Chương 87: Ma kiếm, thánh kiếm

“Ngươi nói thánh di vật là cái thứ này?”

Trời còn chưa sáng, một cô thiếu nữ phải gọi ta bằng tằng tằng cố nội đã đạp ta xuống giường, quát tháo om sòm.

“Ngươi tạo phản à? Gà còn chưa gáy, ầm ĩ chuyện gì?”

Tối hôm qua, do nguyên nhân nào đó mà mãi tận nửa đêm ta vẫn không ngủ được, hiện tại vừa ngủ lơ mơ một chút đã bị đạp tỉnh, lập tức lửa giận trong lòng bốc cao ba trượng.

“Cái thứ này là thánh di vật ngươi đưa? Chính ngươi xem!”

Thánh di vật? Nghe cao lớn kinh khủng lắm thôi chứ thực ra cũng chỉ là một vật đặc thù được rót vào thần lực, tỷ như cái chén từng chứa máu thần, cây thương gỗ đâm thủng tim mỗ thần hay cái bao bọc xác mà mỗ thần dùng qua… Những thánh di vật này thường là những thứ đồ vật từng thường xuyên được thần sử dụng lúc còn là phàm nhân. Nếu tín đồ được tiếp xúc với chúng, việc liên hệ với chân thần sẽ dễ dàng hơn, tăng nhanh tốc độ đề thăng thần lực, là thứ bảo vật mà mấy giáo hội không thể thiếu.

Chỗ của ta tất nhiên có cả đống thứ thánh di vật thuộc về thần luật pháp. Sau khi được hệ thống giám định, đại bộ phận chúng được để lại thành Sulfur, trở thành vật cung phụng, chỉ có vài kiện được ta mạng theo. Vì Renee nhậm chức công chính kị sĩ nên ta tiện tay vứt cho nàng một kiện, vậy mà nàng còn dám đến náo ta lúc sáng sớm.

“Đây chẳng phải thứ tốt sao? Gối đầu của thánh nha, họa tiết Pikachu, rất đáng yêu còn gì. A, chắc ngươi không biết con chuột điện nổi danh này, không sao, đến đây ta kể cho ngươi nghe. Đây là họa tiết cartoon do ta thiết kế nhé, hai má hồng hồng, thân tròn màu vàng, đáng yêu lắm đúng không?”

“Ai quan tâm con chuột điện nào ở đây! Nước miếng! Phía sau của thánh di vật nhà các ngươi toàn nước miếng, ta ngủ đến nửa đêm đυ.ng phải, buồn nôn chết người rồi!”

【 Gối đầu của Vô Miên giả: Thánh di vật, được Vô Miên giả sử dụng trong thời gian dài. Chiếc gối đầu này đã lây dính khí tức của hắn, nếu tiếp xúc nó trong lúc ngủ sẽ có thể làm sâu sắc thêm mối liên hệ với Vô Miên giả, đẩy nhanh tốc độ tu hành lực luật pháp.】

Ta tiếp lấy chiếc gối, lật lại nhìn, quả thức có một bãi nước miếng, do dự một giây, ta lại lật ra mặt trước, nằm xuống ngủ luôn.

“Hừ, ngươi không cần thì ta dùng, cách cái gối này một chút mà mất nửa đêm ta vẫn chưa ngủ được.”

Đúng thế, sở dĩ ta mất ngủ, không phải vì chờ đợi cuộc ‘đột kích đêm’ mà mãi không tới của người nào đó, chỉ là vì mất đi chiếc gối quen thuộc mà thôi.

“Ê, rời giường! Thời gian thần luyện sắp tới rồi, ngươi còn thánh di vật nào khác sao?”

“Ngươi nghĩ vật được chân thần dùng qua là rau cải trắng à? Chẳng qua ta thật sự còn vài thứ. Thánh – khăn quàng đỏ chắc ngươi không thích, thánh – bàn chải ngươi lấy không?”

“Không!”

“Thánh y thì sao? Này này, tốt nhất đừng vui mừng quá sớm. Ta biết ngươi hiểu lầm, không phải mấy thứ trang giáp đồ sộ kia, thánh y là cách gọi tắt của thánh – y phục tắm, màu hồng cánh sen đó nhé.”

“Roland đại ca, dù gì thì ngài cũng là anh hùng trong truyền thuyết. Từ bé đến lớn ta vẫn nghe sự tích anh hùng của ngài, ngài có thể bình thường một chút được không? Một thiếu nữ như ta mặc áo tắm nam chạy khắp nơi coi được sao?”

“Thôi được, ta còn một kiện thánh di vật, nó là thứ liên hệ mật thiết nhất với Vô Miên giả. Kiểu dáng bình thường, đảm bảo dùng rất tốt.”

“Tốt như thế sao không lấy ra sơm? Nó ở đâu?”

“Tự mình cầm đi!”

Ta xốc chăn lên, chui vào, tiếp tục ngủ.

“Ở đâu, đại ca Roland, nói rõ chút đi mà.”

Tính cô công chúa này rất dễ nắm, có việc cầu xin thì ngoan như con cún, bình thường thí hếch mũi tận trời. Hiển nhiên thuộc loại thiếu điều giáo.

“Thế còn không nghĩ ra, tất nhiên là thánh - qυầи ɭóŧ rồi. Tự mình mò tủ cầm lấy đi, kiểu dáng bình thường, luôn luôn thϊếp thân tiếp xúc với Vô Miên giả, bảo đảm liên hệ mật thiết.”

“Con dê cụ nhà ngươi! Lại quấy rối tìиɧ ɖu͙© ta, ăn một chiêu đoạn tội kích!”

Mới nhậm chức một ngày, chiêu này của Renee hiển nhiên không thể nào thuần thục được. Vì lẽ đó nàng bị ta thu thập trong nháy mắt. Sau đó, một ngày huấn luyện giữa mỗ lão tổ và mỗ tôn nữ bắt đầu.

“Cư nhiên dám đánh lén lão phu! Hôm nay tập vung hai ngàn lần, không hoàn thành đừng mong có cơm ăn.”

“Lão phu cái con khỉ mốc! Chị Kelly nói với ta, hiện tại tuổi ngươi còn nhỏ hơn ta. Gọi đại ca Roland là nể tình thanh danh của ngươi trước kia, nếu không, ha ha, tiểu đệ đệ, thích ăn kẹo không?”

Đứa tằng tằng chắt gái này quả thực thiếu dạy dỗ.

“Lại muốn ăn đòn? Luyện kiếm cho ta, nếu không vung đủ hai ngàn lần trước khi ta vung ba vạn lần thì phạt ngươi không được ăn cơm tối, một đêm nhịn đói, xem xem chị Kelly của ngươi lúc đó cầu tình thế nào.”

“Đừng mà! Cứ đề cập chuyện luyện tập công khóa là nàng lại biến thành quỷ bà, hung hãn đáng sợ.”

“Quỷ bà sau lưng ngươi kìa…”

“Ngươi nghĩ ta tin trò đùa đó của ngươi, nếu bà già đó mà đến, ta phải sớm nghe thấy tiếng bước chân chứ, gần đây nàng ăn nhiều, tăng kí… Ái, lỗ tai của ta.”

“Khục, hóa ra ta già rồi, biến thành quỷ bà, lại còn vừa mập vừa hung hãn. Chậc, xem ra công chúa nên ôn tập lại khóa học lễ nghi và vệ sinh. Mong ngài kết thúc luyện tập sớm một chút, ta đợi ngài ở lầu hai.”

“Tên khốn Roland, ngươi lừa ta.”

“Trách được ta?” Ta hếch mũi lên, cười đắc ý.

“Ta muốn một thanh kiếm tốt, nghiêm túc, không đùa!”

Lần một mình xông hang đạo tặc mấy ngày trước tuy mang theo chút ngoài ý muốn, nhưng cũng là chuyện trong dự liệu vì hiện tại ta rất cần đối thủ để thử tay. Nhưng đồng thời với việc nếm trải được sự mạnh mẽ của phong cách chiến đấu mới, ta cũng nhận ra được sự thiếu sót trong đó. Mà lần thay thế cô công chúa vịt kia lên đấu trường càng khiến ta phải trọng thị khuyết điểm này.

【 Ma kiếm: The Red Conqueror】

【 Lực công kích: 30 – 50 +9】 (9 là thương tổn cố định, dù kẻ sử dụng chỉ phát huy mức thương tổn nhỏ nhất thì mục tiêu vẫn phải chịu 9 điểm thương tổn hấp huyết phụ gia)

【 Kẻ chinh phục màu máu: thanh ma kiếm có năm loại hình thái. Nó sẽ căn cứ số người chết của người dùng để xác định có thể dùng loại hình thái nào. Mỗi lần tăng một loại hình thái, thanh kiếm sẽ tăng một loại đặc kỹ. Lực công kích cơ bản tăng 10 điểm. Hiện tại nằm ở hình thái thứ ba.】

【 sự phẫn nộ của kẻ uống máu: sau khi sử dụng sẽ hấp thụ dòng máu của các sinh mạng xung quanh, gây ra lượng lớn thương tổn và khôi phục thể lực cho kẻ sử dụng.】

【 Cây nanh độc của kẻ máu lạnh: kẻ bị đánh trúng sẽ phải chịu đựng trạng thái xuất huyết liên tục, trạng thái này có thể chồng chất vô hạn.】

【 Lời nguyền rủa của kẻ máu bẩn: lấy kẻ sử dụng làm trung tâm, chế tạo một lĩnh vực ô uế, tất cả mọi sinh vật đi vào đều phải chịu sự thống khổ khi máu sôi trào.】

【 Lưỡi kiếm có một hàng chữ màu máu: thanh ma kiếm này lúc nào cũng khát khao máu tươi và gϊếŧ chóc. Không quan tâm đó là máu tươi của kẻ địch, hay là máu tươi của chính chủ nhân.】

Khi cầm lấy thanh ma kiếm này từ chỗ Dasos, ta thật sự do dự suy nghĩ xem xác suất mình nắm nó rời đi thành công là bao nhiêu, đặc biệt là khi ta nghe thấy lời nó dụ hoặc.

“Chủ nhân lâm thời, số vong hồn dưới tay ngài gấp trăm ngàn lần thằng ngu (Dasos) kia. Trong số gần mười vị chủ nhân của ta, chỉ có ngài đủ vĩ đại để mở ra hình thái cuối cùng, hình thái đó sẽ mạnh hơn hiện tại gấp trăm lần. Thế nhưng, để trả giá, ngài phải cung cấp cho ta máu tươi của một vạn người trong vòng một năm.”

Đại bộ phận ma kiếm đều là vũ khí do ma quỷ hay ác ma tạo ra. Kẻ sử dụng chúng xưa nay đều phải trả cái giá lớn, mà thường thường cũng không được chết già. Dẫu vậy, trả giá cao tất có hồi báo lớn, sức mạnh mà chúng mang lại cũng cực kì khủng bố. Thanh The Red Conqueror đó mới ở trạng thái thứ ba đã so được với á thần khí thánh kiếm Roland, trạng thái thứ năm sẽ mạnh nhường nào? Thần khí cũng chỉ đến thế là cùng.”

Có điều nếu trạng thái thứ năm cần một năm vạn người, vậy trạng thái thứ ba cũng cần một năm trăm người. Có vẻ Dasos cũng đang phải bận rộn huyết tế không ngừng.

Sau khi suy ngẫm một phen, ta cự tuyệt. Nếu thật sự chấp nhận, riêng việc tỉ lệ thành công mang nó đi chưa nói tới, sau này mỗi năm phải chém vạn người, chia ra mỗi ngày chém ba trăm, chắc sau ta không cần làm gì, ngày ngày đi nghĩ cách tìm người để chém. Dù vậy sức mạnh và đặc hiệu mạnh mẽ đó vẫn khiến ta thèm thuồng.

“Ta quá thiếu vũ khí tốt. Là một đại sư kiếm thuật, thế mà vẫn chỉ có thể dùng hai thanh kiếm bằng thép ròng, thực sự không có mặt mũi cho người ngoài nhìn.”

“Meo, ngươi muốn kiếm thì đi tìm thợ rèn, tìm ta làm cóc khô gì.”

Nữ yêu vương nay càng ngày càng thuần thục chiêu giả ngốc trang đáng yêu, hiện tại nàng đang le lưỡi liếʍ liếʍ móng vuốt, khiến một kẻ biết rõ gốc tích nàng như ta không thể nào nhìn thẳng.

“Đừng vờ ngu, ngươi biết tại sao ta tìm ngươi. Một con cáo già vạn năm như ngươi còn giả vờ giả vịt. Nói cho ta, xung quanh đây có món thần binh lợi khí nào không.”

“Meo, thần binh không có, xương cá có hai cái, tối qua ăn thừa, muốn không?”

A ha, ta sớm biết sẽ nhận được câu trả lời này, thế cho nên đã sớm chuẩn bị.

“Thôi được rồi, nếu không có thì thôi vậy.”

“Meo, ngươi bị làm sao vậy, sao sớm buông tha thế? Ăn nhầm bả à?”

“Ừm, không có thì cũng không có khả năng hô biến ra chứ. Ta nghĩ cách tự mình rèn cũng được.”

Heloise kinh ngạc, nàng chỉ biết người trước mắt có sở trường tạo vật vong linh, chưa bao giờ nghe nói hắn biết rèn sắt.

“Meo, ngươi còn biết rèn vũ khi? Đợi chút, Roland Lam, đồ đệ ngoan, ngươi muốn làm gì?”

Tiếp đó nó hiểu, thấy Roland mặc vào bộ áo dài trắng giống hệt ác ma, đeo khẩu trang lên, đôi mắt tràn đầy cuồng nhiệt, trên tay hiện ra một đống bình bình lọ lọ, trong đó tràn đây vô số dịch thể quỷ dị lưu chuyển không ngừng.

“Ngươi chắc đã nghe nói cái truyền thuyết kia chứ? Slime kim loại có thể biến thành vũ khí giống gậy sắt, vua Slime kim loại sẽ biến thành thần binh. Ngươi đã là vua Slime, cải biến chút thuộc tính, tăng thêm tí công năng, không là chuyện gì to tát, nhỉ?”

“Đúng cái chim! Đừng có tiêm vào trong cơ thể lão nương đám đồ vật nhơ bẩn đó. Không được dùng cái nhíp. Cái khoan? Quá lớn! Ngươi muốn gϊếŧ lão nương sao?”

Tốt tốt, dưới sự đe dọa sinh mạng, Heloise đã không còn rảnh rỗi giả đáng yêu.

“Ta nhận thua ta nhận thua, lão nương nói cho ngươi thần binh ở đâu là được chứ gì, đem cái khoan lấy ra.”

“Hừ!”

“Ngươi hừ cái beep! Cần tiếc nuối đến vậy sao? Sao ngươi cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện đem lão nương đến cắm vào rút ra, chui tới chui lui thế? Tên đồ đệ bất tài!”

Thú cưng không ngoan phải làm thế nào? Đơn giản, ta giơ lên ống nghiệm với cái khoan, nàng lập tức ngậm miệng ngoan ngoãn.

“Gần chỗ này thật sự còn có một thanh kiếm ngươi có thể dùng. Ngươi biết ‘thương bạch chính nghĩa’ chứ? Thanh thánh kiếm mà Cain dùng ấy. Hắn là người Oran, hậu đại của chắc đang ở trong tòa thành này, việc còn lại chắc không cần ta nói nhiều.”

Thánh kiếm? Ta cảm thấy vui mừng quá đỗi, đây quả là thu hoạch ngoài dự liệu.

Tại đại lục Nahri, thánh kiếm có nghĩa là bảo kiếm thánh khiết và thần thánh. Thường có hai loại thánh kiếm, một loại là thanh kiếm thủ hộ cho một địa vực, một quốc gia hay một chủng tộc nào đó, thánh kiếm Roland thuộc loại này. Còn một loại thánh kiếm khác, đó là bảo kiếm được rót vào một linh hồn thánh khiết, đây là độc quyền của thánh kị sĩ.

Đó thực tế là cánh cửa sau mà thánh quang thần mở dành cho những bộc tòng của hắn. Khi một thánh kị sĩ sắp tử vong mà trong lòng hắn không cam tâm dừng lại bước chân đả kích tà ác và hỗn độn, hắn có thể đem một bộ phận lực lượng của chính mình rót vào một thanh vũ khí, truyền cho đời sau sử dụng.

Những thanh thánh kiếm/ thánh chùy ấy thường hạn định chỉ có thánh kị sĩ mới được sử dụng, chúng thường có lực công kích cực mạnh đối với những sinh vật có năng lượng hỗn độn.

Vì sao nói đó cửa sau mà thánh quang thần mở riêng? Vì tất cả những chức nghiệp khác muốn làm như vậy đều chắc chắn thất bại, chân thần trật tự và Minh Hà sẽ không bỏ qua bất cứ linh hồn người chết nào.

Có được tin tức của thánh kiếm, ta rất vừa ý. Vì vậy, khi Heloise thở dài một hơi, ta lại giơ cái khoan lên.

“Ngươi định làm gì? Ta đã nói tin tức về thánh kiếm cho ngươi rồi còn gì nữa. Ngươi định đổi ý. Tên nói không giữ lời, tên lừa đảo.”

“Thứ nhất, từ lúc bắt đầu ta vẫn chưa đáp ứng ngươi điều gì, thứ hai, mục tiêu hôm nay của ta vốn là giúp ngươi tiến hóa, cuối cùng, trọng yếu nhất, ta giờ chơi song kiếm lưu, một thanh sao đủ dùng.”

Con mèo ngu há hốc mồm, có lẽ đang tự hỏi chuyện đơn giản như vậy sao mà vẫn mắc lừa.

“Chẳng lẽ biến hình lâu sẽ ảnh hưởng đến trí thông minh là sự thật?”

“Không, trước kia ta vẫn gài bẫy ngươi thành công, trí thông minh là trời sinh, ngươi sớm nên bó tay nhận mệnh.”

“Đừng có mơ!”

Từ phẫn nộ đến buồn tủi, từ buồn tủi lại kích động, biểu tình của Heloise mỗi lần bị lừa đều như vậy, xem mãi không chán. Có lẽ đây là nguyên nhân ta thích đi lừa nàng…

“Đây là địa bàn của ta, ngươi kêu nữa, kêu hỏng cổ họng cũng không ai tới cứu, thế nên tốt nhất nằm xuống mà hưởng thụ đi.”

“Đừng, đừng mà, đem đám dịch thể trắng đυ.c nhớt nhát đó ra khỏi người ta! Tên biếи ŧɦái, tên dê cụ, vì sao lại có xúc tu? Chẳng lẽ phấn hồng chi thư thực sự trong tay ngươi? Cứu mạng, cứu mạng, có người ngược đãi mèo….”