Chương 21: Phân Chia Đẳng Cấp Thật Sự

Dưới mấy cái mồm của mấy đứa nhóc Hà Thanh Thanh, các chiến sĩ trạm gác Trà Sơn cuối cũng cũng hiểu chuyện gì trải qua. Sau đó ai nấy cũng dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía Tô Hạo, bọn hắn vẫn chưa thể tin được, vẫn như cũ hoài nghi đây có phải là thật hay không.

Tô Hạo dùng ánh mắt cầu giúp hướng về phía phụ thân Ngô Vân Thiên, Ngô Vân Thiên thì hơi nhíu mày lại, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Tô Hạo lúc này chỉ có thể đánh giải thích: "Đừng nghe đám người Hà Thanh Thanh nói mò, chỉ là cháu có vận khí hơi tốt, vừa rồi con sói kia nhào lên, bởi vì dưới chân vất phải tuyết, nên hơi mất đà một chút, với lại tình thế nghìn cân treo sợi tóc, cháu không biết có được dũng khí từ đâu, liền cấm lấy con đao chém loạn, không nghĩ tới lại trùng hợp chém chết con sói."

Một hài tử bốn năm tuổi, có thể một mình gϊếŧ chết con sói cường tráng, chuyện này đối với mọi người quá kinh thế hãi tục, có chút không thể nói nổi. Nhưng mà thêm vào vận khí thì khong giống vậy, gϊếŧ chết sói bằng vận khí, mọi người vẫn có thể tiếp nhận được.

Đa số chiến sĩ trạm gác đều công nhận lý do thoái thác của Tô Hạo.

"Ngươi nói láo!." Tô Hạo vừa nói xong, Hà Thanh Thanh liền lập tức lớn tiếng nói

Hà Kiên Dũng lập tức đem Hà Thanh Thanh kéo đi, nói: "Thanh Thanh, không cần nói, bây giờ còn nguy hiểm, Lữ Cao, ngươi mang mấy hài tử này về nhà đi!"

Nói xong, hắn mang theo chiến sĩ điều tra xem thôn còn có con sói nào nữa không.

....

Sự tình đàn sói tấn công qua đi rất nhanh, sự tích Tô Hạo một mình chém chết một đầu Bích Nhãn Giao Soi cũng truyền lưu khắp thôn, bọn họ đều tin chuyện Tô Hạo chém được đầu sói là do có thêm cả vận khí, nhưng cho dù dựa vào vận khí, cũng không phải người nào cũng có thể gϊếŧ được sói.

Phải biết rằng, thực lực bình quân cho mỗi đầu sói trưởng thành đều ngang với trình độ võ giả phổ thông cao giai, Tô Hạo có thể gϊếŧ chết được một đầu sói, từ đó có thể nhìn ra bản thân Tô Hạo nhất định cũng có thực lực. Danh tiếng thiên tài của hắn cũng từ từ nổi lên ở trạm gác Trà Sơn.

"Phụ thân, hiện tại trạm gác ai nấy đều biết con bắt đầu tập võ, chuyện này không sao chứ?"

Tô Hạo cũng hiểu đạo lý "Cây cao đón gió", những thứ này đối với hắn cũng không lạ lẫm. Hắn biết rõ cái thế giới này không giống như thế giới ở kiếp trước, nơi đây không có hệ thống luật pháp cũng chấp pháp hoàn chỉnh, nhân vật càng thiên tài, càng bị người đời đố kỵ, sẽ càng gặp phải nguy hiểm.

Bất quá có thể vượt qua nguy cơ lần này, làm cho Tô Hạo thả lỏng ra không ít. Hắn biết rõ mình đã có chút năng lực tự vệ nhất định, kế tiếp chuyện có thể làm cho hắn chết non sẽ càng ít hơn.

Ngô Vân Thiên sao không hiểu ý Tô Hạo, liếc nhìn, lắc đầu nói: "Nơi nay là trạm gác Trà Sơn, không có nhiều sự tình linh tinh như vậy, yên tâm đi!."



Bắt quá hắn vẫn quay đầu nghiêm túc nhìn Tô Hạo ,nói: "Hướng Võ, nói cho ta biết, bây giờ ngươi có trình độ gì?"

Tô Hạo cũng không rõ tình huống của mình là thế nào, vì vậy đem suy đoán của mình nói ra: "Hiện tại huyết khí của con có lẽ đã đạt đến cực hạn mà thân thể có thể thừa nhận, con có cảm giác nếu như cứ tiếp tục gia tăng huyết khí, thì sẽ làm cho thân thể có hại."

"Như vậy sao? Huyết khí của ngươi không có khả năng tăng trưởng nhanh như vậy được, chẳng lẽ nguyên nhân do "Sóng cường hóa huyết khí?"

Tô Hạo gật đầu, nói: "Hẳn là vậy, con cũng cảm nhận được bình cảnh như lời phụ thân nói, nhưng con chỉ cần hơi điều chỉnh "Sóng cường hóa huyết khí" một chút, bình cảnh tự nhiên mà bị phá dễ dàng."

Trái tim Ngô Vân Thiên co lại, không có lời nào để nói. Tất cả mọi người đều đau khổ vì bình cảnh, nhưng con mình lại làm ra "Sóng cường hóa huyết khí" chỉ cần điều chỉnh một chút, bình cảnh liền dễ dàng vượt quá...

Phải biết, hắn kẹt ở vị trí võ giả tinh anh cao cấp đã được 5 năm, huyết khí đã chạm đến bình cảnh, rất khó để đốt phá, loại tình huống này, bình thường phải trải qua chiến đấu kịch liệt, mới có cơ hội đột phá thành công.

Một năm trước, khi nghe nhi tử nói về "Sóng cường hóa huyết khí", hắn liền bắt đầu nỗ lực đi tìm cái gọi là "sóng cường hóa huyết khí" nhưng mặc dù cho cố gắng thế nào, đều không có chút tiến triển nào cả, điều này làm cho hắn không khỏi cảm thấy uể oải. Quả nhiên, thế giới của thiên tài, người bình thường không thể hiểu nổi.

Đến bây giờ, hắn cũng chỉ muốn thử một chút, đối với chuyện có thể tìm được "Sóng cường hóa huyết khí" hay không, cũng không ôm quá nhiều hy vọng.

Tô Hạo đối với chuyện này cũng lực bất tòng tâm, "Sóng cường hóa huyết khí" quả thực có tồn tại, nhưng người bình thường căn bản không cách nào phát hiện sự hiện hữu của nó.

Tựa giống với tất cả mọi người đều biết rõ, khi nhân loại gặp phải tình huống nguy hiểm, Adrenaline sẽ bài tiết ra nhiều. Nhưng ngoài trừ biết rõ Adrenaline xuất hiện từ các cơ quan chức năng nội tạng ra, thì đại não cũng không ý thức được do hooc môn kí©h thí©ɧ làm ra, bài tiết bao nhiêu Adrenaline.

Tô Hạo cũng phải dựa vào tiểu Sáng cường đại mới phân tích được, mới có thể tập trung vào bản thân mà tìm ra "Sòng cường hóa huyết khí", còn những người khác làm sao để tìm "Sóng cường hóa huyết khí" thì hắn không có biện pháp. Chỉ có thể nói, hắn chính là người đặc thù duy nhất, dùng công nghệ cao phân tích tìm ra nguyên lý, đối với Ngô Vân Thiên mà nói, phải dựa vào tư duy tâm học, nên hắn cũng không biết giải thích làm sao.

Trừ khi Tô Hạo đối với "Sóng cường hóa huyết khí" không ngừng hiểu rõ, làm ra một bộ phương pháp khống chế "Sóng cường hóa huyết khí" giống như mấy bộ bí pháp tu luyện huyết khí ở thế giới này, thì mới có thể đem "Sóng cường hóa huyết khí" dạy cho người khác.

"Hướng Võ, theo ta đi đến sân nhỏ." Ngô Vân Thiên đứng thẳng dậy, đi ra ngoài.

Tô Hạo gật đầu đuổi theo.

Ngô Vân Thiên xòe bàn tay ra trước mặt Tô Hạo ,nói: "Dùng toàn lực đánh vào tâm bàn tay của ta."



"Được." Đạp lại một tiếng, Tô Hạo đi đến trước mắt Ngô Vân Thiên, ngưng thần tụ khí, huyết khí toàn thân trong nháy mắt sôi trào, một cỗ năng lượng trong thân thể hắn bắt đầu lưu động. Cất bước về phía trước, một quyền đánh ra, vào chính giữa lòng bàn tay.

"Đúng~"

Quyên chưởng giao nhau, một tiếng kêu nổ ra, Ngô Vân Thiên không chút sứt mẻ, thu về bàn tay, Tô Hạo thì bị lực phản chấn phải lui về sau vài bước.

"Phụ thân thật lợi hại!." Tô Hạo rất ưu thích khen người khác, ở trước mặt khen, ở sau lưng cũng phải khen, đó là tính khí của hài tử.

Ngô Vân Thiên cười khổ lắc đầu. Tô Hạo không phát hiện bàn tay để sau lưng của hắn đang run lên nhè nhẹ.

Ngô Vân Thiên thản nhiên nói: "Lực lượng của ngươi đã đạt tới trình độ võ giả phổ thông cao giai."

Tô Hạo nghi ngờ nói: "Võ giả phổ thông cao giai?"

Ngô Vân Thiên giải thích nói: "Không sai, võ giả chia làm 5 cấp bậc, thấp nhất là võ giả phổ thông, tiếp đến là võ giả tinh anh, võ giả tông sư, Thái sư võ giả, Đại Tông Sư. Mỗi một cấp bậc đều chia thành ba giai đoạn, phân biệt là sơ giai, trung giai, và cao giai, Lực lượng của ngươi bây giờ, đạt đến tiêu chuẩn của võ giả phổ thông cao giai. Mà ta bây giờ đang ở võ giả tinh anh cao giai."

Tô Hạo gật đầu nói: "Thì ra là thế. Vậy người bình thường muốn trở thành võ giả phổ thông cao giai thì cần khoản bao lâu?"

Ngô Vân Thiên bất đắc dĩ nói ra: "Người bình thường không lĩnh hội được huyết khí tồn tại, thì không cách nào trở thành võ giả. Một người bình thường muốn đạt đến trình độ võ giả phổ thông cao giai, thì bình thường bọn họ phải đến 16 tuổi, nếu 16 tuổi thì coi như kẻ đó có thiên phú, còn sau 16 tuổi thì bình thường.

Tô Hạo sững sờ, chỉ mình: "Vậy con tính là gì?"

Ngô Vân Thiên nhìn chằm chằm vào Tô Hạo hồi lâu, nói không lên lời.

Một lát sau, Ngô Vân Thiên nói sang chuyện khác: "Hướng Võ, ngươi đã đạt đến trình độ này, ta cũng không còn cần phải lo lắng. Hiện tại ta nói với ngươi những điều này, để cho ngươi biết con đường võ giả sau này, phải đi như thế nào."

Trầm mặc một lát, hắn lại nói tiếp: "Hướng Võ, thứ ta có thể dạy cho ngươi không nhiều lắm, về sau có thể đi được xa đến đâu, đều dựa vào chính ngươi rồi."

"Ân!." Tô Hạo dùng sức gật đầu mạnh.