Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 17: Sóng Cường Hóa Huyết Khí

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một tháng sau, Tô Hạo cao lên không ít, thân thể cũng trở nên càng thêm rắn chắc, nhìn qua thì không còn giống tiểu hài tử 3 tuổi nữa, mà giống như....4 tuổi? Kỳ thật cũng không sai biệt, tuy nhiên nhìn vào khí chất, thì cảm giác Tô Hạo không còn giống như mấy đứa nhóc.

Tô Hạo từ trong nhập định tỉnh lại, cảm giác trong thân thể có một nguồn năng lượng huyết khí mạnh mẽ, trong mắt hắn không khỏi lộ ra nụ cười.

"Tốc độ chuyển hóa thành huyết khí nhanh hơn nhiều. Cách làm của ta không sai."

Một tháng này, mỗi lần Tô Họa thiền xong, đều lợi dụng tiểu Sáng để coi sự thay đổi của cơ thể mình, từ đó có thể tìm thấy nguyên nhân chuyển hóa của < Cửu Cung Tiệt Huyết Bảo Điển >.

Xong nửa tháng trước, hắn đã phát hiện ra một tia manh mối. Trong quá trình chuyển đổi, đại não phát ra một số tín hiệu đặc thù, loại tín hiệu sẽ ảnh hưởng rất nhỏ tới thân thể, tương đương với việc lừa gạt thân thể, làm cho thân thể tưởng đang thiếu mất huyết khí, do đó dùng chất dinh dưỡng để chuyển hóa thành huyết khí, chứa đựng ở trong thân.

Điều này làm cho Tô Hạo không khỏi sợ hãi thán phục, người của thế giới này quả thật có sức tưởng tượng vô cùng cao, vậy mà có thể dựa theo cách này làm cho võ lực cá nhân ngày ngày tăng lên. Quả nhiên, lực lượng tư duy không có giới hạn, hết thảy đều có khả năng làm...

Làm không được không có nghĩa bởi vì bản thân làm không được, mà bởi vì tri thức nắm giữ còn chưa đủ!.

Tô Hạo đối với cái thế giới này vô cùng tò mò, ở sâu trong linh hồn hắn, du͙© vọиɠ học tập tri thức ngày càng trở nên mãnh liệt.

Nửa tháng kế tiếp, Tô Hạo bắt đầu tập trung vào loại tín hiệu đặc thù này, hắn đối với loại tín hiệu này ngày ngày nghiên cứu, trước mắt cũng có một số tiến triển, Tô Hạo đem loại tiến hiệu đặc thù này, gọi là "Sóng cường hóa huyết khí".

Hắn bắt đầu sử dụng ý thức của thân thể để không chế "Sóng cường hóa huyết khí", từ đó khống chế hiệu suất chuyển hóa huyết khí. Thông qua tiểu Sáng hỗ trợ, không ngừng tìm tòi so sánh, thì ở hai ngày trước, hắn cuối cùng cũng tìm ra được phương pháp. Sau một lần thử, quả nhiên thành công, hai ngày này, tốc độ chuyển hóa huyết khí của hắn trở nên rất nhanh, vượt qua cả tốc độ chuyển hóa của Cửu Cung Tiệt Huyết Bảo Điển .

Quả nhiên, khoa học kỹ thuật chính là sức mạnh, người của thế giới này, tuy rằng dựa vào tâm học để làm con người trở nên siêu phàm, nhưng cũng thiếu khuyết đại lượng số liệu để tham khảo, bất luận là cách sống hay phương thức sản xuất, còn dựa vào vật dụng đến từ thời nguyên thủy.

Mà hắn sỡ dĩ có thể phát triển nhanh như vậy, có thể đạt được tiến bộ nhanh chóng, thì cũng có một phần nhờ đến các tri thức hắn học ở kiếp trước, cùng với năng lực sử lý dữ liệu cường đại của Tiểu Sáng. Tô Hạo biết rõ hắn không phải là thiên tài, hắn vẻn vẹn cũng chỉ nắm giữ tri thức vượt quá người bình thường ở thế giới này mà thôi.

Tô Hạo thu hồi kiêu ngạo cùng tự mãn, âm thầm quyết định: "Nếu như ta có thể thuận lợi sống sót, thì ta sẽ đem đến thế giới này biến hóa to lớn. Làm cho người của thế giới này, nắm giữ càng nhiều tri thức hơn, khiến con người trở lại đỉnh của chuỗi, trở thành kẻ thống trị của đại lục Vĩnh Hằng.

....

Tô Hạo giờ phút này cảm giác toàn thân tràn đầy sức mạnh, cảm giác ở bên trong con người nhỏ bé của hắn, là một loại huyết khí mạnh mẽ, giống như hắn có một loại sức mạnh dùng mãi không hết. Hắn của hiện tại, cũng có chút năng lực phản kháng rồi, không giống như thời điểm vừa sinh ra ốm ớt yếu đuối.

Tô Hạo trở mình nhảy lên, mũi chân cách mắt đất chừng một thước, sau đó nhẹ nhàng rơi xuống, vững vàng đúng lại.

"Thoải mái!."



Thân của hắn bây giờ vẫn chưa cao đến một thước, vậy mà nhảy lên đã được một thước, cái này kiếp trước hắn cũng không dám nghĩ tới đâu đấy.

Ngô Vân Thiên ở bên cạnh đột nhiên cau mày, nghi ngờ nói: "Hướng Võ, vì sao hai ngày nay tốc độ tăng trưởng huyết khí của ngươi nhanh vậy?"

Tô Hạo đắc ý cười nói: "Phụ thân, thời điểm con xem Cửu Cung Tiệt Huyết Bảo Điển , thì phát hiện đại não phát ra một loại chấn động đặc thù, con gọi nó là " Sóng cường hóa huyết khí", chỉ cần không chế loại sóng này, thì có thể tùy ý không chế tốc độ chuyển hóa huyết khí, nếu muốn nhanh thì nhanh, chậm thì chậm. Tốc độ tăng trưởng huyết khí của con hôm nay cũng không phải là nhanh nhất, muốn nhanh hơn cũng được."

Ngô Vân Thiên sửng sốt cả buổi, lắc đầu nói ra: "Ta không biết ngươi đang nói cái gì, nhưng mà Hướng Võ, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, tốc độ chuyển hóa huyết khí không được vượt qua sức chịu đựng tối đa của thân thể."

"Con hiểu rõ." Tô Hạo gật đầu, lại tò mò hỏi: "Phụ thân, huyết khí của người đã đạt đến cực hạn mà mình có thể thừa nhận hay chưa?"

Ngô Vân Thiên lắc đầu: "Vẫn chưa, nếu muốn huyết khí đạt đến cực hạn thân thể thì vô cùng khó khăn, khi huyết khí đạt đến một số lượng nào đó, thì sẽ gặp bình cảnh, vượt quá mới có thể tăng trưởng tiếp được, nhưng chuyện đó vô cùng khó khăn."

"Rất khó sao?" Tô Hạo nháy mắt mấy lần, thời điểm hôm nay chuyển hóa huyết khí, hắn cũng cảm nhận huyết khí của mình gặp phải một cái màn cản lại, không tăng lên được, nhưng hắn chỉ cần hơi điểu chỉnh cường độ "Sóng cường hóa huyết khí" một chút, liền nhẹ nhõm vượt qua, chẵng lẻ cái màn này chính là bình cảnh mà phụ thân nhắc đến?

Tô Hạo cẩn thân nói với Ngô Vân Thiên: "Phụ thân, nếu không người cũng thử dùng phương pháp của con đi, nói không chừng có thể đột phá bình cảnh đấy."

Ngô Vân Thiên suy nghĩ một chút, thử một lần cũng được, hắn cũng không phải mấy lão già cổ hủ, sẽ không bởi vì Tô Hạo là con mình mà xấu hổ học tập.

Thấy Ngô Vân Thiện gật đầu, Tô Hạo suy nghĩ một chút, nói: "Phụ thân, trước để con dạy người "Sóng cường hóa huyết khí" đi!."

Được Tô Hạo bắt đầu dạy học, Ngô Vân Thiên cũng cẩn thận lắng nghe, sau đó ngồi xếp bằng chuyển hóa huyết khí, nhưng thử hồi lâu, hắn cũng không phát hiện "Sóng cường hóa huyết khí" của Tô Hạo ở đâu cả.

Giày vò hơn hai canh giờ, thấy vẻ mặt Ngô Vân Thiên tràn đầy hắc tuyến, Tô Hạo an ủi: "Phụ thân, không cần phải vội, lúc trước con tìm được "Sóng cường hóa huyết khí", cũng phải mất vài giờ."

Ngô Vân Thiên yên lặng gật đầu, hắn rất nhanh tha thứ cho chính mình. Quả nhiên, thiên tài là thứ khó lý giải nhất.

....

Không có gì làm, Tô Hạo lại đi tới Cốc Trận để rèn luyện thân thể. Hắn đã hình thành thói quen mỗi ngày đều đem mình giày vò cho kiệt sức.

Đi tới Cốc Trận, lại gặp ba đứa nhóc mới nhú, Hà Thanh Thanh, Đào nước mũi, Chí béo mập.



Ba đứa nhóc này bị Tô Hạo lừa dối, nên mỗi ngày đều đi theo hắn chạy bộ, Chí béo mập nhờ đó mà giảm cân được không ít. Đến bây giờ ba đứa này đều cho mình là nhân vật thông minh nhất trạm gác Trà Sơn, mỗi ngày đều muốn Tô Hạo đưa ra câu hỏi, để bọn hắn có thể chứng minh mình thông minh.

Mấy đứa nhóc này mỗi ngày đều làm phiền Tô Hạo đến điên đầu, hắn cũng không ranh rỗi mà đi chơi trò đố vớ vẩn đâu đấy, nên mỗi ngày đều đưa ra mấy câu hỏi cho có như 5+2, 7-1...

Với lại trước kia do đánh không lại hắn mới khuất phục, nhưng hôm nay Tô Hạo đã không có ý nghĩa này nữa, cảm thụ sức mạnh tràn đầy trong thân thể, hắn tràn đầy tự tin.

Những đứa nhóc này, mỗi đứa cho một quyền, đứa nào cũng nằm sân, thì về sau sẽ không có người dám làm phiền hắn nữa, ha ha ha!

Hà Thanh Thanh đang chơi xúc đất, thấy được Tô Hạo đi tới, ánh mắt lập tức sáng lên, kinh hỉ nói: "Hướng Võ!, Bên này, mau tới đây, chúng ta đang chơi xúc đất."

Tô Hạo lập tức từ chối: "Không chơi!."

"Vì sao?"

"Vì ta không bao giờ chơi với kẻ ngu."

"Nhưng chúng ta bây giờ rất thông minh a!."

"Đúng không?"

"Đúng, chính miệng ngươi nói ra mà."

Tô Hạo gãi gãi đầu: "Được rồi, các ngươi quả thật rất thông minh, nhưng mà ta còn có một câu nói chưa hết."

"Câu gì?"

"Ta không chơi cùng với mấy người yếu!."

Hà Thanh Thanh tức giận đến đỏ mặt, khua lên hai năm đấm nhỏ, chỉ vào Tô Hạo nói ra: "Ngươi nói chúng ta yếu?"

"Đúng vậy." Tô Hạo gật đầu: "Các ngươi quá yếu, ta cũng không để vào trong mắt."

Hà Thanh Thanh dậm chân, chỉ vào Tô Hạo, lớn tiếng nói: "Tiểu Đào, Tiểu Chí, đánh hắn."
« Chương TrướcChương Tiếp »