Edittor: Sunny Boo
Sau đó Tổng quản thái giám bỏ qua người thứ tư mà mời Liễu Tương Nhã.
Trong tuyển tú nữ quan trọng nhất là điểm danh, vậy mà đang lúc này lại bỏ qua người thứ tư, chẳng lẽ còn có cái gì mờ ám không được phép biết?
Liễu Vi Dung thấp thỏm không thôi.
Tất cả cảm thấy lần tuyển tú này dường như không đơn giản.
Thời điểm sơ tuyển số người khổng lồ nghiêm khắc như thế.
Ngay sau đó đến lượt Liễu Vi Dung, thái giám tổng quản cũng hơi liếc nàng một cái liền cúi đầu dừng một chút, để cho nàng tiến vào gian phòng nhỏ cuối cùng.
Đi vào liền bị mama bên trong ra lệnh cởϊ qυầи áo.
Nhìn cái bình phong mơ mơ hồ hồ bên ngoài, Liễu Vi Dung có chút không được tự nhiên đem xiêm y cởi ra hết, thân hình trổ mã lung linh mềm mại lập tức hiện ra trước mặt mama nghiêm túc này.
Mama bắt đầu kiểm tra lại từ đầu rất nghiêm khắc, hài lòng với việc trên người nàng không có mùi son phấn, rất sạch sẽ, thanh nhã, lại vừa kinh ngạc với vị tú nữ thanh cao thoát tục này, không chỉ như thế, còn mơ hồ ngửi thấy mùi thơm ngát nhàn nhạt trên người nàng.
Ngũ quan xinh đẹp tuyệt trần, mặc dù không phải là tuyệt mỹ, thế nhưng nước da toàn thân trắng mịn trong suốt tuyệt đối làm nàng tăng thêm không ít ưu thế, còn là một mỹ nhân đầy hương thơm.
Quan trọng là…nàng rất khỏe mạnh, mama quản sự này hiểu y thuật, sau khi kiểm tra xong, trong lòng vừa vui mừng vừa phức tạp.
Hiện giờ tân hoàng đế đã hai mươi tám tuổi, nhưng lại chưa có một hoàng tử, nàng là tâm phúc của Thái hậu, ý chỉ nhận được chính là vì Hoàng thượng chọn lựa một nữ tử thân thể khỏe mạnh vào cung.
Nàng kiểm tra nhiều tú nữ như vậy thì Liễu Vi Dung là tú nữ trẻ trung khỏe mạnh nhất, trên người một chút tật xấu cũng không có, như vậy đã là rất khó có được.
“Có thể đem quần áo mặc vào! ”
Mama kiểm tra bình thản nói một tiếng, sau đó viết cái gì đó lên giấy Tuyên Thành, sau khi viết xong, dẫn Liễu Vi Dung ra khỏi gian phòng nhỏ, mang theo nàng đi đến chỗ thái giám Tổng quản cùng với mama quản sự trước mặt, đem kết quả kiểm tra đưa lên.
Mama quản sự vừa nhìn, đáy mắt che dấu kinh ngạc, chăm chú nhìn vị tú nữ này, đáy mắt mang theo một tia hài lòng, Liễu Vi Dung nhẹ nhàng hành lễ.
“Ngươi thông qua! ”
Mama quản sự vừa mở miệng, một cung nữ lập tức đến đưa nàng qua một cái cửa bên ra Thiên điện, vừa đi ra, liền nhìn thấy Bạch Liên đang chờ bên ngoài.
Liễu Tương Nhã cũng ở đây.
“Thật tốt quá, Tam muội cũng thông qua sơ tuyển! ” Sắc mặt Liễu Tương Nhã vui mừng, dáng vẻ vì muội muội cao hứng, còn đi qua kéo cánh tay Liễu Vi Dung, thân mật cùng nhau đi theo cung nữ, hai người Bích Thủy cùng Bạch Liên đi theo phía sau.
Tú nữ thông qua sơ tuyển được sắp xếp ở trong hai dãy sương phòng ở Cẩm Tú điện, hai người một gian, trùng hợp chính là hai tỷ muội Liễu Tương Nhã cùng Liễu Vi Dung ở chung cùng một gian.
Vào phòng, cung nữ dẫn đường cúi chào rồi xoay người rời đi.
Bích Thủy cùng Bạch Liên bắt đầu dọn dẹp phòng, sửa sang lại bọc quần áo.
Liễu Tương Nhã cùng Liễu Vi Dung ngồi ở bên cạnh bàn nói chuyện phiếm.
“Không nghĩ tới sơ tuyển nghiêm khắc như vậy! Tỷ mới để cho Bích Thủy đi hỏi thăm một chút mới biết, thì ra là vòng thứ nhất sơ tuyển phần lớn là xem thể trạng thân thể người không tốt, người không đạt đã được đưa khỏi phòng bằng một cửa khác…” Gương mặt Liễu Tương Nhã thổn thức, đồng thời lại vui mừng không thôi, thời gian ở nhà, mẫu thân luôn điều dưỡng thân thể của nàng rất tốt.
Kiểm tra xong, sau khi vượt qua, nàng đã để cho Bích Thủy đi nói chuyện cùng một tiểu thái giám, mới biết vòng thứ nhất sơ tuyển mama kiểm tra đều biết y thuật, cho nên vòng sơ tuyển này loại bỏ không ít người, không giống như Cao mama nói chút nào.
Nhưng nàng rất nhanh đoán được nguyên nhân, tân hoàng đế tuổi trẻ tài cao, nhưng không có một hoàng tử, chỉ có hai tiểu công chúa.
Cho nên nàng nhất định phải vào cung, tranh thủ sinh ra đại hoàng tử.
Qua đêm nay, nhất định bản đăng kí kia sẽ ở chỗ hoàng thượng, chuyện nàng vào cung là như đinh đóng cột.
Đồng thời trong lòng nàng cũng rất nghi ngờ, Tam muội làm sao có thể vượt qua sơ tuyển?
Trong cơ thể nàng ta không phải là có hàn độc, không thể sinh con sao?
Chẳng lẽ mama kiểm tra đó không có kiểm tra ra được việc đó?
Có thể mẫu thân nàng ta có được bài thuốc bí truyền bí ẩn, ngay cả mama tinh thông y thuật cũng không kiểm tra ra được?
Nàng cũng hiểu biết y thuật, thời điểm vừa kéo cánh tay của nàng ta, không tự chủ từng quẹt nhẹ lên cổ tay nàng ta, cũng không có tra ra cái gì khác thường, nhưng thấy nàng ta ăn những món ăn có bỏ thêm “dược”…
Không thể nghĩ ra được, đành phải đem việc này để xuống.
“Đúng vậy, muội cũng không có nghĩ tới! ” Liễu Vi Dung cười phụ họa, chẳng qua là ý cười lại không hiện trong đáy mắt.
Hóa ra là kiểm tra tình trạng khỏe mạnh của thân thể, thật may là nàng có không gian linh tuyền, bằng không, vòng thứ nhất sơ tuyển đã bị loại xuống, cuộc sống về sau khó có thể nghĩ.
Liễu Tương Nhã gật đầu, cười thử dò xét một câu: “Tam muội, thời điểm muội kiểm tra, mama làm cái gì?”
“Cũng không có gì, chính là cởi bỏ quần áo, kiểm tra từ đầu đến chân một lần! ” Còn có chuyện mama cố ý xẹt qua đè cổ tay nàng một lần nhưng nàng không nói ra.
“Chỉ như vậy?” Đáy mắt Liễu Tương Nhã xẹt qua một tia thất vọng.
“Đúng vậy, chẳng lẽ thời điểm tỷ tỷ kiểm tra không phải như vậy?”
“Ta cũng giống vậy! ”
“Ai nha, đứng hơn nửa ngày, thật là mệt mỏi, tỷ tỷ người có mệt không? Nếu mệt mỏi, chúng ta liền nghỉ ngơi một chút đi! ” Liễu Vi Dung không muốn nói thêm cái gì nữa, liền lấy cớ mệt mỏi, tránh cho Liễu Tương Nhã thử dò xét.
Liễu Tương Nhã không thể làm gì khác hơn là gật đầu.
Thời gian một ngày rất nhanh liền trôi qua, vòng sơ tuyển tú nữ mới kết thúc.
Có hơn ngàn người tham gia tuyển chọn tú nữ, thế nhưng chỉ còn chưa đến một trăm người thông qua sơ tuyển tú nữ.
Kết quả này làm không ít người kinh hãi.
Buổi tối, Tử Thần điện.
Đương kim hoàng đế Mộ Dung Triệt đang miệt mài cúi đầu trong đống công vụ nhiều như núi.
Kể từ khi hắn lên ngôi tới nay đã ba tháng, bận rộn chỉnh đốn cục diện rối rắm của tiên đế để lại, gần như không có cơ hội để thở.
Càng không mấy lần đi qua hậu cung, chẳng qua hậu cung cũng không có mấy phi tử, chỉ có hoàng hậu, hai phi tần cùng với mấy người bình thường.
Trong những nữ nhân này, trừ hoàng hậu có xuất thân bên ngoại cao nhất, phụ thân của Tĩnh Tần đang là quan viên nhị phẩm, phong tần là chuyện đương nhiên, mà phụ thân Cung tần chẳng qua là một đại quan tam phẩm, bởi vì nàng sinh hạ một tiểu công chúa mới được phong tần, những người thường còn lại không cần phải nói, đều là nữ nhi của quan viên ngũ, lục phẩm.
Hai tiểu công chúa một là do Hoàng hậu sinh, một là do Cung tần sinh.
Có thể nói là tân hoàng đế đăng cơ có ít nữ nhân nhất trong các triều đại Đại Kiền Triều, có thể nói Mộ Dung Triệt có thể lên ngôi ngoại trừ sau lưng có thế lực khổng lồ của gia tộc Thái hậu, còn có gia tộc lớn mạnh của Hoàng hậu ủng hộ.
Một tay là võ tướng cầm trọng binh, một là người đứng đầu văn thần trong triều.
Lúc này, bận rộn cả ngày Tổng quản thái giám mang một xấp tài liệu tú nữ tiến vào.
Mộ Dung Triệt nghe được tiếng vang, hạ bút trong tay, ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn lộ ra vẻ mệt mỏi, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm người tiến vào.
Thấy là thái giám tâm phúc của hắn, nhàn nhạt hỏi một câu, trong thanh âm trầm thấp mang theo một tia trong trẻo lạnh lùng.
“Tiểu Lý Tử, tình hình tuyển tú hôm hay như thế nào?”
“Hồi bẩm hoàng thượng, bởi vì Thái hậu nương nương yêu cầu hết sức nghiêm khắc cho nên chỉ có hơn một trăm tú nữ thông qua sơ tuyển! ” Thái giám tổng quản Tiểu Lý Tử, cầm tài liệu tú nữ thông qua sơ tuyển trong tay đặt lên trên bàn.
“Ừ?” Đáy mắt Mộ Dung Triệt thoáng qua một tia kinh ngạc, ít như vậy?
Chuyện tuyển tú, hắn đều giao cho Thái hậu cùng Hoàng hậu, Thái hậu thấy con cháu đang tàn lụi, liền chú trọng chọn cho hắn một cô gái thân thể khỏe mạnh, hắn biết điều này, cũng không phản đối, có điều vẫn phải giữ lại những nữ nhi của các trọng thần trong triều.
Về phần hoàng hậu, bởi vì có Thái hậu tham dự, chỉ ở một bên giúp đỡ, thế nhưng vẫn có thể động tay động chân một chút.
Mộ Dung Triệt qua ánh nến đảo mắt qua tài liệu tú nữ đã được sửa sang lại, phân ra làm hai phần, phần thứ nhất là nữ nhi nhất phẩm trong triều, còn có người của nhà Thái hậu.
Số lượng không nhiều lắm, chỉ có một cái.
Thẻ bài của những tú nữ này nhất định phải lưu lại, phân phong đều là Phi vị cùng Tần vị.
Trong lòng Mộ Dung Triệt đã có tính toán.
Bộ phận thứ hai chính là sắp xếp theo thứ tự thân thể khỏe mạnh.
Tài liệu của Liễu Vi Dung tất nhiên sẽ để ở trên cùng.
Nữ nhi của quan viên ngũ phẩm? Mộ Dung Triệt hơi khiêu mi, xem ra mẫu hậu rất quan tâm đến việc con nối dõi của hắn.
Nhìn đến hàng chữ tình trạng thân thể: cực độ khỏe mạnh!
Con ngươi Mộ Dung Triệt bỗng dưng co rụt lại.
“Tiểu Lý Tử, ngày mai nói với hoàng hậu! Nhất định phải lưu lại người này! ” Hắn đã hai mươi tám tuổi, không thể bỏ qua vấn đề con nối dõi.
Thời điểm khi hắn là một hoàng tử, từng có ba nhi tử, nhưng đều bị bệnh tật, không có sống qua ba tuổi.
“Nô tài tuân chỉ! ” Tiểu Lý Tử liếc mắt nhìn ba chữ Liễu Vi Dung thật to, trong lòng ghi nhớ.
Thật ra vòng tỷ thí tài nghệ thứ hai chỉ lướt qua.
Vòng thứ ba cũng chính là cho hoàng thượng xem một chút dung mạo tú nữ, trọng yếu nhất là vòng sơ tuyển.
Ngay sau đó nhìn mấy người, ba người có thể trạng khỏe mạnh xếp phía trước đều được Mộ Dung Triệt lưu lại thẻ bài.
Còn dư lại cũng không thấy thế nào, liền đem những tài liệu này giao cho Tiểu Lý Tử, để cho hắn mang đi cho Thái hậu.
Không có chỉ ra phải lưu lại Liễu Tương Nhã, có thể ở vòng thứ hai sẽ bị cung tần loại xuống.
Tiểu Lý Tử nghĩ đến năm năm trước nghe những thứ đó, cảm thấy nên cho hoàng thượng biết.
“Hoàng thượng, có chuyện nô tài không biết có nên nói không…” Tỉêu Lý Tử muốn nói lại thôi, cẩn thận mở miệng.
“Ừ? Chuyện gì?” Mắt Mộ Dung Triệt nhíu lại.
“Là về một tú nữ! ”
Con ngươi Mộ Dung Triệt trầm xuống, lạnh giọng quát lớn nói: “Chuyện tú nữ, trừ trẫm điểm danh lưu lại, những thứ khác Thái hậu cùng Hoàng hậu quyết định! Tiểu Lý Tử, ngươi đã làm cho trẫm quá thất vọng! ” Một thái giám tổng quản lại muốn một tú nữ lưu lại.
Tiểu Lý Tử nghe vậy sắc mặt trắng bệch, “đông” một tiếng quỳ trên mặt đất, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, run run rẩy rẩy giải thích: “Nô tài nói số mệnh tú nữ này không tầm thường, hôm nay nô tài thấy tên tuổi của nàng mới nhớ...”
Tiếp theo đem chuyện năm năm trước ở Tướng Quốc Tự nghe được một năm một mười nói ra.
Nói xong, Tiểu Lý Tử quỳ trên mặt đất thề: “Hoàng thượng, tất cả lời nô tài nói đều là thật, Hoàng thượng có thể phái người đến chỗ Minh Viễn đại sư chứng thực.”
“Tú nữ này tên gì?” Mộ Dung Triệt chấn động, Minh Viễn đại sư là cao tăng đắc đạo ở Tướng Quốc Tự, cực ít người làm cho ông ta xem mệnh, khi hắn lên tám tuổi thì cữu cữu len lén dẫn hắn đi tìm Minh Viễn đại sư, lúc ấy hắn còn là một hoàng tử không được sủng ái, mẫu hậu lúc ấy còn bị đày vào lãnh cung.
Thời điểm Minh Viễn đại sư nhìn thấy hắn, chỉ nói một câu: ngày nào đó có thể bước lên ngôi vị Hoàng đế!
Nếu tú nữ đó có thể để cho Minh VIễn đại sư ngoại lệ vì nàng xem mệnh, Tiểu Lý Tử nói tất nhiên là thật.
“Hồi bẩm hoàng thượng, nàng gọi là Liễu Tương Nhã! ”