Chương 60: Rèn luyện & tích lũy
“Hô, tiểu tử này cuối cùng cũng đánh xong, không biết mấy tên nội gián của các Vũ Trụ sẽ phản ứng như thế nào.” Phượng Thanh Các lão giả trong nhìn Lạc Thiên gϊếŧ thủ hộ giả Thạch Đà lúc khẽ than một tiếng.
“Hắn gϊếŧ hạ vị Tôn Chủ sao?” tại một biệt viện trong Cơ Như nhìn qua thiên kính kết quả kia không khỏi thất lạc nỉ non, hiển nhiên nàng cảm thấy mình bị thất bại.
“Nha đầu, hắn rất kinh diễm, sau này tốt nhất không nên cùng hắn so sánh.” Nhìn Cơ Như thần thái Cơ Đạo Sơn không thể không nói như vậy, dù sao chuẩn bị tâm lý sớm còn hơn luôn bị đả kích.
.....
Một lần nữa xuất hiện Lạc Thiên đã xuất hiện bên cạnh Mai Ngọc, nhìn nàng dù có bị dư uy ảnh hưởng cũng không rời đi không khỏi nhẹ gật đầu, dù sao không phải ai khi thấy tử vong ập tới cũng sẽ nghe người khác không rời đi một cái không gian có thể bảo vệ mình hay không. Mà nàng hiển nhiên lựa chọn tin tưởng Lạc Thiên nên mới ở lại.
“Rất không tồi” Lạc Thiên nhìn nàng gật đầu tán thưởng nói, rồi hắn như nghĩ tới điều gì đó, tay khẽ vẫy, không gian vô căn cứ xuất hiện một cái hư ảnh trường kiếm, hắn nói :“Đi theo thanh kiếm này, nó sẽ đưa cho ngươi một cơ duyên, mặc dù không biết bây giờ có giúp được ngươi hay không nhưng nó sẽ rất có ích với ngươi.”
Vừa rồi Lạc Thiên gϊếŧ lão giả lúc có cảm nhận được một cái động phủ, trong đó cất dữ rất nhiều thứ của lão giả kia, ban cho Mai Ngọc cũng không phải là không thể. Đối với Lạc Thiên mà nói dù nàng chỉ mới tùy tùng hắn, hay chưa từng lập một tấc công cũng không đáng kể, chỉ cần nàng tin chính mình là được rồi, dù sao trên đời này không phải ai cũng sẽ không để ý tới tử vong mà lựa chọn tin mình, cái này giống như có một tri kỷ vẫn luôn ủng hộ, tin tưởng mình vậy, đó là một cảm giác sẽ khiến nhiều người hài lòng, Lạc Thiên cũng vậy.
“Công tử, nhưng ta còn chưa lập một tấc công.” Nghe Lạc Thiên muốn ban mình một cơ duyên thì vui mừng, rồi nghĩ tới gì đó cúi đầu khẽ nói.
“Không sao, những món đồ đó đối với ta cũng không có gì dùng, ngươi cứ đi lấy đi.” Lạc Thiên đối với chuyện này không quan trọng nói, hiển nhiên hắn còn thật không để ý mấy món đồ kia.
“Đã vậy đa tạ công tử.” Mai Ngọc cúi đầu bái Lạc Thiên một cái rồi đi theo thanh kiếm kia.
Nhìn Mai Ngọc rời đi Lạc Thiên cũng lách mình biến mất.
Một lần nữa xuất hiện đã là ở một cái hang động, cái này hang động chung quanh đều có những tảng đá hình mũi nhọn trồi ra như thường kích vậy.
Ở giữa có một cái lỗ hổng, nơi đó có một cái tháp đang bị cắm vào trong, tựa hồ bị ai đó dùng lực đánh dính vào tường đá một dạng.
Nhìn thấy nó Lạc Thiên mi tâm rung động một cái, một cái tháp bề ngoài y hệt nó lai ra.
Mà cái tháp dang khắc lên tường đá kia như bị kí©h thí©ɧ cũng rung động tản mát ra kim quang, hai cái như tản ra kim quang quấn vào nhau như tự nhiên mà thành, những phù văn huyền phù cả hang động.
“Leng keng.” Cả hai va chạm vào nhau, những tia lửa bay tung tóe khắp nơi, dần dần chúng quấn lấy nhau rồi sát nhập lại.
“Bốp” Cả hai như ăn khớp với nhau vang lên một tiếng. Khi chúng dung nhập xong bề ngoài vẫn không thay đổi, kể cả khí tức cũng vậy, nhưng Lạc Thiên cảm nhận được khi hai cái dung hợp xong thì một cái xích đã thành ba cái, hiển nhiên đã triệt để dung hợp.
Mỗi một tầng sau của Cửu Xích Phong Thiên đều uy lực hơn tầng trước, lần này khi hai tầng hợp nhất vậy có thể sánh bằng tầng thứ ba của nó.
“Róc rách.” Khi Lạc Thiên thu hồi tháp lúc thì nhìn về một phía đầm thủy, cái này đầm thủy tràn đây năng lượng, chúng như được tuyệt thế thủ đoạn luyện chế mà thành, đây chính là mấy trăm vạn năm qua Cửu Xích Phong Thiên tầng hai hấp thu nguyên lực diễn hóa mà ra.
Bởi vì sợ bỏ qua thời cơ tăng thêm năng lượng làm cho Cửu Xích Phong Thiên suy yếu khi phong ấn Cổ Ma nên trong tộc đã dùng vô địch thủ đoạn thay đổi một chút Cửu Xích Phong Thiên, chúng có thể tự động hấp thu nguyên lực ngoại giới hóa thành một đầm Bổn Nguyên Nguyên Lực để duy trì phong ấn, mà tầng thứ hai hiển nhiên có công dụng tinh lọc tất cả nguyên lực.
Cái này Bổn Nguyên Nguyên Lực đã tinh khiết tới không thể tinh khiết hơn được nữa, mặc dù bây giờ có Tôn Chủ ở đây khẽ hấp thu cũng có thể trực tiếp tăng lên cảnh giới, có thể thấy được trong mấy cái trăm vạn năm qua tầng thứ hai của Cửu Xích Phong Thiên hấp thu cùng rèn luyện nguyên lực tinh khiết tới mức nào.
Lạc Thiên nhìn đầm lầy này tâm tư khẽ nhúc nhích rồi cời quần áo tiến vào ngồi quanh vũng thủy do Cửu Xích Phong Thiên tầng hai diễn hóa này.
“Ra” Quất khẽ một tiếng, Thập Thiên Phù Cơ theo mi tâm xuất hiện tại Lạc Thiên dưới chân, khi nó xuất hiện lúc đẩm thủy Bổn Nguyên Nguyên lực lập tức bị hấp thu không còn, Lạc Thiên phong tỏa không gian rồi ngồi xuống bắt đầu trùng kích cảnh giới.
Nhân Tôn là diễn hóa Bản Mệnh Chiêu Thức cùng rèn luyện nguyên lực. Địa Tôn cùng Thiên Tôn thì tích lũy lấy nguyên lực, chỉ cần ngươi ở hai cái cảnh giới này có thể tích lũy được càng nhiều nguyên lực vậy lúc đột phá Vương Tôn trùng kích Chân Ngã Thần Hỏa sẽ có nhiều hơn nguyên lực để tích lũy.
Mà muốn trùng kích Chân Ngã Thần Hỏa vậy cần thiên phú, nguyên lực tinh khiết mà nhiều, cùng với đạo tâm.
Đạo tâm Lạc Thiên đã là viên mãn, thậm chí có thể diễn hóa ra sức mạnh đến từ đạo tâm, bây giờ đạo tâm của hắn đã vượt qua kiếp trước một đoạn dài nên có thể không cần phải lo lắng, còn về thiên phú thì hắn nói đệ nhị không ai dám nói đệ nhất.
Bây giờ hắn thiếu chỉ là tinh lọc nguyên lực cùng tích lũy nguyên lực, vừa vặn có cái này Bổn Nguyên Nguyên lực trợ giúp, như vậy mọi thứ đã trở nên hoàn mỹ.
“Oanh.” Phù văn tràn ngập không gian từ Thập Thiên Phù Cơ tản mát mà ra, những này phù văn trong nguyên lực đủ cung cấp một Nhân Tôn tu sĩ khi hao hết nguyên lực hồi phục lại trạng thái đỉnh phong, mà bây giờ xung quanh lại trần ngập vô số phù văn đếm không hết, từ đó có thể thấy được Thập Thiên Phù Cơ tầng thứ hai trong trăm vạn năm qua tích lũy được bao nhiêu.
Lạc Thiên hấp thu lấy, cảnh giới của hắn từ nhất trọng, nhị trọng, rồi tới chín trọng, cuối cùng “Oanh” một tiếng, vậy mà dựa vào Thập Thiên Phù Cơ trực tiếp đột phá tới thập trọng, có thể nói ngoài trừ Lạc Tộc trong những cái kia tiền bối đã từng đạt được qua thì vạn giới trong còn chưa ai đạt được.
Khi Lạc Thiên đột phá tới thập trọng lúc Thập Thiên Phù Cơ khẽ rung động, tựa như hỏi ý kiến có muốn hay không truyền vào tiếp nguyên lực một dạng.
“Tới.” Lạc Thiên tâm niệm khẽ động, tại hắn vừa suy nghĩ lại có phù văn lao vào, “Oanh” thập nhất trọng, thập nhị trọng.. tới thập ngũ trọng thì dừng lại.
Nếu giờ này có ngoại giới người nhìn thấy vậy chắc chắn tròng mắt sẽ rớt mất, hiển nhiên thập ngũ trọng, đây là điều không thể xảy ra được, vậy mà bây giờ Lạc Thiên lại làm được.
“Phá.” Lạc Thiên quát khẽ một tiếng, cảnh giới của hắn trực tiếp từ thập ngũ trọng Nhân Tôn rơi xuống nhất trọng Nhân Tôn. Cứ như vậy tuần hoàn, đạt tới Nhân Tôn ngũ trọng lại rới xuống, trải qua năm lần cuối cùng cũng dừng lại tại thập ngũ trụng Nhân Tôn.
“Phá.” Lạc Thiên lại quát khẽ, lập tức đột phá tới Địa Tôn, nguyên lực của hắn đã rèn luyện tới tinh khiết không thể tinh khiết hơn, nên hắn trực tiếp đột phá tới luôn Địa Tôn.
Theo đột phá Địa Tôn lúc cảnh giới của hắn lại như Nhân Tôn vậy, từ nhất trọng tới thập ngũ trọng, đều trải qua năm lần lại đột phá tới Thiên Tôn.
Theo hắn đột phá Thiên Tôn nguyên lực vẫn thao thao bất tuyệt quán chú vào thân thể, rồi lại đột phá tới thập ngũ trọng lặp đi lặp lại năm lần.
“Phá.” Lại một lần nữa khẽ quát, cảnh giới hắn trực tiếp từ Thiên Tôn thập ngũ trọng rời xuống Nhân Tôn nhất trọng.
Mà trong hình xăm đầu kia Băng Phượng Hoàng cũng đang hấp thu những này phù văn, cảnh giới cũng đang từ từ kéo lên.
“Hô” cảm nhận được cơ thể nguyên lực tràn đầy Lạc Thiên không khỏi hài lòng, các thiên tài khác rèn luyện cùng tích lũy chỉ đạt đến cửu trọng cùng lặp đi lặp lại ba lần là cực hạn. Mà hắn hôm nay lại đạt tới thập ngũ trọng, lại còn là năm lần lặp đi lặp lại từ Nhân Tôn tới Thiên Tôn, như vậy căn cơ e rằng Vĩnh Hằng Đệ Nhất.
Tại Thập Thiên trong thiên tài có mạnh tới đâu cũng không thể vượt qua ba lần tích lũy cùng rèn luyện, mà bây giờ Lạc Thiên lại vượt qua cực hạn đi tới một con đường mới, như vậy sau này dù hắn có trùng kích mười một Chân Ngã Thần Hỏa cũng thừa sức.
Tất nhiên hắn còn có một lần nữa là sáu, dù sao cảnh giới của hắn bây giờ đã trở về tới Nhân Tôn nhất trọng, như vậy hắn còn có một lần cơ hội để rèn luyện cùng tích lũy nguyên lực.
“Cũng là lúc đi ra.” Thu hổi tâm tình Lạc Thiên khẽ nỉ non.
Thạch Đà từ lúc có hai thủ hộ giả cùng không biết tên cường giả đánh nhau xong đã tụ tập rất nhiều người, dù sao hai người đánh nhau to như vậy muốn không người biết cũng khó.
Không bao lâu đã nghe tin thủ hộ giả Thạch Đà đã bị gϊếŧ, mà cường giả gϊếŧ thủ họ giả đã rời đi, cho nên rất nhiều người tới đây, dù sao ở đây có rất nhiều bảo vật, mà càng nhiều chính là Thánh Thạch, tâậm chí là Tiên Thạch đều có, chính vì thế rất nhiều người muốn tìm vận may đi tới, cho dù nơi đây thường có yêu thú ẩn trong lòng đất rất nguy hiểm.
Lạc Thiên đi ra hang động lúc thả ra cảm ứng, xác định vị trí của Mai Ngọc lúc nhất niệm đã xuất hiện bên cạnh Mai Ngọc.
“Thánh Tôn tứ trọng, cũng không tồi.” Lạc Thiên nhìn Mai Ngọc vậy mà đột phá hai tiểu cảnh giới không khỏi gật đầu. Hiển nhiên nàng tới cái kia động phù lấy được chỗ tốt.
“Còn đa tạ công tử thành toàn.” Mai Ngọc đối với Lạc Thiên tán thưởng cười khẽ cúi bái một cái, lần này nàng không những đột phá, còn chiếm được rất nhiều tài nguyên của thủ hộ giả cùng cơ duyên, chỉ cần cho nàng thời gian nàng có tự tin đột phá Tôn Chủ.
“Đi thôi, ta cũng muốn xem xem ở đây có cái gì đồ tốt hay không.” Lạc Thiên gật đầu nhạn cái lễ này rồi khẽ nói. Năm đó Cửu Xích Phong Thiên bị Cổ Ma tách ra rồi đánh bay tới cái khác tọa độ lúc chúng đều bay tới mỗi cái Cấm Địa, mà những cấm địa này bất kể là ở hạ vị diện hay tới thượng vị diện đều sẽ có chỗ tốt, cho nên Cửu Xích Phong Thiên xuất hiện chỗ thường có chỗ tốt, Lạc Thiên tuy không biết là gì nhưng hắn sẽ không bỏ qua cái này chỗ tốt.
Thạch Đà trải qua Lạc Thiên hai người đã bị hủy hơn phân nửa. Mà chính vì vậy rất nhiều Thánh Thạch, thậm chi Tiên Thạch cùng Thần Thạch đều xuất hiện.
Tu sĩ tại Trường Minh Vực thậm chí các vực khác sau biết được tin tức đều tụ tập tại đây, bọn họ cũng muốn thử may mắn xem có thể được tài nguyên hay không, dù sao Khoáng Thạch đối với tu sĩ đều có tác dụng trọng đại, không ai tình nguyện bỏ qua.
Lạc Thiên hai người đi về hướng nam của Thạch Đà, nơi đó Lạc Thiên cảm nhận được một trận pháp do tự nhiên hình thành, cũng đoán được một nơi đó hẳn là thứ hắn muốn tìm.
Tại hai ngươi đi về phía nam lúc, rất nhiều nơi khá náo nhiệt, bọn họ thường tụ tập một đám tán tu hoặc là cả một đại phái đi cùng nhau.
“Nghe nói Đạo Châu Môn tất cả đệ tử đi vào Thạch Đà đều bị không Thạch Nhân đánh thành thịt vụn.” Tại Thạch Đà trong rất nhiều tin tức đều thay nhau truyền ra.
“Đạo Châu Môn nha, nghe nói lần này có hai Thánh Tôn đỉnh phong đích thân dẫn đội, không ngờ vậy mà bị Thạnh Nhân đồ diệt.” Lúc này cũng có tu sĩ rùng mình cảm khái nói.
Ở mấy cái đại lục trong, dù là hạ, trung, thượng vị diện, chỉ cần là Cấm Địa thì đều không có an toàn, bấy kỳ chỗ nào cũng có thể có sát cơ cho nên khi ngươi đi vào vậy thì phải xác nhận trước là có thể hay không trở ra.
“Nghe nói Triệu Cao của Dương Huyền phái trước đó tại gần trung tâm của Thạch Đà tìm được vài viên Tiên Thạch.” Lúc này cũng có tu sĩ nghe được tin tức này thì kể lại với trưởng bối.
“Những thiên tài đó đích thật là có vận khí nha, nghe nói hôm qua mới tới, vậy mà bây giờ chỉ mới một ngày đã được vài viên Tiên Thạch.” Trưởng bối trong đoàn người cũng cảm khái một cái, hiển nhiên hâm mộ mấy cái thiên tài kia vận khí.