Chương 16

Cậu lại nhìn sang Quả Ớt, khẽ hỏi: "Có thể giúp anh không?"

Quả Ớt đoán được cậu muốn làm gì, nó nhìn bàn tay đưa tới rồi lặng lẽ đưa một chiếc lá lên.

Việc này không nên chậm trễ, Thiên Hồi cũng nhét Quả Ớt vào túi áo, tìm đúng thời cơ nhanh chóng áp sát.

Dây Leo đang chống đỡ một cách khổ sở, thân thể nó bị kéo căng, lại sắp đứt thêm một đoạn.

Chỗ cổ tang thi bị siết tạo thành vết thương sâu, nhưng chỉ khi xương còn nguyên vẹn và tấn công vào não mới có thể gϊếŧ chết nó triệt để.

Đúng lúc Dây Leo tuyệt vọng, nó liếc thấy một bóng người đến phía sau tang thi.

Thiên Hồi giơ cao con dao găm và làm theo hướng dẫn của trò chơi, dùng sức đâm vào sau gáy con tang thi.

Con tang thi đau đớn gầm lên một tiếng rồi buông Dây Leo ra, quay phắt người lại.

Lưỡi dao găm bị kẹt trong xương sọ không rút ra được, Thiên Hồi không có chút kinh nghiệm chiến đấu nào, bị cánh tay của con tang thi hất ngã xuống đất.

Bất chấp Dây Leo vẫn còn quấn quanh cổ, con tang thi cúi người lao về phía Thiên Hồi, định cắn chết cậu.

Thiên Hồi kịp thời lăn người né tránh, nhưng cánh tay vẫn bị móng vuốt sắc nhọn của con tang thi cào trúng.

Dây Leo lập tức sững sờ, nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ móc vào cành cây phía sau theo bản năng, cố gắng kéo con tang thi ra xa Thiên Hồi.

Quả Ớt từ trong túi áo chui ra, sau đó nhảy lên ôm lấy mặt con tang thi, nhắm ngay trán nó và phun ra những hạt ớt nóng rực đã chuẩn bị sẵn.

Dao găm cộng thêm hạt ớt khiến đầu con tang thi bị thương nặng, cuối cùng cũng ngã xuống đất.

Nó còn thoi thóp nên đưa tay nắm lấy quả ớt trên mặt, thấy vậy Dây Leo lập tức quấn chặt lấy hai tay của nó.

Bắp Cải Tí Hon cũng muốn giúp, nó tàng hình chạy đến húc vào đầu con tang thi vài cái, khiến con tang thi tắt thở hoàn toàn.

[ Chúc mừng bạn đã tiêu diệt thành công tang thi cấp hai (1), phần thưởng đã được gửi vào tài khoản! ]

Thiên Hồi ôm cánh tay bị thương ngồi dậy, nhìn quanh bốn phía.

Xác nhận không có con tang thi nào khác đến gần, cậu lập tức mở cửa hàng, mua một chai nước và một gói bánh quy.

Khi trừ tiền cậu có nhìn qua, còn lại một ngàn sáu.

Thiên Hồi ngẩn người, cầm lấy nước và thức ăn đã xuất hiện bên cạnh, sau đó đi đến chỗ con tang thi đã chết.

Quả Ớt đã moi tinh hạch của con tang thi ra, đặt trên mặt đất và đẩy về phía Thiên Hồi.

Thiên Hồi nhặt tinh hạch lên nhìn một chút, rồi lại đặt xuống.

Khoảnh khắc con tang thi chết thì phần thưởng của trò chơi cũng đến, còn tinh hạch thì cậu không biết đó là gì.

Quả Ớt tưởng cậu không cần, bèn bẻ tinh hạch làm đôi, một nửa nó tự ăn, một nửa ném cho Dây Leo ở phía xa.

Còn Bắp Cải Tí Hon, nó chả giúp được gì nhiều, nên không có phần.

Bắp Cải Tí Hon không bận tâm đến điều này, lại gần liếʍ những mảnh vụn của tinh hạch.

Thiên Hồi ngồi trên mặt đất, uống vài ngụm nước rồi xé vỏ bánh quy.

Bánh quy rất cứng nhưng có thể làm no bụng, Thiên Hồi chia cho Quả Ớt và Bắp Cải một ít.

Trạng thái cơ thể cuối cùng cũng hồi phục, cậu quay đầu nhìn về phía gốc cây cách đó không xa.

Dây Leo lúc nãy vẫn chưa đi, nó đã ăn nửa cái tinh hạch, hình như muốn đến gần Thiên Hồi nhưng lại không dám.

Thiên Hồi cầm một miếng bánh quy, đưa qua đó.

Nửa phút sau, Dây Leo tiến lại gần, cuộn lấy miếng bánh quy trong tay Thiên Hồi rồi dùng lá cọ vào người cậu.

Nó có kích thước không lớn, thực chất chỉ là một sợi dây leo nhỏ và mảnh, lá to bằng móng tay, nhìn bên ngoài thì không thấy mắt và miệng, phải dùng một vài chiếc lá đặc biệt để hòa tan thức ăn.

Quả Ớt nhìn thấy mọi hành động của Thiên Hồi, nhưng chỉ cúi đầu gặm bánh quy.

Nó sẽ không đưa ra bất kỳ ý kiến nào về hành vi của Thiên Hồi, khi nào cần ra tay thì sẽ ra tay, còn những loài thực vật khác thì chúng có sự lựa chọn của riêng mình.

Dù sao thì khi nào chân nó lành, nó sẽ rời đi.

Dây Leo ăn bánh quy rất nhanh, nó cũng đến gần Thiên Hồi hơn, nhẹ nhàng quấn quanh cổ tay cậu.

Xác con tang thi trên mặt đất có mùi khó chịu, Thiên Hồi tạm thời không có tâm trí để xem thông tin của nó, cậu bèn đứng dậy mang theo Quả Ớt và Bắp Cải, đi đến một vị trí xa hơn một chút.

Bánh quy và nước vẫn còn dư, cậu muốn mua một chiếc ba lô từ cửa hàng, quần áo cũng muốn thay mới, nhưng lại sợ sau này không đủ thức ăn.

Cuối cùng Thiên Hồi không mua gì cả, toàn bộ tiền nên được dùng để mua thức ăn dự trữ.

Bé Dây Leo vẫn quấn quanh cổ tay cậu, giống như Bắp Cải, trong thời gian ngắn đã rất thân thiết với Thiên Hồi.

Lúc này, thông báo của trò chơi mới đến một cách muộn màng.

[ Kết duyên thành công với ba loài thực vật trở lên! Bạn có thể thành lập tiểu đội thực vật của riêng mình rồi! Hãy cố gắng nâng cao độ trung thành nhé! ]

Bên dưới còn có một lời nhắc nhở thân thiện, độ trung thành của thực vật càng thấp thì nguy hiểm khi tham gia chiến đấu càng cao, bởi vì chúng có thể bỏ chạy bất cứ lúc nào, hoặc sẽ quay lại tấn công kí chủ, những nỗ lực nuôi dưỡng trước đó cũng sẽ đổ sông đổ bể.