Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhặt Rác Nuôi Anh! Tiểu Ca Ca

Chương 19

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một đứa nhỏ khác hỏi: "Thẩm Quyền Quyền, sao cậu lại bịt mũi như thế?"

"Tớ bị chảy máu mũi mà, chỉ cần nhét thế này là hết." Thẩm Quyền Quyền tự hào đáp.

"Tớ từng thấy học sinh lớp lớn cũng nhét giấy vào mũi, hóa ra là vì chảy máu mũi à."

Cách bịt mũi đặc biệt này lập tức làm những đứa nhỏ không rõ lý do khác ngưỡng mộ, khiến Thẩm Quyền Quyền rất hài lòng.

Thẩm Quyền Quyền và Lâm Đa Chỉ cùng các bạn tạm biệt nhau, bước đi về phía sau nhà bơm nước. Bọn họ lập tức nhìn thấy vài học sinh lớp lớn lén lút đứng cạnh hàng rào.

Rõ ràng những học sinh lớp lớn này đã nhận ra thói quen phạm tội của học sinh lớp nhỏ này, cho nên chỉ lo lắng một khoảnh khắc rồi lại thư giãn, phớt lờ sự hiện diện của Thẩm Quyền Quyền. Bọn họ di chuyển một thanh sắt lỏng lẻo trên hàng rào sang bên trái, sau đó lần lượt leo ra ngoài.

Học sinh lớp lớn cuối cùng leo qua lỗ hổng nhắc nhở Thẩm Quyền Quyền: "Sau này nhớ để thanh sắt đúng vị trí, nếu quản lý phát hiện ra, chúng ta sẽ không thể ra ngoài nữa, còn nhóc cũng phải đợi sự trả thù của tụi tao."

"Em sẽ để đúng chỗ." Thẩm Quyền Quyền vội vàng đảm bảo.

Cậu đứng ở xa, đợi cho tất cả học sinh lớp lớn leo vào lỗ, sau khoảng nửa phút mới theo sau, leo ra khỏi lỗ, đưa thanh sắt lệch về đúng vị trí.

Mười phút sau, Thẩm Quyền Quyền vui vẻ đi trên đường lớn, tay cầm nửa củ khoai lang nhỏ, thỉnh thoảng đá một viên đá trên đường. Cậu đi khoảng hai mươi phút, phía trước xuất hiện một khu xây dựng.

Đây là một thị trấn u tịch, không thấy chút sinh khí nào. Tất cả các công trình đều ở tình trạng bỏ hoang từ lâu, gió thổi từ những cửa sổ tối tăm vào trong, hú qua những bức tường hư hỏng.

Ngoài thị trấn dựng một lưới kim loại cao và dài, nhưng vì đã cũ kỹ và không ai quản lý bảo trì, lưới rỉ sét đầy những vết nứt. Thẩm Quyền Quyền đi theo lưới kim loại đến khi ra khỏi khu xây dựng này, sau đó chọn một vết nứt để leo vào.

Bên trong lưới là một khu đất rộng, cạnh khu đất chất đầy gạch xi măng sụp đổ, trong đó còn giữ lại vài đoạn bậc thang theo kiểu thang bộ, cho thấy đây từng là một sân bóng đá nhộn nhịp.

Bên trái sân bóng chất đống rất nhiều hình lập phương cùng kích thước, màu sắc sập sệ không đồng nhất, giống như những khối kim loại đã bị ép mạnh. Bên phải thì toàn là rác, một chiếc xe nâng không người lái đang tự động đóng gói những đống rác đó và vận vào nhà xi măng bên cạnh sân bóng.

Trên nhà xi măng còn in vài chữ lớn: Nhà máy Xử lý Rác Thứ Ba Mornas.

Những học sinh lớp lớn đến trước đang lục tung đống rác thành mũi đồi, cười nói to tiếng. Thẩm Quyền Quyền không đi tới, cũng không dám đến gần, chỉ chạy về phía bên phải.

Cậu vượt qua toàn bộ sân, khi xác định không nghe thấy tiếng của học sinh lớp lớn, bắt đầu hét lên: "Chó nhỏ, chó nhỏ."
« Chương TrướcChương Tiếp »