Chương 5: Tiểu Đỉnh Thần Bí

Giữa trưa, Dương Tuyết mang theo một lưới đầy ắp cá tôm cùng Mai di bước vào trong nhà, vừa đi đến cửa, liền nhìn thấy bóng dáng Mặc Ngọc Cơ từ trong bước ra .

Chỉ thấy trên khuôn mặt nàng không giấu nổi nét vui mừng, có lẽ mục đích nàng tới đây đã hoàn thành.

Nhìn thấy Diễm Dương Tuyết trở về, Mặc Ngọc Cơ tươi cười nói “Chuyện ở đây cũng đã xong rồi, Ngọc Cơ sắp phải trở về, đành phải từ biệt Diễm tiểu thư ở đây vậy” nàng cẩn thận mà thi lễ.

Dương Tuyết cũng vội đáp lễ, trong lòng không khỏi nghi hoặc, vị Mặc Ngọc Cơ này từ khi gặp mặt vẫn luôn cư xử khách khách khí khí như vậy, thật không khỏi có chút kì lạ, theo lẽ thường, chính mình cùng lắm cũng chỉ là vãn bối, làm sao có thể khiến đối phương hành xử lễ độ như vậy, chẳng lẽ là bởi vì mẫu thân sao.

Trầm ngâm suy tư một lát nàng cũng không để ýnữa, kể cả là vì mẫu thân thì sao chứ, cũng đâu có liên quan tới nàng, chỉ cần không phải người xấu là được.

Mai di lại cảm thấy có chút không tự nhiên, nàng tuy xuất thân nông gia, nhưng ít nhiều cũng đã sống hết nửa đời người mấy phần nhãn lực này vẫn là phải có, Mặc Ngọc Cơ vừa nhìn liền biết là xuất thân tiểu thư khuê các, bằng không làm sao có được khí chất cao nhã như vậy, vị thiên kim này, ngàn vạn không thể đắc tội, vội vã cùng Dương Tuyết hành lễ.

Mặc Ngọc Cơ nói xong liền rời đi, thân mình mảnh khảnh nhưng tốc độ lại nhanh đến không ngờ, chỉ chốc lát liền biến mất trong tầm mắt hai người, hiển lộ ra khinh công phi phàm.

.........

Trong phòng bếp.

Mai di đang chuẩn bị cơm trưa, Dương Tuyết ở một bên hỗ trợ.

Có cá tôm Đại Ngưu ca đưa tới, hôm nay bữa trưa lại càng thêm thịnh soạn, nhiều cá tôm như vậy khẳng định là ăn không hết, nếu xử lý không tốt để lâu sẽ có mùi thối.

Dương Tuyết nghĩ nghĩ, trong lòng vừa động, mấy con cá này có thể loại bỏ nội tạng rồi rửa sạch đem đi ướp muối, làm thành cá mặn khô, nàng đã từng nhìn thấy Vương bà bà nhà hàng xóm làm như vậy, liền hồi tưởng lại cách làm rồi học theo.

Tôm không nhiều lắm, một ngày là có thể ăn xong, chỉ có cá là phiền toái đôi chút.

Trước cần phải đem bụng cá mổ ra, sau đó đem nội tạng thanh trừ, bởi vì cá còn sống, Dương Tuyết ngồi một lát vẫn luôn không thể xuống tay, hơn nữa còn là lần đầu tiên mổ cá, trong lòng khó tránh khỏi có chút sợ hãi.

Rốt cuộc cũng chỉ là một tiểu nữ hài mới tròn tám tuổi, trong lòng sợ hãi cũng là điều bình thường.

“Ách!”

Cá ở trên thớt dãy dụa liên hồi, làm con dao trên tay nàng chém hụt, cắt vào mu bàn tay, cũng may nàng vốn cũng không dùng bao nhiêu lực, vết thương bị cắt ra cũng không sâu, nhưng máu tươi vẫn chảy ra, xuôi dòng mà chảy xuống, cả bàn tay cùng cổ tay đều bị máu tươi nhuộm đỏ một mảng.

Dương Tuyết vội vàng điểm hạ mấy chỗ huyệt vị trên người để cầm máu đồng thời cảm giác đau đớn ở mu bàn tay cũng giảm bớt vài phần, nàng không chú ý tới, có máu theo tay nàng chảy xuống thấm vào sợi tơ hồng trên cổ tay, trên sơi dây còn treo một cái tiểu đỉnh, máu tươi thuận theo tơ hồng chảy xuống bị tiểu đỉnh hút vào...

“Ai nha! Tiểu thư, ngươi mau lại đây để Mai di nhìn xem, sao lại chảy nhiều máu như vậy, tiểu thư cứ chờ ở đây một chút để ta đi đến chỗ phu nhân lấy dược ”

Mai di hoảng hốt, trấn an Dương Tuyết sau liền vội vã chạy đến chỗ Diễm Lưu Châu.

Dương Tuyết đã điểm huyệt ngưng huyết, nhưng khuôn mặt nhỏ vẫn không khỏi lộ ra vẻ lo lắng, nàng từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên chảy nhiều máu đến vậy, khuôn mặt nhỏ bởi vì sợ hãi mà trở nên tái nhợt, không cón một tia huyết sắc.

Vào lúc nàng không chú ý tới, tiểu đỉnh trên cổ tay bỗng nhiên phát sáng rồi biến mất.

Dương Tuyết chợt cảm thấy đầu óc choáng váng, cả người mệt mỏi, nàng trong lòng sợ hãi, mở miệng muốn kêu cứu, bỗng chốc trước mắt cả thế giới như tối sầm lại rồi rơi vào hôn mê.

......