Chương 3

Nhưng ta chỉ là con của một di nương không được sủng ái, ta còn phải chăm sóc A Nương quanh năm, vì vậy ta đã quen làm những việc vặt này.

“Tối hôm qua, thái tử và ta có chuyện quan trọng cần bàn bạc, thật sự không thể ra ngoài. Làm hại phu nhân chờ cả đêm, xin phu nhân thứ lỗi.”

Tiết Yêu hơi cúi đầu nhìn ta.

Giọng nói ấm áp và cách cư xử lịch sự.

Nhưng ta lại nhạy cảm nắm bắt được một tia túng lướt qua.

Trong nửa tháng tiếp theo, mối quan hệ của ta với Tiết Yêu không có bất kỳ tiến triển nào.

Giống như những người lạ sống cùng một mái nhà, nước sông không phạm nước giếng.

Ta chợt nhớ ra kiếp trước, ta đã nghe nói rằng Cửu thiên tuế là người tàn nhẫn, nhưng chàng lại đặc biệt thích đồ ngọt, đặc biệt thích là bánh hoa quế.

Vì thế, ta thử gãi đúng chỗ ngứa, làm một đĩa nhỏ bánh hoa quế và đặt nó lên bàn mỗi ngày.

Nhưng mà chàng không thiếu chút món điểm tâm này.

Ngược lại còn làm hại ta béo lên một vòng.

Mấy ngày trước đây, nghe nói lúc trên triều đình, phụ thân cầm đầu phe cánh của Tam hoàng tử lại bắt đầu gây sóng gió.

Ta nghe nói Mạnh Dật Như được hứa hẹn con trai của một nhà thừa tướng, ai nấy đều ghen tị.

Xem ra thực lực của Tam hoàng tử lại tăng cao rồi.

Ánh mắt của Tiết Yêu nhìn ta có chút đề phòng, vẻ mặt càng thêm thận trọng.

Chà, nếu cứ tiếp tục như thế này, có lẽ tỗi vẫn không thể thoát khỏi số phận bị xóa sổ.

Hôm nay có ít khách đến chơi.

Mạnh Dật Như nhìn căn phòng khiêm tốn, cau mày tỏ vẻ chán ghét, vẻ mặt tràn đầy kiêu ngạo.

"Mạnh Dật An, ngươi nói xem chúng ta đều là thứ nữ, làm sao mà cuộc sống lại khác xa nhau như vậy?"

“Ngươi gả cho tên này, ta ra ngoài không dám nhắc đến hắn ta, sợ nhà họ Mạnh mất mặt.”

“Mà phu quân của ta là rồng là phượng giữa loài người, chàng ấy đi theo tam hoàng tử tương lai sáng lạn!”

Hahaha

Luận tiền đồ, ai có thể so sánh với Cửu thiên tuế chứ?

Ánh mắt này, haizzz…, trách không được kiếp trước ngươi không thể hưởng phúc.

"Đừng đánh giá thấp Tiết Yêu... phu quân của ta. Đừng bắt nạt phu quân ta, sau này ai so với ai cao quý, còn chưa biết đâu.

Ta thấy nàng ta đắc ý dào dạt, nhất thời nhịn không được trở về miệng.

Mạnh Dật Như dường như đã nghe thấy một trò đùa thật lớn nào đó, cười nghiêng cười ngả một lúc lâu.

Sau đó, nàng ta nhìn ta từ trên xuống dưới với đôi mắt của một kẻ ngốc, chế nhạo nói.