Đêm xuống, mưa dần tạnh.
Vài con tang thi cấp thấp đi ngang qua đống đổ nát, nhưng không phát hiện ra Thiên Hồi đang trốn trong tủ.
Thiên Hồi không muốn ra ngoài, cậu mò mẫm lấy ra số quả còn lại, chia cho hai thực vật cùng ăn.
Cậu ăn rất ít nên có lẽ nhanh đói, mới vài tiếng đồng hồ mà trạng thái lại chuyển thành [Nguy hiểm].
Ăn hết một phần ba quả, lại trở về [Tạm ổn].
Lần này Quả Ớt đã ngoan ngoãn nhận đồ ăn, nuốt vài miếng thịt quả.
Bắp Cải nhận thức ăn Thiên Hồi đưa với vẻ mặt vô cùng mừng rỡ, nó nâng niu trong tay một lúc rồi quay người chạy vào góc, vùi đầu ăn ngấu nghiến.
Ăn xong, Bắp Cải trở lại bên cạnh Thiên Hồi, thân mật dựa vào cậu.
Sau khi giải quyết xong "bữa tối", độ trung thành của Quả Ớt không thay đổi, còn Bắp Cải tăng thẳng lên 50%.
Thiên Hồi mở hệ thống cây ra, cột kỹ năng đã được cập nhật.
[Giống loài]: Bắp Cải Tí Hon
[Cấp độ]: Cấp thấp (Hiền lành đáng yêu)
[Trạng thái]: Tốt
[Độ trung thành]: 50%
[Kỹ năng cơ bản]: Ẩn nấp (kéo dài 50 giây)
[Kỹ năng cao cấp]: Tàng hình (kéo dài 50 giây)
[Kỹ năng cuồng bạo]: Chưa biết
[Chi tiết chuẩn bị chiến đấu]: Mở khóa khi độ trung thành đạt 80%
[Nghề nghiệp đề xuất]: Sát thủ / Hỗ trợ
[Cấp độ nghề nghiệp]: Sơ cấp
[Cộng điểm kỹ năng]: Tấn công 0 Phòng thủ 0 Tốc độ 0 (chưa có điểm kỹ năng khả dụng)
Bắp Cải Tí Hon không biết Thiên Hồi đang xem gì, nó tò mò nhìn cậu với vẻ mặt ngây thơ vô tội.
Thiên Hồi nghĩ, nó nhỏ như vậy, ngay cả việc tự tìm thức ăn cũng khó khăn, chắc không làm sát thủ được đâu...
Cậu lại mở cửa hàng ra, sau đó đã thực sự bị kinh ngạc.
Ở giao diện cửa hàng, từng hàng từng hàng đều chật kín hàng hóa.
Có đồ dùng hàng ngày, thuốc men, vật liệu xây dựng vũ khí, nâng cấp thực vật, vật phẩm đặc biệt, tổng cộng năm loại.
Thiên Hồi xem qua tất cả, đồ dùng hàng ngày có đủ loại thức ăn và nước uống, còn có quần áo.
Các loại thuốc không nhiều, được chia thành hồi mana, hồi máu và thuốc vạn năng, mỗi loại có cấp độ khác nhau, cấp độ càng cao thì càng đắt.
Vật liệu xây dựng vũ khí thì đúng như tên gọi, ngoài bán đủ loại vũ khí lớn nhỏ thì còn bán cả gạch, xi măng, được ghi là dùng để xây dựng căn cứ.
Thiên Hồi lại mở mục nâng cấp thực vật, là bán điểm kỹ năng.
Còn cột vật phẩm đặc biệt chỉ có hai món hàng, nước tiến hóa và đậu hồi sinh.
Thiên Hồi hoa cả mắt, cậu lại nhìn số tiền hiện có...
Đồ nhiều như vậy, nhưng chẳng mua được mấy thứ.
Tiền hiện có của cậu chỉ có 200, tìm khắp cửa hàng thì chỉ mua được một miếng bánh mì nhỏ, hoặc một viên thuốc vạn năng sơ cấp.
Vừa mới ăn tối xong nên Thiên Hồi không đói, do đó đã chuyển hướng sang thuốc vạn năng.
Cả người Quả Ớt đầy vết thương vẫn chưa lành, lúc ăn quả còn ho vài tiếng.
Hai chân nó vẫn không cử động được, một bên lá bị gãy và không biết có mọc lại được không.
So với Bắp Cải Tí Hon, rõ ràng Quả Ớt cảnh giác với Thiên Hồi hơn nhiều, độ trung thành cũng chỉ có một chút.
Người làm nó bị thương không phải tang thi thì là con người, Thiên Hồi cũng đoán được.
Nhưng dù vậy lúc ở trong rừng, Quả Ớt vẫn giúp cậu, nếu không thì cậu đã bị tang thi bắt rồi.
Thiên Hồi mua thuốc vạn năng rồi đưa cho Quả Ớt.
Quả Ớt lại gần ngửi ngửi, không nhận.
"Đây là thuốc trị thương," Thiên Hồi nhỏ giọng nói: "Lúc em ngất cũng đã uống rồi."
Quả Ớt không biết có tin hay không, cứ nhìn chằm chằm viên thuốc hồi lâu.
Nó liếc nhìn cái cục đang cuộn tròn sắp ngủ trong lòng Thiên Hồi, thầm khinh bỉ trong lòng.
Lại là cho ăn, lại là cho thuốc, chẳng lẽ con người hay tang thi kỳ lạ này muốn thuần hóa chúng nó sao.
Không đời nào!
Tuy vậy Quả Ớt vẫn nuốt chửng viên thuốc, rồi lật người nhắm mắt ngủ.
Nó có thể ngửi ra đây không phải thuốc độc, chắc là thật sự có thể trị thương.
Với tình trạng hiện tại của nó thì tạm thời ở lại bên cạnh Thiên Hồi là lựa chọn tốt nhất.
Chờ chân nó khỏi, nó sẽ lén chuồn đi...
Quả Ớt âm thầm hạ quyết tâm, cảm nhận được viên thuốc đang phát huy tác dụng trong cơ thể.
Trước đó nó đã uống một viên, thêm viên này vào nên hiệu quả càng tốt hơn, vị trí hai chân bị thương nặng nhanh chóng ngứa ngáy.
Hay là trước khi đi thì bắt hai ba con tang thi cấp trung, moi tinh hạch tặng cho cậu ta nhỉ.
Hai con thôi, ba con thì nhiều quá.
Quả Ớt vừa nghĩ vừa yên tâm ngủ.
Mua thuốc xong, số tiền hiện có của Thiên Hồi về 0.
Cậu xem cách kiếm tiền, gồm phần thưởng nhiệm vụ, đạt được danh hiệu và tiêu diệt tang thi.
Từ tình hình ban ngày xem ra hai cách kiếm tiền đầu tiên chắc là... dễ hơn nhỉ?
Thiên Hồi chưa từng chơi trò chơi nào, nên kỳ thực có rất nhiều chức năng và công dụng cậu không hiểu rõ được hết, chỉ hoàn toàn dựa vào trực giác để làm.
Sau đó, cậu cố định tấm ván ở lối vào rồi cũng nhắm mắt lại.
Đây là đêm đầu tiên cậu rời khỏi khu vườn nhỏ, bên cạnh không có những thực vật quen thuộc bầu bạn.
Nhưng cậu thấy vẫn còn may, mình không bị thương, cũng không chết đói dọc đường.
Cậu còn gặp được Hoa Ăn Thịt Người, biết nó cũng ở đây.