Chương 35

Tần Cần cũng biết giữa hai người đang nối với nhau bằng dây thừng, nên không cố chấp, để gấu mèo đẩy mình thay vì anh.

Chử Nhai từ từ di chuyển, vòng qua góc tầng lầu, khi gần chạm tới ống nước thì lao tới và ôm lấy nó. Sau đó anh quấn chặt hai chân quanh ống, kéo dây để lôi Tần Cần lại gần.

Hai mẹ con ôm ống thoát nước, trượt xuống. Mỗi khi tốc độ trượt quá nhanh, Chử Nhai sẽ cảm nhận được con gấu mèo giữ chân mình, nhắc anh không được trượt quá nhanh.

Khi còn cách mặt đất khoảng ba tầng lầu, Tần Cần đột ngột giật dây, ra hiệu cho Chử Nhai dừng lại.

Bọn họ đang ở phía bên phải của tòa nhà, dưới chân không có ai, nhưng ở hướng cửa chính có ánh sáng của nhiều đèn pin loang loáng, còn có thể nhìn thấy vài binh lính mặc áo mưa đen.

Chử Nhai chờ vài giây, một binh lính đi qua từ góc khuất, dùng đèn pin quét xung quanh, không phát hiện gì bất thường, rồi quay đi.

Tần Cần ra hiệu, hai người nhanh chóng trượt xuống mặt đất.

Chử Nhai đặt chân xuống đất, nhanh chóng đưa tay đón lấy mẹ. Phía sau tòa nhà là một khu vực trồng trọt lớn. Chỉ cần băng qua khu vực này, bọn họ có thể tìm đến người của Thần Tinh Hội. Tối nay sự việc xảy ra quá đột ngột, tầng lớp chỉ huy của quân Thần Tinh đang bị bao vây, nhưng vì hệ thống liên lạc bị cắt đứt, các binh lính ở tầng trung và thấp không hề hay biết. Chỉ cần Tần Cần và Chử Nhai xuất hiện, bọn họ có thể dẫn dắt các binh lính để phản công.

Hai mẹ con bước đi nhẹ nhàng, men theo bức tường để tiến vào khu vực trồng trọt. Nhưng chỉ mới đi được vài bước, hai tiếng súng đã vang lên từ phía trên đầu, đồng thời tiếng bộ đàm từ phía cổng chính vang lên rõ ràng: "Bắt lấy bọn họ! Bọn họ ở phía bên phải tòa nhà!"

"Chạy nhanh!" Tần Cần hét lên, Chử Nhai lập tức theo mẹ chạy thục mạng về phía sau.

Chử Nhai cắm đầu chạy qua cánh đồng giữa những tòa nhà trồng trọt, những chiếc lá ngô dày cộp quật vào người, xung quanh là ánh sáng đèn pin lắc lư. Mẹ anh chạy không nhanh, nhanh chóng bị anh vượt qua, anh nắm lấy sợi dây buộc quanh eo hai người, kéo mẹ chạy nhanh về phía trước.

"Bọn họ ở phía trước, nhanh lên!"

"Ai da!"

Người lính chạy đầu tiên đột nhiên ngã sấp xuống, như thể tay chân bị thứ gì đó quấn chặt.

"Người phụ nữ đó là người dẫn đường, cô ta đang sử dụng tinh thần lực để cản đường!"

"A! Mắt tôi!"

"Cẩn thận một chút, đeo kính bảo hộ vào! Thú lượng tử của cô ta đang ở xung quanh chúng ta!"

"Có lính gác nào không? Gọi một lính gác đến mở lá chắn cho chúng ta!"

"Có, bọn họ đang ở phía sau."

Tần Cần không chạy nhanh, nhưng vừa bắn vừa tính toán khoảng thời gian giữa các đợt trói buộc bằng tinh thần lực, khi khoảng cách giữa hai bên bị thu hẹp luôn chính xác phóng ra, làm những người chạy đầu tiên ngã nhào.

Con gấu mèo của bà cũng đang tấn công từ phía sau, nhanh chóng hạ gục bốn, năm người.