghét nhau, mà là...... Hà Tu Ý thấy không tốt. Hai người họ phân biệt đứng ở hai bên Tả Nhiên và Hà Tu Ý, từ địa vị trong phim thì rất hợp lý, nhưng Hà Tu Ý vẫn là cảm thấy chỗ nào đó không quá tự tại.

Thảm đỏ liên hoan phim trong nước một mặt phần lớn là quảng cáo, mặt khác là tin tức của phóng viên. Như vậy, ở trong hình ảnh tin tức, logo quảng cáo của các nhà tài trợ sẽ ở sau các minh tinh.

Đoàn phim《Vạn dặm long sa》theo thường lệ đi đến giữa thảm đỏ đứng, mặt đối diện với phóng viên, để tiện cho nhóm nhϊếp ảnh gia tiến hành một đợt quay chụp tập trung.

Khi tạo dáng, Hà Tu Ý thấy Minh Lỗi hơi hơi còng lưng, liền tùy tay vỗ vai Minh Lỗi, nói: "Đừng có cong eo, thẳng người lên, bằng không ảnh chụp khẳng định sẽ rất khó nhìn." Minh Lỗi cao một mét chín, so với Tả Nhiên còn cao hơn hai đến ba centimet, luôn là "hạc trong bầy gà", cho nên có thói quen rất không tốt, chính là thích cong eo.

Hà Tu Ý nói chuyện với Minh Lỗi ở bên phải, ai ngờ Tả Nhiên ở bên trái lại đột nhiên quay sang, nghiêng đầu nhìn phía Hà Tu Ý, nói: "Hửm?"

Hà Tu Ý: "......?"

Tả Nhiên: "......???"

"......!!!" Hà Tu Ý rốt cục phản ứng lại. Vừa rồi anh kêu Minh Lỗi "Đừng cong eo", nhưng mà bởi vì âm thanh ở hội trường tương đối ồn ào, anh lại nói chuyện bên cạnh Minh Lỗi ở bên phải, Tả Nhiên không nghe rõ hết câu, chỉ bắt được hai chữ "cong", "eo", còn tưởng rằng là "ông xã", cảm thấy Hà Tu Ý là có việc gọi mình, căn bản không nghĩ đã đáp ứng một tiếng.(*)

(Hai chữ phát âm gần giống nhau)

Hà Tu Ý quả thực muốn choáng váng.

Anh nghĩ: Ai con mẹ nó, lúc bước trên thảm đỏ, ở giữa tấm bảng quảng cáo, ở trước mặt mấy diễn viên khác, ở trước mấy trăm máy quay, gọi anh "ông xã" chứ?

Anh nhẹ nhàng lắc đầu, tỏ vẻ không có việc gì, liền chuyên tâm nhìn phía trước, lộ ra nụ cười mỉm. Trường hợp dĩ vàng anh đều là giả cười, nhưng hôm nay...... Hà Tu Ý lại cảm thấy khóe miệng khống chế không được cong lên.

Tả Nhiên luôn luôn bình tĩnh. Ngẫu nhiên hồ đồ...... Cũng đáng yêu.

......

Mấy ngày kế tiếp, liên hoan phim có rất nhiều hoạt động, tỷ như giao lưu phim, triển lãm thành quả chỉnh âm của phim điện ảnh cũ, ngày chiếu phim mới, tuyên truyền phim điện ảnh mới, mấy diễn đàn điện ảnh, tiệc rượu, còn có cái gì "Đêm vượt giới" vân vân.

Hà Tu Ý theo Tả Nhiên tham gia vài diễn đàn, tiệc rượu, còn cố nén không khoẻ tham dự "Đêm vượt giới". "Đêm vượt giới", nói trắng ra là, chính là người làm điện ảnh tìm kiếm người đầu tư. Rất nhiều nhà sản xuất nhỏ, đạo diễn nhằm vào hạng mục tiến hành diễn ** lộ liễu, nội dung phần lớn rất ác tục.

......

Nghi lễ bế mạc và lễ trao giải đúng hạn tới, đoàn phim《Vạn dặm long sa》lần thứ hai đi thảm đỏ.

Lần này, Tả Nhiên cùng Hà Tu Ý đổi sang tây trang càng trang trọng hơn, bước bước chân đi lên bậc thang, một trước một sau đi vào hội trường.

Đại sảnh có thể nói kim bích huy hoàng, chừng một ngàn mét vuông. Thính phòng chia làm ba hàng, hàng thứ nhất có 30 ghế. Đám người Tả Nhiên và Hà Tu Ý được an bài ở hàng thứ ba.

Tham gia nghi lễ bế mạc tất cả đều là người có khả năng có được giải thưởng, không còn có vàng thau lẫn lộn thật giả lẫn lộn người nổi tiếng trên internet hoặc minh tinh nhỏ, Hà Tu Ý có thể nói ra tên của rất nhiều người nổi tiếng lão thành.

Chưa chờ đến lúc ngồi xuống, đã có rất nhiều người quen biết lại đây hàn huyên. Tả Nhiên luôn không có hứng thú với người khác, chấp hành sản xuất của phim lại là một người Mỹ, do vợ sinh con thứ hai nên không tới, bởi vậy, mấy người Hà Tu Ý gánh vác chủ yếu nhiệm vụ đối thoại.

Hà Tu Ý cũng không hay nói, lải nhải nửa giờ, mặt cũng sắp cứng ngắc, nghi lễ bế mạc và lễ trao giải mới bắt đầu. Trong khoảnh khắc cả thính phòng tĩnh lặng không tiếng động. Tựa như nước mưa xuân tưới vào đất đai, không tiếng động mà tưới lên mầm non mới nhú, mỗi người đều hy vọng người cuối cùng có thể rẽ đất mà lên là bản thân mình.

Hà Tu Ý ngồi rất đoan chính, thái độ vẫn còn đạm nhiên. Anh luôn cảm thấy, Tả Nhiên so với mình càng muốn anh nhận được "Ảnh đế".

Giờ đầu tiên ban giám khảo chỉ nói những chuyện râu ria, nhưng lại có những giải thưởng mà vài người chờ mong, tỷ như "Phim phóng sự xuất sắc nhất" "Phim hoạt hình xuất sắc nhất".

Theo không khí hiện trường càng ngày càng nhiệt liệt, giải thưởng rốt cuộc đi tới màn kịch lớn.

Nam chính, nữ chính xuất sắc nhất.

Hà Tu Ý bỗng nhiên khẩn trương.

Anh rốt cuộc ý thức được, anh vẫn đang chờ mong.

Anh cần một giải thưởng.

Trước mắt Hà Tu Ý bỗng nhiên hiện lên rất nhiều cảnh.

—— Tả Nhiên nói với anh, "Không cần cưỡng bách mình thành người có tình cảm phong phú." "Diễn viên vĩ đại sở dĩ làm người tôn kính, là bởi vì họ có dũng khí bảo trì mình." "Tôi mê luyến, đó là phong cách của em, có chứa thứ đặc biệt của Hà Tu anh, thứ khác tôi đều không cần." Mà từ một khắc đó, anh trở nên tự tin. Anh không hề muốn biến mình thành nhân vật, mà là có thể chân chính thành linh hồn của nhân vật.

—— Tả Nhiên bảo anh lớn mật phân tích, hơn nữa kiên nhẫn mà chờ anh tìm được cảm giác. Anh lớn mật giả thiết biểu tình của Tề Kiếm Phi, động tác, càng ngày càng cụ thể, càng ngày càng tinh tế, rốt cuộc làm "Tề Kiếm Phi" từ kịch bản nhảy ra.

—— Tả Nhiên giúp anh luyện tập kiến thức ngôn ngữ cơ bản, làm anh có thể đọc thoại càng có mị lực.

—— Tả Nhiên......

Anh chân chính tiến bộ rất nhiều, thậm chí là thay da đổi thịt.

Bởi vậy, anh hy vọng điểm này có thể được thừa nhận.

Hà Tu Ý hy vọng có thể có một cái cúp nói trắng ra cho anh: Hà Tu Ý, bởi vì có Tả Nhiên, mày không hề còn là người ở《Thời gian chi lữ》《Cao chót vót》, cũng không còn là người lúc trước tham diễn 《Gia tộc》, mày đã lột xác thành Hà Tu Ý càng tốt, mày cũng không cô phụ Tả Nhiên vì mày làm hết thảy.

Anh muốn cụ thể hóa trưởng thành của mình.

Thông qua từng bước từng bước "Ký hiệu", ghi nhớ từng giọt từng giọt.

Luôn có một ngày như vậy, hai người sẽ gần đất xa trời, qua đi hết thảy huy hoàng cũng thành ảm đạm. Họ sẽ quên năm đó hai người ngày đêm phân tích kịch bản như thế nào, lặp lại nghiên cứu kỹ thuật diễn như thế nào, uyện tập phát ra tiếng phát âm như thế nào, nhưng mà, cho dù quên đi, bọn họ chỉ cần thấy, sờ đến cúp này nọ, là ó thể biết được mình lúc ấy nâng đỡ nhau như thế nào, một chút một chút tiến bộ, không ngừng nghỉ. Chúng nó, tựa như biển báo giao thông.

Hơn nữa, danh hiệu "Ảnh đế" này, là một giá trị vinh dự tối cao của diễn viên, lên làm "Ảnh đế" tựa như tiến vào một điện phủ. Sau khi lui giới, theo thời gian trôi đi, mọi người cũng không còn kí ức về điện ảnh anh từng tham gia, mà người xem mới, chỉ biết đến điện ảnh mới. Nhưng mà...... Hà Tu Ý luôn khát vọng, có thể có một ngày như vậy, tuy rằng mọi người nhớ không nổi phong cách của Hà Tu Ý như thế nào, thậm chí nói không ra Hà Tu Ý từng diễn cái gì, nhưng là, bọn họ cũng sẽ biết được mình được giải thưởng, nội tâm đều sẽ dâng lên tôn trọng; chỉ cần nhớ tới cái "Ký hiệu" này, liền giống như có thể biết được năm đó anh đã từng cần cù như thế nào.

Thật giống như...... Những diễn viên truyền kì của Hollywood.

"......" tim Hà Tu Ý đập đến giống như nổi trống, đầu ngón tay lại là lạnh lẽo. Anh vểnh tai, há to miệng, không tiếng động há miệng hô hấp. Tuy là như thế, vẫn như cũ cảm thấy không khí ít đi, dưỡng khí cũng không đủ.

Tả Nhiên nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay Hà Tu Ý.

Trên đài, nữ diên viên từng đoạt giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất giải Oscar, phong tư thướt tha, một thân váy lễ phục có vẻ mỹ miều động lòng người.

Cô dùng tiếng Trung nói: "Năm vị diễn viên, cống hiến cho cuộc sống, lại diễn xuất sắc hơn cuộc đời. Năm vị diễn viên này là......"

Cùng lúc đó, tên năm người nhất nhất xuất hiện ở trên màn hình.

Tên Hà Tu Ý ở thứ hai. Ở trong ảnh chụp, có vẻ rất có thần thái. Mà trong bốn người khác, còn có hai người đến từ Trung Quốc, một người đến từ nước Pháp, một người đến từ Iran.

Sau khi đọc xong tên năm người, nữ diễn viên Nhật Bản mở phong thư trên tay ra, lấy ra tấm card nhìn, cúi người vào microphone, môi đỏ xinh đẹp phun ra một câu: "Người đoạt giải là......"

Tim Hà Tu Ý đột nhiên run một chút. Trên đài ánh đèn lộng lẫy, quả thực sáng đến mức chói mắt, làm người có một tia cảm giác choáng váng.

Rồi sau đó anh nghe được: "Hà Tu Ý, 《Vạn dặm long sa》."

Rất kỳ quái là, chân chính trần ai lạc định là lúc, nội tâm Hà Tu Ý ngược lại là bình tĩnh.

Mộng ảo trung nhanh chóng đi vào hiện thực. Một người sinh cơ bừng bừng như anh, chọc thủng bọt khí xung quanh người.

Hai năm trước anh nhìn thấy "Ảnh đế" Tả Nhiên. Thời gian hai năm, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm —— tường thuật quá dài, viết lược quá ngắn. Mình hai năm trước, cùng mình bây giờ, rất giống, nhưng mà kỳ thật đã bày ra một phong mạo hoàn toàn khác. Một người mê mang với tương lai, một người đã nhận được ảnh đế. Thổ nhưỡng đã từng bởi vì bất an, dao động mà khô cạn hiện giờ đã là quanh năm thơm nồng.

Tuy rằng này chỉ là một giải thưởng quan trọng ở trong nước, nhưng mà lại là danh hiệu ảnh đế đầu tiên của mình.

Thật tốt, anh nghĩ: "biển báo giao thông" đầu tiên ở trước mắt —— cái này chứng minh, dưới sự nỗ lực của Tả Nhiên, anh chân chính trưởng thành. Mà đây, còn chưa phải kết thúc.

Người đoàn phim tất cả đều nhảy dựng lên, từng bước từng bước mà lại đây ôm Hà Tu Ý, Hà Tu Ý cũng tiếp nhận chúc mừng.

Tả Nhiên cuối cùng mới đứng lên, ôm Hà Tu Ý vào trong ngực. Khác với mọi người, Tả Nhiên ôm anh đồng thời còn sờ sờ tóc của anh, động tác ôn nhu nhưng lại kiên định.

"Đi lên đi." Tả Nhiên nói.

Hà Tu Ý trả lời: "Ừm."

Nói xong, anh tư thái cứng đờ mà đi tới giữa đài, hơn nữa từ khách quý trao giải nhận cúp.

Cúp...... Hơi nặng.

Hà Tu Ý nhìn thính phòng. Ở trong ánh đèn lộng lẫy, mặt ai cũng mơ hồ. Ở trong một mảnh mơ hồ, chỉ có mặt mày Tả Nhiên rõ ràng.

"Tôi......" giọng Hà Tu Ý hơi run rẩy nói, "Có thể được đề danh cùng với các vị diễn viên, tôi cảm thấy vạn phần vinh hạnh. Tôi muốn cảm ơn toàn bộ ekip đoàn phim, đặc biệt là đạo diễn cùng đóng vai Doãn Trường Đông...... Tả Nhiên. Nếu không có Tả Nhiên, tôi cũng sẽ không đứng ở đây...... Anh ấy tựa hồ cho tôi...... Toàn bộ những gì tốt đẹp trong mộng tưởng." Nói tới đây, Hà Tu Ý thấy, đôi mắt Tả Nhiên hết sức sáng ngời.

......

Tiếp theo, sau khi Hà Tu Ý nhận "Nam diễn viên xuất sắc nhất", 《Vạn dặm long sa》 lại nhận được một cái "Đạo diễn mới xuất sắc nhất"!

"Đạo diễn mới xuất sắc nhất" "Diễn viên mới xuất sắc nhất" cùng "Hiệu quả thị giác xuất sắc nhất" vân vân mấy giải thưởng đáng lẽ tới năm 2019 mới thêm vào, tỉ lệ cạnh trang cũng càng nhiều.

"Đạo diễn mới xuất sắc nhất" thuộc về Tả Nhiên, trước khi khai mạc liên hoan phim cũng có người đoán ra rồi, một phương diện là bởi vì 《Vạn dặm long sa》 đích xác xuất sắc, về phương diện khác còn lại là vì "cổ vũ" đạo diễn mới Tả Nhiên. Có người thậm chí cho rằng, liên hoan phim chính là vì hấp dẫn người ủng hộ Tả Nhiên, đạt được càng nhiều chú ý, mới thêm vào giải "Đạo diễn mới xuất sắc nhất" —— bởi vì trong phim đích xác còn có chỗ chưa tới, trực tiếp cho hắn "Đạo diễn xuất sắc nhất" tựa hồ có chỗ không thể nào nói nổi.

Tả Nhiên thong thả ung dung mà đi lên đài: "Cảm ơn giám khảo tán thành, cảm ơn giám đốc điều hành, cảm ơn nhân viên công tác...... Còn có cảm ơn toàn thể diễn viên. Đặc biệt cảm ơn diễn viên chính Hà Tu Ý đã cho tôi rất nhiều linh cảm."

......

Nghi lễ bế mạc và lễ trao giải kết thúc khoảng 8 giờ tối.

Sau khi kết thúc tiệc, Tả Nhiên cùng Hà Tu Ý trở lại phòng khách sạn.

Hai người họ ở một phòng.

Tả Nhiên về phòng cởϊ áσ khoác, tháo cà vạt, nới lỏng cổ áo sơ mi, hỏi Hà Tu Ý: "Vui không?"

"...... Vui."

"Rất kinh hỉ sao?"

"Không tính." Hà Tu Ý nói, "Đã đoán trước rồi."

"Ừ?"

"Tề Kiếm Phi của《Vạn dặm long sa》...... Vốn dĩ đã diễn cũng không tệ lắm."

Tả Nhiên cười, đôi tay giơ lên ở hai sườn mặt của anh, khoảng cách của hai bàn tay rất lớn, chừng nửa thước, nói: "Chắc mặt em dày chừng này nhỉ?"

"......" Hà Tu Ý ngơ ngác mà nhìn chăm chú mặt Tả Nhiên, đột nhiên giơ tay, cầm tay Tả Nhiên, cũng dán đôi tay Tả Nhiên ở trên mặt mình, nói, "Không, chỉ có lớn như vậy thôi." Nói xong, anh còn nghiêng đầu, cọ cọ lòng bàn tay.

"......" Tả Nhiên thuận thế nâng mặt Hà Tu Ý lên, hôn xuống.

Hà Tu Ý rêи ɾỉ một tiếng. Ngón tay thon dài của Tả Nhiên cắm vào giữa tóc anh, có một loại xúc cảm kì lạ.

Ở ban đêm như vậy, cảm tình của Hà Tu Ý vẫn luôn ào ạt chảy ra.

Anh nhịn không được nghĩ: Tình yêu là gì? Với anh, tình yêu, vừa không giống lý tính theo khuôn phép cũ tràn ngập hạn chế, cũng không giống cảm tính khuyết thiếu logic hỗn loạn bất kham. Nếu nói ra, lại giống một loại tín ngưỡng, khiến người từ một cảnh giới tới một cảnh giới khác. Từ đây, người đối với bản thân, đối với thế giới, có một loại nhận thức mới, cũng từ đáy lòng thấy hài lòng, vui sướиɠ. Anh vẫn là anh trước kia, lại không phải là anh như trước. Mà tín ngưỡng chưa từng có đã có tín ngưỡng bay vọt, lại không phải chuyện dễ dàng —— hai người không ở cùng mặt bằng, lại cùng nhay bay lên. Mà loại bay vọt này, đại khái có thể gọi là "vận mệnh" —— người kia cứ như vậy tới, dẫn mình đi vào thế giới mới.

Mình sau khi có được Tả Nhiên, đại khái chính là trạng thái này.

Anh hôn môi em, tựa hồ muốn hòa vào em, vĩnh viễn không chia lìa.

......

Có lẽ bởi vì quá mức mệt mỏi, ngày hôm sau, mặt trời lên cao, Tả Nhiên vẫn là ngủ thật sự trầm.

Hà Tu Ý nhìn lông mi thật dài của Tả Nhiên, nhẹ nhàng cầm lấy di động đặt ở tủ cạnh giường, tách tách chụp mấy bức ảnh mặt Tả Nhiên, thẳng đến lúc Tả Nhiên tỉnh lại.

Hà Tu Ý lướt qua mấy tấm, cuối cùng chọn một tấm anh tuấn nhất, gửi qua tài khoản WeChat của Tả Nhiên: "Bức ảnh này chụp thế nào?"

"Không tồi."

"Cho anh làm avatar."

"Được." Tả Nhiên dựa vào đầu giường, lộ ra cơ bụng rắn chắc, ngón tay ở WeChat ấn vài cái, đã đổi ảnh mặt ngủ thành avatar.

"Nè!!!" Hà Tu Ý bị dọa sợ, "Anh có bệnh à!!!" Ngủ, ngoại trừ người ngủ cùng, còn có ai có thể chụp được? Tuy rằng người trong WeChat của Tả Nhiên không nhiều lắm, cũng không có phóng viên gì, chỉ là......

Khóe miệng Tả Nhiên cong lên: "Em bảo anh dùng."

"Được rồi được rồi," Hà Tu Ý thật phục Tả Nhiên, "Em không đùa anh, anh cũng đừng đùa em, mau đổi lại."

"Ừ." Tả Nhiên quả nhiên đổi lại về phong cách lãnh đạm —— hình ảnh gốc của Samsung, một thân cây.

"......" Hà Tu Ý thở dài nhẹ nhõm một hơi. Anh nghĩ: Ảnh ngủ chỉ dùng vài giây, hẳn là sẽ không có người vừa lúc phát hiện nhỉ? Chữ "Tả" xếp ở cuối danh sách WeChat, trừ phi vừa vặn gửi tin cho Tả Nhiên, nếu không đại khái sẽ không phát hiện cái gì không đúng.

Kỳ thật, cho dù bị phát hiện, Tả Nhiên cũng có thể nói là mình về quê buổi sáng cha mẹ gọi dậy tùy ý chụp, hoặc là nói là liên hoan phim người cùng phòng chụp trộm, nhưng Hà Tu Ý cảm thấy như vậy cũng không an toàn, vẫn là rống rống kêu Tả Nhiên xóa đi.

Tả Nhiên cái anh này, thật là quá nguy hiểm.

"Được rồi, không đùa em." Tả Nhiên bỗng nhiên gửi cho Hà Tu Ý tấm ảnh, "Dùng cái này làm avatar đi."

"......?"

Một con chim.

Hà Tu Ý hỏi: "Có ý tứ gì?"

Tả Nhiên nói: "Cây liền cành, chim liền cánh, cũng có thể nói chim về tổ."

"Ồ......"

Một thân cây, một con chim.

Cái này ân ái tú còn lén lút show.

Tác giả có lời muốn nói: Có người hỏi có phải sắp kết thúc rồi không, đáp: Chưa đâu. Còn có một bộ phim, sau đó chồng chồng liên thủ đánh tiểu Boss, đại khái hơn mười vạn chữ.