Vị bác sĩ họ Ngao nghe đồn rất đẹp trai cư ngụ tại một khu chung cư chất lượng thường thường, vừa lúc cách tiệm gốm của Phong Tiểu Tiểu không phải rất xa. Hàng xóm thì ngoại trừ thanh niên chủ chó chăn cừu chỉ còn hai hộ gia đình, một căn của hai vợ chồng trẻ, căn còn lại của một vị hư hư thực thực tiểu Tam nghe đồn được người bao nuôi.
Theo lời của thanh niên chủ chó chăn cừu, bác sĩ Ngao ngoại hình nho nhã, tính cách ôn hòa, thu nhập ổn định, còn có một tay nấu nướng tuyệt vời, chính là khuôn mẫu một chàng trai tốt thời hiện đại, cực kì thu hút nhiều người theo đuổi, bao gồm trong đó có vị tiểu Tam nhà bên.
Từ hai tuần trước khi bác sĩ Ngao sinh bệnh không rõ nguyên nhân mãi nằm trên giường đến nay, tiểu Tam cơ hồ ngày ngày đúng hạn đưa canh gà, ra vẻ muốn lấy ôn nhu dịu dàng lung lay soái ca, đồng thời đối với mọi loại sinh vật giống cái xuất hiện gần khu vực ôm thái độ bài xích cực kì nghiêm trọng, rất giống tiểu boss giữ ải…
Đoàn người vừa nghe thanh niên nhiều chuyện vừa đi, còn chưa đến nơi, Phong Tiểu Tiểu bỗng nhiên dừng lại.
Cảm giác được người bên cạnh không tiến lên, Dương Nghiễn ôm chó quay đầu: “Sao vậy?”
Phong Tiểu Tiểu nâng cằm hướng một chỗ chỉa chỉa: “Em gái Y Y cãi nhau với người ta.”
“Cãi nhau?!” Dương Nghiễn ngẩn người.
Tính tình cô nữ sinh nhỏ Tinh Vệ chuyển thế này tốt thế nào mọi người đều rõ, hướng nội ngại ngùng không nói, bình thường thanh âm nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, đối diện người khác chưa được hai giây mặt sẽ đỏ…Một tiểu nữ sinh như vậy, nói cô ấy cãi nhau với người ta, lại càng là cãi trên đường cái, điều này thật đúng là không thể tin được.
Dương Nghiễn nhìn qua theo hướng Phong Tiểu Tiểu chỉ, quả nhiên, cô gái nhỏ chống thắt lưng đứng bên đường, tranh chấp với người đàn ông kia chẳng phải Tinh Vệ trong cửa hàng nhà mình sao?!
Người đàn ông đưa lưng về phía mọi người ngược lại nhìn có vẻ tốt tính, chỉ có vết nước bẩn trên tay áo là hơi bị chướng mắt, anh ta thường thường mở miệng nói vài câu, sau đó rất nhanh bị tiểu nữ sinh đề cao thanh âm đánh gãy, đành phải ngậm miệng, một bộ yên lặng chịu đựng.
“Anh ta rốt cuộc là sờ ví tiền con bé hay là sờ mông nó?” Phong Tiểu Tiểu cả kinh đến ngây người, cô không hề nghĩ cô em gái nhỏ cũng có lúc tính tình lớn như vậy.
“Có khả năng cái nào cũng sờ.” Dương Nghiễn thuận miệng có lệ, sau đó hối thúc: “Mau đi thôi, loại nhiều chuyện này em hỏi sau cũng được mà, bây giờ…” Còn chưa nói xong đã bị thanh niên đánh gãy, chủ chó chăn cừu kinh ngạc, gọi về hướng người đàn ông đang bị Y Y rống đến nói không được nên lời: “Anh Ngao!”
Người đàn ông nghe gọi quay đầu, thấy thanh niên thì ngoắc miệng cười cười, há mồm muốn nói gì, đáng tiếc rất nhanh bị Y Y túm cổ áo tiếp tục mắng.
“Người kia là Ngao Tiềm?!” Phong Tiểu Tiểu càng kinh ngạc.
Dương Nghiễn nghe được cái tên quen thuộc theo bản năng tập trung nhìn qua một cái, sau đó càng kinh: “Kia là Ngao…Ách?!”
Ngao Quảng?!
Bay nhanh trở lại câu chuyện, Dương Nghiễn nhìn thanh niên một cái, cúi đầu lại thϊếp đến bên tai Phong Tiểu Tiểu nói vài câu, vui mừng vì nhân sĩ kế tiếp ra lò.
…
Đông Hải Long Vương xuất hiện ở đầu đường, vương tộc ngày xưa lưu lạc thành thú y…
Nghe được chân tướng sau Phong Tiểu Tiểu hết chỗ nói hồi lâu, thật sự không biết nên phản ứng gì.
Khó trách thời gian này cứ giông tố không ngừng, khó trách Y Y bé nhỏ vốn tính tình tốt như vậy lại đột nhiên trở nên nôn nóng táo bạo như vào thời kì mãn kinh. Trong nháy mắt khi biết thân phận người đàn ông đằng xa xa kia, mọi nghi vấn đều có đáp án.
Thanh niên chủ chăn cừu vốn thấy hàng xóm nhà mình bị rống thì rất căm phẫn, nhưng nhìn cô gái kia cũng là người quen. Cho dù không quen, đàn ông tốt không đấu đá với phái đẹp, thanh niên trong chốc lát không có cách, quay đầu: “Chị em, nhân viên cửa hàng chị từng có vấn đề với anh Ngao?”
“…”
Phong Tiểu Tiểu giật nhẹ khóe miệng: “Sao có thể chỉ dùng từ “có vấn đề” uyển chuyển như vậy được, hai người này vốn là sinh tử đại hận.”
Nói vậy cũng không hề khoa trương chút nào, đời trước, Tinh Vệ chết đuối ngay tại địa bàn của Long Vương, tuy rằng nguyên nhân chính là Tinh Vệ ham chơi tự tìm, nhưng mặc kệ nói như thế nào, lưu lại bóng ma tâm lí cũng là đương nhiên.
Thanh niên chủ chó chăn cừu đầu tiên là một bộ giật mình, tiếp theo giống như bừng tỉnh đại ngộ, xáp lại hạ giọng: “Anh Ngao từng đùa giỡn tình cảm của cô ấy?”
“Ừm…” Phong Tiểu Tiểu sờ cằm nghĩ nghĩ: “Nói chính xác hơn là đùa giỡn thân thể con bé…”
Một thiếu nữ nhỏ nháy mắt biến thành chim, biến dị kiểu này cũng không phải là lợi hại bình thường đâu.
“Phốc—-“ Ba côn đồ vẫn luôn nghe lén bên cạnh phun lên, thấy Phong Tiểu Tiểu không hài lòng trừng qua vội ho khan xin lỗi: “Ngượng quá, không cẩn thận sặc nước miếng.”
Chỉ trong vòng mấy câu như vậy, cô gái nhỏ bên kia càng nói càng kích động, càng mắng càng to, ngay lúc đang cao trào, đột nhiên phát hiện đoàn hậu thuẫn của mình đến đây, kích động tới túm người cầu bênh vực: “Chị Phong, anh Dương, mọi người đến từ lúc nào? Người này lúc nãy đυ.ng phải em mà không thèm xin lỗi.”
Vị bác sĩ Ngao Tiềm bị Y Y kéo đến cầu bênh vực bất đắc dĩ cười cười, vuốt vuốt nếp nhăn trên tay áo, lễ phép gật đầu chào hỏi: “Xin chào, lúc nãy là hiểu lầm, hơn nữa tôi cũng muốn tạ tội, nhưng mà em gái này…”
Muốn nói lại thôi, Ngao Tiềm cũng chưa kịp tìm ra được từ nào chính xác để hình dung.
Cố tình gây sự?! Ngay cả như vậy hình như cũng không đủ để hình dung, cái này quả thực là cố ý kiếm chuyện, nhưng hắn lại không nhớ nổi mình đắc tội đối phương lúc nào.
“Ý anh là tôi nói dối?!” Tiểu vũ trụ của Y Y lại bạo phát.
“Trước đừng nói vô nghĩa!” Dương Nghiễn đẩy người, ôm chó cỏ chiếm vị trí đối diện Ngao Tiềm, nhíu mày chần chờ một chút vẫn là quyết định để sau hẳn ôn chuyện: “Bác sĩ Ngao phải không? Thú cưng tôi bị rắn cắn, nghe nói anh có thể trị?!”
Ngao Tiềm kinh ngạc, nhìn thanh niên chủ chó chăn cừu lại quay lại: “Tôi đã từ chức, anh đến Phòng khám Tình yêu không gặp bác sĩ khác sao? Hơn nữa bị rắn cắn thì tốt nhất nên tiêm huyết thanh, tôi không có loại thuốc đặc trị nào cả.”
Thanh niên chủ chó chăn cừu vỗ đầu: “Đúng rồi ha, anh Ngao từ chức rồi, muốn chữa trị cũng không có cách nào.”
“Ai nói anh trị không được?!” Dương Nghiễn cắn răng: “Độc rắn cũng là một loại chất lỏng, cái này hẳn là sở trường của anh chứ nhỉ?”
Ý cười trên mặt Ngao Tiềm nhạt xuống, nhíu nhíu mày, khách khí lắc đầu: “Tôi nghĩ có lẽ anh có hiểu lầm…”
Phong Tiểu Tiểu xen mồm: “Gần đây trời mưa thật nhiều.”
Ngao Tiềm: “…”
“Đúng là khá nhiều, chó nhà tôi cũng lâu rồi chưa ra ngoài đi dạo.” Thanh niên tiếp lời, đồng thời có chút khó hiểu: “Nhưng mà chuyện này thì liên quan gì đến chuyện lúc nãy?”
“Không liên quan, tôi chỉ thuận miệng thôi.” Phong Tiểu Tiểu cười.
“…”
Ngao Tiềm trầm mặc một hồi lâu, sau đó rốt cuộc gật đầu: “Được rồi, tôi có thể thử một chút, nhưng mà quá trình liệu không thể nhìn.” Còn tiếp...