Chương 50: Ra-Đa

Thời điểm chiều tối, Tiểu Béo đã tìm được Tô Hạo.

Mà trong nháy mắt tiểu Béo tiến lại gần Tô Hạo, Tô Hạo lập tức hiểu rõ, phù văn ‘Quan Sát’ có tác dụng gì.

Trên cơ sở thoát ly khỏi thính giác cùng thị giác, thì tựa hộ hắn nhiều thêm một cảm giác về không gian xung quanh.

Trong cảm giác này, lấy hắn làm trung tâm, không ngừng hướng ra ngoài phóng xạ một loại sóng khó hiểu, làm thời điểm tiểu Béo tới gần hắn, như là nước gặp phải chướng ngại, làm cho Tô Hạo ở trung tâm biết có đồ vật tới gần.

Cái này không phải giống như Rada sao?

Tiểu Béo xuất hiện trước mặt Tô Hạo, vẻ mặt vừa kích động, lo lắng không yên mà nói: “Hướng Võ, ngày mai là thi đấu cuối năm rồi, ta bị phân đến tổ thứ bảy, ngươi bị phân đến tổ thứ mấy?”

Tô Hạo đem ánh mắt thu hồi lại từ trên người tiểu Béo, nhắm mắt lại, vẫn như cũ có thể cảm nhận chuẩn xác được vị trí của tiểu Béo, giống như một tia hồng ngoại, hình ảnh mơ hồ của tiểu Béo xuất hiện trong đại não của hắn, tuy không thể nhìn thấy tận mắt, nhưng cảm giác vẫn rất tự nhiên.

Một bên vừa thí nghiệm, một bên Tô Hạo vừa trả lời: “A ~ cái này sao, ta cũng không biết.”

Tiểu Béo cả kinh nói: “Cái gì, đến cả chuyện này mà ngươi cũng không biết? Nghe nói đệ nhất năm nhất sẽ được một bộ pháp vô cùng cường đại, là “Tùng Kê Đạp Cước Bộ”, lấy thực lực của ngươi bây giờ, cầm lấy đệ nhất là chuyện dễ dàng, vậy mà ngươi lại không để ý, thật đáng tiếc a!.”

Tô Hạo không sao cả nói: “Ngươi cũng biết ta đi sẽ nắm lấy đệ nhất, thì có đi hay không cũng chẳng có chuyện gì. Ta cũng không muốn bắt nạt người khác, cho người khác một chút hy vọng đi, không thể chỗ tốt nào cũng chạy tới lấy được.”

Tiểu Béo ngẫm lại, gật đầu nói: “Ngươi nói rất có đạo lý.”

Ngay sau đó hưng phấn nói: “Hướng Võ, đẳng cấp hiện nay của ta đã là trung giai, lão sư hướng dẫn lớp ta nói ta là thiên tài a!, Sáng mai đến phiên ta lên đài, ta sẽ nhất định thể hiện cho tốt, sau đó tranh thủ một thứ hạng cao. Hướng Võ, ngày mai ngươi nhất định phải đến xem ta biểu hiện.”

Tô Hạo gật đầu nói: “Được, chuyện này thì không có vấn đề, mà Thanh Thanh thì sao, nàng được phân đến tổ mấy?”

“Hả?”

Đột nhiên, Tô Hạo có cảm giác chấn động ở phía sau, một người rất nhanh đang đi tới gần hắn, tựa hộ chạy tới đây, nên cảm giác chấn động so với tiểu Béo thì cao hơn một tí.

Tô Hạo quay đầu nhìn lại, là Hà Thanh Thanh.

“Hướng Võ!.” Hà Thanh Thanh sau khi tới gần, phát hiện tiểu Béo cũng ở chỗ này, nguyên bản nàng còn có chút khẩn trương, lập tức thả lỏng không ít, Hà Thanh Thanh lộ ra nụ cười sáng lạn, nói: “Hướng Võ, tiểu Béo, các ngươi đều ở đây nha!.”

Tiểu Béo lập tức nói: “Thanh Thanh, vừa mới nhắc đến ngươi thì ngươi tới rồi, ngày mai ngươi được phân đến tổ mấy?”

Hà Thanh Thanh nói: “Ngày mai thi đấu dự tuyển, nữ hài chúng ta được chia tới ba nhóm cuối, ta ở tổ 11, còn các ngươi thì sao?”

Tiểu Béo nói: “Ta ở tổ thứ bảy, Hướng Võ thì không tham gia thi đấu, có chút đáng tiếc, nếu như Hướng Võ đạt được đệ nhất, thì có thể đem bộ pháp ‘Tung Kê Đạp Cước Bộ’ cho ta xem một chút rồi.”

Tô Hạo bật cười nói: “Nếu như mà ta tham gia, thì quả thật không chút khách khí rồi, mấy người tham gia thi đấu, trở thành bia cho ta luyện võ à.”



Vẻ mặt Hà Thanh Thanh chờ mong, nhìn Tô Hạo nói ra: “Hướng Võ, ngươi ngày mai sẽ đến xem ta thi đấu sao?”

Tô Hạo dứt khoát gật đầu nói: “Đương nhiên!.”

Kể từ sau khi xảy ra sự kiện đánh toàn bộ năm ba, thì Hà Thanh Thanh giống như thay đổi thành một người khác, ở trước mặt Tô Hạo trở nên thoải mái hơn nhiều.

Tô Hạo còn tưởng rằng Hà Thanh Thanh một mực sẽ nhỡ kỹ hắn là kẻ thù lúc còn bé, không quá thân cận đâu, nhưng không nghĩ tới hôm nay nàng đột nhiên thay đổi thái độ, như trở về lúc còn nhỏ.

Nghe được Tô Hạo trả lời, Hà Thanh Thanh lập tức nhảy dựng lên.

Tiểu Béo lập tức nói: “Thanh Thanh, ta cũng sẽ nhất định đến xem ngươi so tài.”

Hà Thanh Thanh đối với tiểu Béo gật đầu cười nói: “Cảm ơn tiểu Béo!.”

Tô Hạo nói: “Thừa dịp bây giờ còn thời gian, có cần ta giúp các ngươi rèn luyện một chút không?”

Ai ngờ Hà Thanh Thanh lập tức cự tuyệt nói: “Không cần, ta muốn dựa vào sức mình, nhất định có thể làm được!.”

Tiểu Béo thì do dự một chút, hắn muốn nói cần Tô Hạo trợ giúp, nhưng nhìn bộ dạng kiên quyết của Hà Thanh Thanh, cũng lắc đầu nói: “Ta có thể tự mình luyện được, tự mình cũng có thể thành công! Một năm nay ta rất nỗ lực đấy.”

“Vậy thì chúc các ngươi ngày mai thi đấu thuận lợi, lấy được thành tích tốt.” Tô Hạo gật đầu nói.

Mấy đứa nhóc này muốn chứng minh năng lực của mình ,chuyện này hắn có thể hiểu được, nhưng nếu đổi lại là hắn, tuyệt đối sẽ không từ chối ngươi khác trợ giúp.

Có người khác trợ giúp, sẽ có thể tiến bộ nhanh hơn, cớ sao lại không làm. Lúc đó thời gian tiếp kiệm được sẽ có thể dùng cho mấy chuyện càng thú vị hơn.

Hắn tuyệt đối sẽ không vì người mạnh hơn mình giúp đỡ, mà bỏ qua cơ hội học tập thêm tri thức mới. Nếu có thứ gì đó phải học, chỉ cần người truyền thụ tri thức thật sự, hắn sẽ ôm lòng cầu tiến mà học.

Sau khi tiểu Béo cùng Hà Thanh Thanh rời đi, Tô Hạo lại bắt đầu nghiên cứu mạng lưới huyết khí.

Tuy rằng hiện tại số lượng huyết khí của hắn còn chưa đạt đến một nửa cực hạn, nhưng mà đối với trước đây, cũng coi như mạnh hơn nhiều.

“Năng lực Quan Sát mới lấy được, chỉ có thể cạm nhận được huyết khí, nếu như đồ vật mà không có huyết khí, thì không cách nào cảm nhận được.”

“Sau khi Tiểu Béo cùng Hà Thanh Thanh rời khỏi bán kính một trăm mét, thì không thể cảm nhận được nữa. Dựa theo cái này mà tính toán, thì phạm vi quan sát của mình đại khái 100m, nhưng con số này cũng chưa chắc đã chính xác.

Phạm vi ‘Quan Sát’ của tiểu Béo cùng Hà Thanh Thanh có chút khác biệt. Huyết khí của Thanh Thanh mạnh hơn tiểu Béo một chút, mà cảm giác của mình đối với Thanh Thanh còn xa hơn tiểu Béo. Như vậy, có thể nói rằng phạm vị Quan Sát, sẽ dựa theo huyết khi di dộng, huyết khi càng mạnh, mình càng có thể sớm cảm nhận được.”

“Hơn nữa, mỗi huyết khi mà mình cảm nhận được, cũng không hề giống nhau, huyết khí của Tiểu Béo làm cho mình có cảm giác rời rạc, mềm mại, thiếu đi tính bộc phát, mà huyết khí của Thanh Thanh thì lão luyện tĩnh lặng, tính chất đặc biệt sinh động. Nói cách khác, phù văn của hắn giống như...”

“Một cái bản đồ vậy.”



Không sai, Tô Hạo nghĩ đến lúc trước mình chơi game online, LOL hay Liên quân các loại, góc trái dưới cùng có một cái bản đồ nhỏ, co thể quan sát được đồng đội hay địch nhân di chuyển thế nào.

Phù văn “Quan Sát” của hắn kết hợp với hệ thống của ‘Tiểu Sáng’, hoàn toàn có thể đạt tới hiệu quả như một cái bản đồ tư nhân.

Tô Hạo nhanh chóng tiến vào quả cầu không gian, bắt đầu biên soạn địa đồ đối ứng trình tự.

Đầu tiên phải thành lập kho dữ liệu của sinh vật, đem những huyết khí những người mình gặp được cùng các sinh vật khác tiến hành phân loại lại lần nữa, sau đó sử dụng chế độ tự động phân loại, sử dụng dữ liệu trong kho để tham khảo.

Sau đó viết một phần mềm mới, đặt tên là Rada, đem “Quan Sát” Của hắn đồng bộ với Rada.

Sau đó từ đó thu được tin tức, bắt đầu phân chia đẳng cấp huyết khí dựa theo phân chia võ giả của thế giới này. Phổ thông sơ giai, phổ thông trung giai, phổ thông cao giai, [hoàn toàn không có uy hϊếp-kiểu chữ màu xám], tinh anh sơ giai, tinh anh trung giai, tinh anh cao giai [không uy hϊếp-kiểu chữ màu trắng], tông sư sư giai, tông sư trung giai, tông sư cao giai [có uy hϊếp nhất định-kiểu chữ màu vàng]. Đến đây thì ngừng, đợi đến lúc nào hắn có dữ liệu cảnh giới Thái Sư sẽ thêm vào sau.

Cuối cùng, chính là đồng bộ địa đồ xung quanh người. Cái này có chút khó, nhưng mà Tô Hạo cũng chỉ làm đơn giản, chỉ cần dùng một số điểm phác thảo để miêu tả chướng ngại vật là được.

Tô Hạo đầu tiêm đem dữ liệu của Tiểu Béo cùng Hà Thanh Thanh thêm vào rada, bắt đầu thử vận hàng.

Lúc này, ở trong Ra-đa trống rỗng.

Tô Hạo trực tiếp đi ra ngoài.

Hắn muốn đi dạo một vòng, thu nhận nhiều tin tức để bỏ vào thêm kho dữ liệu.

Rất hanh, Tô Hạo gặp được người đầu tiên.

“Nhập thành công, mênh danh: Đệ tử 00001, phổ thông sơ giai.”

Theo mệnh lệnh của Tô Hạo, dưới ‘Quan Sát’ của hắn, người kia không còn là bóng người mơ hồ nữa, mà biến thành một ô biểu tưởng tròn chứa gương mặt, cái này giống như bản đồ của map LOL vậy, nhưng hơi khác một chút, biểu tượng này có màu xám, ở trên có chữ viết, đệ tử 00001. Hình tròn này di động theo học viên kia.

“Thành công!.”

Tô Hạo biết rõ phạm vi 100m chưa phải là cực hạn, theo quá trình dần dần thích ứng của hắn, cùng với số lượng huyết khí chứa đầy, thì phạm vi này sẽ không ngừng mở rộng.

Tô Hạo đại hỉ, bắt đầu ở trong học viện đi dạo một vòng, hầu như ở trong phạm vi trăm mét, gặp người nào hắn liền thu nhập dữ liệu người đấy.

Khi hắn chen lấn trong một đám người, trong giác quan ‘Quan Sát’, thì biểu tượng hình tròn chật cứng xung quanh, nhưng cũng không lộ ra vẻ hỗn loạn, ngược lại nhìn rất rõ ràng, nhìn qua là có thể tìm thấy người cần tìm. Khi hắn rời đi xa, thì mấy người này cũng theo khoảng cách mà biến mất.

Tô Hạo đi lung tung như vậy, nhưng hắn không biết là, hành động quỷ dị của hắn đã rơi vào mắt những người khác.

Vì vậy, một tin tức kỳ kỳ quái quái truyền khắp toàn bộ học viện.

“Táo Bạo Phi Nhân Ngô Hướng Võ tối nay có hành vi lạ thường, ở trong học viện du đãng không có trật tự, như là đang kiếm mục tiêu để công kích, các vị cẩn thận chú ý, thấy là chạy ngay, bảo trọng.”