Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 51: Bí mật của tôi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bắt người sống lại, bày ra huyết sát quỷ trận, khiến anh ta nằm xuống bên trong quý trận, máu khắp người chảy hết mà chết, người bày trận không ngừng niệm chủ, mà người chịu phạt, mãi cho đến trước khi chết vẫn còn giữ tỉnh táo, oán khí sâu đậm.

Một khi huyết quỷ hình thành, chính là đẳng cấp ác quỷ, thực lực vô cùng lớn mạnh, anh ta không có lý trí, chỉ có bản năng gϊếŧ chóc, anh ta sẽ theo liên hệ huyết mạch, tìm đượcquan hệ huyết thống của mình, gϊếŧ sạch toàn bộ quan hệ huyết thống.

Đây là một loại trận pháp cực kỳ ác độc, làm loại chuyện âm đức chiết chóc này, sớm hay muộn đều bị báo ứng, lẽ nào người này có hận thù chồng chất?

“!” Gầm lên giận dữ, người vừa rồi dính máu tươi trên người đột nhiên cử động rồi, nhào về phía người bình thường bên cạnh, mất hết tính người, vừa cắn vừa xé bọn họ.

“Vợ, em làm gì vậy!

“Ba, ba làm sao vậy? Ba mau tỉnh lại đi”

Tôi cần chặt răng: “Chu Nguyên Hạo, hiện tại không động thủ không được rồi, tôi lại không nghĩ lần đầu tiên ngồi máy bay đã gặp phải máy bay rời.

Đang nói, một người đang phát điện nhào tới hướng tôi, Chu Nguyên Hạo vung tay lên, người kia liền bay ra ngoài: “Những người này trúng máu độc rồi, đã đánh mất lý trí, dùng đuổi quỷ phù của em đối phó với bọn họ.

Tôi lấy ra một khối mộc phù, chụp lên trán một người khác đang nhào tới phía tôi, trán anh ta lập tức chảy ra một làn máu đỏ, anh ta run rẩy hai cái, ngã xuống mặt đất bất động.”Mau dùng chu sa đồ trên người.” Anh ấy nhắc nhở tôi, “Chu sa có thể ngăn cách huyết độc”

“Bọn họ chết rồi sao?” Tôi vội vàng lấy chu sa ra bôi lên chân.

“Vẫn chưa chết, nhưng bọn họ chỉ có một giờ, một giờ sau, huyết độc công tâm, bọn họ ắt hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hơn nữa sau khi chết sẽ biến thành ác quỷ” Chu Nguyên Hạo vừa chiến đấu vừa nói.

Tôi tiếp tục đánh đuổi một người phát điện nữa: “Huyết độc có thể giải không?”

“Có thể.” Thân thủ của anh cực kỳnhanh nhẹn, hai chúng tôi lại đánh đuổi vài người nữa, lưng tựa lưng, cảnh giác nhìn những người phát điện đầy trong cabin, dáng vẻ của bọn họ thoạt nhìn quả thực giống thấy ma trong phim điện ảnh.

“Làm thế nào bây giờ?”

“Gϊếŧ chết huyết quỷ!” Anh ấy nói, “Tôi tới mở đường, chúng ta vào bên trong kho để hàng hoá chuyên chở

Hai tay anh kết một cái pháp ấn, trong miệng bắt đầu niệm chủ ngữ, sát khí lập tức hiện lên trong đôi mắt, đôi tay đột nhiên đập xuống mặt đất, máu bắn tung toé bay lên, một luồng khí sức mạnh mạnh mẽ tràn ra ngoài,khiến tất cả những người xung quanh đều bay lên toán loạn.

Ngay cả máu trên mặt đất cũng bị hất tung đi mở ra một con đường sạch sẽ.

“Đi mau!” Chu Nguyên Hạo kéo cánh tay tôi, tốc độ của hai chúng tôi rất nhanh, lao ra phía sau cabin trước khi máu tụ lại.

Không gian giữa khoang thuyền máy bay và khoang chứa hàng có một lối thoát hiểm, chỉ có cơ trưởng mới có thể mở ra.

Lúc này, lối thoát hiểm đang mở, một luồng âm khí mạnh mẽ từ phíadưới xông lên.

“Cẩn thận một chút.” Chu Nguyên Hạo quan tâm nói.

Tôi gật gật đầu, thả người nhảy xuống.

Phía dưới dường như đã biến thành biển máu, đến cả bốn phía trên vách tường đều tràn đầy máu, hơn nữa là loại máu sắp đông lại, vừa chạm vào, tay liền nhớp nháp.

Cũng may trên người tôi bối đầy chu sa, nếu không thì tôi cũng sẽ biến thành kẻ điên gặp người liền cắn,



Bỗng nhiên, một cơn gió tanh tưởi lao về phía tôi, đó là tên nhân viên bảovệ lực lưỡng.

Hắn đẩm một phát vào ngực tôi, đánh tôi bay ra ngoài, đập mạnh vào thang sắt, đau đến mức tôi méo mó mặt mày.

Anh ta còn muốn lao tới tiếp tục công kích tôi, Chu Nguyên Hạo chắn trước mặt tôi, không biết từ khi nào đã có thêm nhiều hơn một cái roi trong tay.

Toàn thân chiếc roi kia đen nhánh, mặt trên còn tràn đầy gai ngược, anh lạnh lùng nhìn tên nhân viên bảo vệ kia, sát ý lập tức hiện lên trong đôi mắt xinh đẹp: “Dám đánh người con gái của tạo, hôm nay mày coi như tậnmạng rồi

Nói xong, đôi tay dài vung lên, chiếc roi dài trong tay hất ra ngoài, phát ra một tiếng phập ở trong không trung, trực tiếp cuốn lấy cổ tên nhân viên bảo vệ.

Tôi phải thừa nhận, vừa rồi động tác quất roi vừa rồi, thật sự là quá đẹp trai.

Trên tay anh dùng sức, buộc chặt roi, vóc dáng của tên nhân viên bảo vệ lớn như vậy, lại không có cách có thể thoát ra được, dùng sức nằm lấy cổ mặt nghẹn đến mức đỏ bừng.

“Chu Nguyên Hạo.” Tôi la lên,”Đừng gϊếŧ người”

“Yên tâm. Anh ấy khinh thường bĩu môi, trên tay đột nhiên dùng sức, đôi mắt tên nhân viên bảo vệ vừa trợn lên, ngã xuống mặt đất.

“Anh gϊếŧ anh ta rồi?” Tôi cả kinh nói.

“Thiếu oxy, ngất đi rồi.” Chu Nguyên Hạo thu hồi roi, tôi nhìn thoáng qua tên nhân viên bảo vệ, phát hiện trên linh hồn anh ta cũng có một vet roi.,

Cái roi này lại có thể làm tổn thương đến linh hồn thể xác? Điều này cho thấy chiếc roi chuyên dùng để đốiphó ma quỷ?

Chu Nguyên Hạo không giải thích với tôi, tôi cũng không hỏi, hai chúng tôi đi vào khoang chứa hàng, phát hiện bên trong biển máu, một bộ quan tài thình lình đứng thẳng.

Không sai, quan tài kia đang đứng dậy.

Nắp quan tài sớm đã không nhìn thấy, bên trong rỗng tuếch, không có thi thể.

Và Lý Anh Tú dựa vào một đống hành lý, trong tay cầm một thanh kiếm làm bằng gỗ gụ dài ba thước.

Anh ta đâm thanh kiếm gỗ xuốngmặt đất, trên mặt bôi đầy chu sa, không bị trúng độc, nhưng bị thương rất nặng, trên l*иg ngực có một vết thường dài đến một thước, máu chảy ra khiến chiếc sơ mi trắng của anh ta đều bị nhuộm đỏ rồi.

Mà người thiếu niên có gương mặt như búp bê ấy, trên người bọc một tấm vải màu vàng, đang nằm bên chân anh, bất tỉnh.

Tấm vải màu vàng kia không đơn giản, có nó bảo vệ, trên người cậu thanh niên đến một chút máu cũng không bị dính lên.

“Cuối cùng cũng tới rồi.” Lý Anh Tú thấy tôi, cong cong khóe miệng, “Tôicòn đang suy nghĩ, hai người thật giữ được bình tĩnh”

Anh ta lại có thể nhìn thấy được

Chu Nguyên Hạo? Nghĩ lại, anh ta là thầy âm dương, không nhìn thấy mới có quỷ ấy.

Chu Nguyên Hạo cảnh giác chắn trước mặt tôi: “Huyết quỷ thì sao?”

Lý Anh Tú cười khổ: “Không biết.”

“Không biết?” Chu Nguyên Hạo hỏi lại, “Người nhà họ Lý, có điều cũng chỉ như thế.”



Lý Anh Tú làm lơ lời nói châm chọc của anh ấy, nói: “Nơi này là saohuyệt của huyết quỷ, anh ta có thể ở bất kỳ nơi nào.

Bỗng nhiên, sắc mặt anh ta thay đổi, thân hình nhanh chóng nhoáng lên một cái, một bàn tay tiểu tụy khô héo đâm ra từ đồng hành lý phía sau anh ta.

May mắn anh ta né rất nhanh, nếu không bây giờ đã bị huyết quỷ móc mất trái tim, thành một khối thi thể.

Lý Anh Tú lùi đến một góc, huyết quỷ kia chui ra từ trong hành lý, bề ngoài anh ta là một cái xác ướp nhưng khác với xác ướp cổ đại mà chúng ta thường ngày nhìn thấy, cả người anh ta trắng bệch, đôi mắt lạiđỏ rực, đỏ đến mức giống như hai cái u nhọt lớn.

Anh ta dán mắt nhìn chăm chăm người thiếu niên nằm trên mặt đất, vươn móng vuốt đi bắt, nhưng lúc đυ.ng phải tấm vải màu vàng, đột nhiên rụt tay về, mấy đầu ngón tay cháy đen.

Anh ta nhìn nhìn đầu ngón tay của mình, ngẩng đầu, phẫn nộ trừng mắt nhìn chúng tôi, lộ ra sát ý hung ác tàn nhẫn.

Máu tươi trên mặt đất cuộn lại, ngưng tụ thành hình người ở giữa không trung, những người máu này không có mặt, chỉ có hình dáng củacon người, nhưng trong tay ngưng kết một thanh kiếm dài, chém về hướng chúng tôi.

Chu Nguyên Hạo vung chiếc roi dài, chiếc roi quét qua đó, chặn chém ngang eo mấy tên người máu, nhưng người máu lại lập tức ngưng kết lại một lần nữa.

Lập tức lâm vào một trận chiến hỗn loạn.

Trong tay tôi không có vũ khí, chỉ có mộc phù, vốn dĩ tôi mang theo không ít trang bị, nhưng sân bay nói mấy thứ này không thể mang theo bên mình, chỉ có thể gửi vận chuyển.Tôi nhìn thoáng qua đồng hành lý kia xếp thành núi nhỏ, lập tức mất đi ý nghĩ đi tìm kiếm.

Lá bùa còn chưa làm xong, mộc phù trong tay tôi cũng không nhiều, này đã dùng liên tiếp hết năm sáu mộc phủ rồi.

Làm sao bây giờ?

Chu Nguyên Hạo lại đánh nát mấy tên người máu, huyết quỷ hoàn toàn nổi giận rồi, hai chân vừa giảm, giống như một con đã thủ bổ nhào đến trước mặt Chu Nguyên Hạo.

“Cẩn thận!” Tôi la lên một tiếng, trong tình thế cấp bách cần chặt lưỡi,phun một ngụm máu tươi lên người huyết quỷ.

“Từ đã!” Chu Nguyên Hạo kinh ngạc, muốn ngăn cản tôi, nhưng đã chậm, huyết quỷ bị dính đầy máu tươi trên người, cơ thể bắn ra làn khỏi máu xanh, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, rồi biến mất trong mặt đất đầy máu tươi.

Chu Nguyên Hạo phẫn nộ nhìn tôi quát: “Em điên rồi sao? Vì sao phải dùng máu của mình?”

Tôi rất kỳ lạ: “Không phải rất hữu dụng sao? Vì sao không được dùng?”

Anh ấy càng thêm tức giận:

“Không phải tôi đã cảnh cáo em, emkhông được dùng máu của mình ở trước mặt người khác sao?”

Bỗng nhiên, Lý Anh Tú bật cười hạ ha.

“Chẳng trách, hèn chỉ lúc tôi xuất hiện chủ hai tính cho tôi một quẻ, nói trên đường tôi trở về sẽ gặp được một người phụ nữ quan trọng, quả nhiên không gạt tôi.” Anh ta cười nói, ánh mắt nhìn về phía tôi trở nên tha thiết, “Lại có thể khiến tôi gặp được một người con gái trong cơ thể của chín người ẩm, thật là trời cũng giúp tôi.”

Chu Nguyên Hạo cắn răng, kéo tôi về phía sau anh ấy, trong mắt có vài phần sát ý gϊếŧ người diệt khẩu: “Cô ấylà của tôi, ai muốn cướp của tôi, trước tiên phải sờ xem cổ tay của mình có đủ cứng hay không.”

Lý Anh Tủ lạnh lùng mim cười: “Tên quỷ hồn người, sớm đã nên xuống địa ngục rồi, sao có thể còn có vọng tưởng bá chiếm cô gái này?”.

Anh ta nhìn về phía tôi, nói: “Khương nữ sĩ, cô cho rằng tên đàn ông ma quỷ này yêu cô sao? Cơ thể chín âm của cô, với anh ta mà nói là một liều thuốc bổ tuyệt vời, có thể nâng cao sức mạnh của anh ta. Tất nhiên, cô cũng có thể có được lợi ích trong đó, trở nên rất mạnh. Anh ta là sợ cô sau khi trưởng thành sẽ đối phóvới hàn, mới đối với cô tình ý giả dối, muốn khiến cô khăng khăng một mực mà đi theo anh ta.
« Chương TrướcChương Tiếp »