Tiếng bước chân hỗn loạn đến gần, tổng cộng có bốn người, chính là đội lúc nãy.
"Bên đó cũng không có, rốt cuộc nó có thể trốn ở đâu chứ..."
Âm thanh của trò chơi đột nhiên vang lên, Thiên Hồi suýt nữa thì làm rơi con dao găm trên tay.
[ Chúc mừng bạn đã tiếp cận thành công trận doanh không thân thiết ba lần mà không bị phát hiện! Nhận được danh hiệu "Tiểu cao thủ trinh sát sơ cấp"! Phần thưởng đã được gửi vào tài khoản ~]
[ Kích hoạt điểm cốt truyện, nhận được kết cục ban đầu của thực vật cấp đặc biệt Hoa Ăn Thịt Người. ]
Sự chú ý của Thiên Hồi đều đổ dồn vào mấy người ở gần đó, nhưng giao diện trò chơi lại tự động bật ra thông báo thứ hai, cùng với vài dòng chữ nhỏ.
[ Hoa Ăn Thịt Người, thực vật biến dị cấp đặc biệt, nguồn gốc không rõ, tuổi không rõ, tính cách hung dữ tàn bạo, tấn công tất cả con người và tang thi trong tầm nhìn mà không phân biệt đó là gì. Thường trú ngụ và lang thang ở khu vực nguy hiểm mức trung bình, sau đó vì bị thương và không đánh lại được nên bị dị năng giả loài người bắt sống, trên đường đưa về căn cứ đã chết một cách bí ẩn. ]
Lông mi Thiên Hồi run lên, hơi thở lập tức trở nên dồn dập.
Cậu vội vàng nhấn vào giao diện trò chơi, muốn xem thêm thông tin nhưng ngoài mấy dòng chữ này ra thì không có thêm giải thích nào nữa, điểm cốt truyện là gì cũng không hề nói rõ.
Lúc này, người đàn ông thấp bé cầm thiết bị trên tay, nói với vẻ mất kiên nhẫn: "Sao chỗ này lại có thực vật nữa?"
Màn hình hiển thị năng lượng thấp gần như luôn xuất hiện, tuy không ảnh hưởng đến việc họ tìm kiếm Hoa Ăn Thịt Người, nhưng cả ngày không có tiến triển gì thì khó tránh khỏi cảm thấy bực bội.
Anh ta ngẩng đầu nhìn xung quanh, ánh mắt chậm rãi lướt qua tất cả vật thể trong tầm nhìn.
Có quá nhiều đống đổ nát, nếu là thực vật nhỏ thì rất dễ ẩn nấp.
Người đồng đội thì đang cúi đầu xem tin tức, nói: "Bên Lương Giới cũng không có tiến triển."
Sau khi chia tay hôm qua thì họ đã đổi kênh liên lạc, vẫn có thể nhận được một số thông tin còn sót lại.
"Họ đang tìm cái gì?"
"Một quả ớt biến dị đã bỏ trốn, nghe nói có sức mạnh khá đặc biệt..."
Bị bắt rồi lại trốn thoát thì trên người chắc chắn sẽ bị đánh dấu, vậy mà vẫn không tìm thấy, người đàn ông thấp bé nghe xong liền cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Mấy người họ bước nhanh rời đi, cho đến khi tiếng bước chân hoàn toàn biến mất thì Thiên Hồi mới từ từ ngồi xuống đất, trên mặt hiện lên vẻ hoang mang lo lắng.
"Hoa Ăn Thịt Người", "bị bắt sống", "chết một cách bí ẩn", còn cả "quả ớt biến dị" mà đội kia vừa nhắc đến, Thiên Hồi cũng nghe thấy.
Trong một lúc tiếp nhận quá nhiều thông tin nên cậu bị luống cuống tay chân, không biết phải làm sao.
Quả Ớt trong túi áo ngẩng đầu lên, chạm mắt với Thiên Hồi.
Sau đó nó bình tĩnh dời mắt đi, muốn giả vờ như không phải mình.
Thiên Hồi không nói gì, chỉ xoa đầu Quả Ớt rồi đứng dậy.
Đội con người kia đã đi xa, biến mất khỏi tầm mắt rồi.
Cuộc trò chuyện của họ, điểm cốt truyện được kích hoạt... Vậy những người bắt Hoa Ăn Thịt Người chính là bọn họ sao?
Nhưng họ vẫn chưa tìm thấy tung tích của Hoa Ăn Thịt Người, đây có lẽ là tin tốt duy nhất bây giờ.
Nếu mình có thể tìm thấy Hoa Ăn Thịt Người trước họ, thì liệu có thể thay đổi kết cục không?
Nhưng Thiên Hồi cũng không biết phải đi đâu để tìm.
Cậu lại cúi người ngồi xổm xuống, sống mũi cay cay.
Trước đây ở khu vườn nhỏ, Hoa Ăn Thịt Người đôi khi hơi khó tính và hay thích đánh nhau với những cây khác, nhưng lại rất bảo vệ Thiên Hồi,
Rõ ràng tối hôm kia Hoa Ăn Thịt Người còn ở cửa chờ cậu về nhà, vậy mà ngủ một giấc dậy lại như đã qua rất lâu rồi, cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Thiên Hồi cố gắng nhớ lại, trước đây mỗi khi Hoa Ăn Thịt Người bị thương, sau khi được điều trị xong thì nó sẽ cùng Nấm Nhỏ ra phía sau khu vườn khổng lồ chơi đùa...
Cậu ngẩng đầu lên, trong tầm mắt toàn là bức tường đổ nát, hoang tàn nát vụn.
Quả Ớt "wu wu" hai tiếng nhắc nhở, một con tang thi cấp thấp đang đi lảo đảo tới, nó đã ngửi thấy mùi của Thiên Hồi.
Thiên Hồi bình tĩnh đứng dậy, rút dao găm ra.
Con tang thi đột nhiên lao tới, vai bị hai hạt ớt bắn trúng, do đó tốc độ di chuyển có phần chậm lại.
Thiên Hồi vung dao găm, nhát đầu tiên chỉ làm bị thương cánh tay và má của con tang thi.
Dây Leo móc vào đống đổ nát, kịp thời kéo cậu lùi lại hai bước.
Con tang thi vồ hụt, Dây Leo trên cổ tay Thiên Hồi rời ra rồi nhanh chóng quấn lấy cổ nó, sau đó kéo xuống đất.
Nhân lúc con tang thi bị khống chế, Thiên Hồi lại vung thêm một nhát dao đâm trúng trán con tang thi, nhưng vì sức lực không đủ nên không thể gϊếŧ chết ngay lập tức.