Hoàng đế ngự giá đi Tướng Quốc Tự cầu phúc cho Thái hậu là chuyện lớn,nhưng lại không để cho một vị đại thần nào đi cùng, chỉ có cấm vệ quân hoàng gia. Nhưng mà bọn hắn cũng không có đặc biệt khó hiểu, tính tình của Hoàng đế vốn rất độc đoán.
Từ lúc Liễu Vi Dung biết được phải bồi giá đi Tướng Quốc Tự, hưng phấn mấy ngày liên tiếp đến buổi tối cũng không có càm giác buồn ngủ, bị giam trong hoàng cung ba năm, buồn bực cũng muốn chết, nếu không phải tính tình của nàng vốn yên tĩnh, sợ là hết sức gian nan.
Đoàn Đoàn cũng rất vui mừng, đáng tiếc đệ đệ muội muội còn nhỏ, không thể đi, chỉ là Nhu Phúc cung tất cả đều là người của Hoàng đế canh giữ, Viên Viên cùng Hoan Hoan liền bị để lại.
Liễu Vi Dung vốn định mang theo Long Phượng Thai cùng đi, nhưng Hoàng đế nói chỉ ở lại Tướng Quốc Tự hai ngày, nàng liền dừng lại cái tâm tư kia.
Chỉ là nàng cảm thấy kỳ quái, tất cả những phi tần có địa vị cao đều đi, chỉ mình Thái hậu ở lại trong cung, để Tĩnh tần cùng một đám phi tử hầu hạ.
Hôm nay là ngày phải đi Tướng Quốc Tự, tối hôm qua mặc dù bị Mộ Dung Triệt giày vò một đêm, nhưng trời hơi sáng Liễu Vi Dung liền bò dậy, cả người tràn đầy vui sướиɠ.
Vừa tỉnh lại, Mộ Dung Triệt lười biếng nằm nghiêng ở trên giường, xuyên thấu qua màn lụa nhìn Đức phi súc miệng rửa mặt xong liền đến gương đồng trang điểm, đáy mắt thoáng qua một tia nhu hòa.
Khi nhìn nàng có chút vụng về vẽ lông mày cho mình, Mộ Dung Triệt động thân hình cao to, lật người xuống giường, phủ thêm một cái áo khoác, bước đi thong thả tới phía sau nàng.
Liễu Vi Dung sửng sốt, tay run lên, bút chỉ trong tay không cẩn thận đem lông mày vẽ méo sẹo rồi.
Mộ Dung Triệt thấy thế, cúi đầu cười ra tiếng.
Ttai Liễu Vi Dung nóng bừng, tại sao Hoàng đế đã tỉnh rồi?
Thấy trong gương đồng lông mày của mình méo sẹo, trong bụng quýnh lên, vội cầm khăn dính một chút nước ấm, lau sạch đi.
"Hoàng thượng, ngài đã tỉnh rồi, có muốn gọi các nô tài tới giúp ngài thay quần áo hay không?"
Mộ Dung Triệt nhíu mày, liếc qua đôi mày thanh tú mỹ lệ của nàng, đột nhiên có loại ý tưởng muốn vì nàng vẽ lông mày.
"Không cần, trẫm thấy chân tay nàng vụng về, không bằng để trẫm tô lại lông mày cho nàng."
"Hoàng thượng, ngài sẽ vẽ lông mày?" Liễu Vi Dung kinh ngạc.
Mỗi sáng sớm đều là Bạch Liên xử lý tốt cho nàng, lần đầu tiên chính mình vẽ lông mày lại bị Mộ Dung Triệt nhìn thấy, còn bị chê cười, càng làm nàng kinh ngạc chính là, Hoàng đế lại giúp nàng vẽ lông mày?
Chẳng lẽ hắn không biết nếu như đàn ông cổ đại vẽ lông mày cho nữ nhân chính là biểu đạt tình yêu sao?
Chẳng lẽ lần trước hắn tỏ tình là thật?
Lỗ tai Mộ Dung Triệt nóng lên, nhàn nhạt ừ một tiếng, bàn tay cầm bút chì, gật gật một cái, nâng lên gò má trắng nõn thanh lệ của nàng, cúi đầu chuyên chú vì nàng vẽ lông mày.
Hơi thở nóng rực phun ở trên mặt, đối mặt với gương mặt tuấn tú gần như thế, gương mặt Liễu Vi Dung một hồi nóng ran, tim đập bịch bịch, chẳng những mang tai đỏ, gương mặt càng thêm đỏ bừng rồi.
Mặc dù Mộ Dung Triệt lần đầu tiên vẽ lông mày cho nữ nhân, nhưng xuống tay rất ổn, tô lại rất đẹp mắt.
Tô hết lông mày, để bút chì xuống, nhìn gò má của nàng càng ngày càng đỏ tươi, trong lòng khẽ động, vòng chắc eo của nàng, cúi đầu trực tiếp chiếm hữu làn môi đỏ mọng của nàng, cạy ra miệng của nàng, đầu lưỡi tiến nhanh mà vào.
Liễu Vi Dung bị hành động của Mộ Dung Triệt làm cho giật mình, theo nụ hôn càng thâm nhập, nàng cũng không tự chủ vòng tay lên cổ của hắn, hôn trả hắn.
Nhận được sự đáp lại của nàng, Mộ Dung Triệt càng ngày càng đi vào, dọc theo môi bắt đầu hôn đi xuống.
Theo nhiệt độ từ từ cao lên, quần áo trên người nàng bị Mộ Dung Triệt cởi một nửa, bộ ngực đầy đặn bị bàn tay của hắn vuốt ve.
Môi đỏ mọng khẽ nhếch, bật ra tiếng thở gấp.
Mộ Dung Triệt đè nàng ở trên ghế, hạ thân gắng gượng chỉa vào bụng nàng, chuẩn bị tiến thêm một bước.
"Binh" một tiếng, cửa mở ra, Đoàn Đoàn mặc áo khoác gấm nện những bước chân ngắn nhỏ vọt vào, phía sau còn có Trần mama đi theo.
Cùng với Hạnh Nhi cùng Bạch Liên bưng chậu đồng, còn có thái giám Tiểu Lý Tử bên người của Hoàng đế.
"Phụ hoàng, mẫu thân, đã dậy rồi, đã dậy rồi......"
Gương mặt tuấn tú của Mộ Dung Triệt thoáng qua một tia ảo não cùng thần sắc chưa thỏa mãn du͙© vọиɠ, trừng mắt liếc Đoàn Đoàn đang xông tới, bình ổn bụng dưới, từ trên người Liễu Vi Dung đứng dậy.
Liễu Vi Dung vội sửa sang lại quần áo của mình, sắc mặt ửng đỏ mang theo vẻ lúng túng.
Sau khi mọi người đi vào, liền thấy cảnh Hoàng thượng từ trên người Đức phi đứng lên.
Lập tức có chút sáng tỏ, sau khi hành lễ đều cúi đầu.
Đoàn Đoàn rất không có ánh mắt nhìn, cả người trực tiếp cọ vào bên cạnh Mộ Dung Triệt, tò mò nói một câu: "Mới vừa rồi phụ hoàng cùng mẫu thân chơi thân ái sao? Đoàn Đoàn không thích thân ái, rất nhiều nước miếng."
Liễu Vi Dung xấu hổ thiếu chút nữa tìm kẽ đất chui xuống.
Vẫn là da mặt Mộ Dung Triệt tương đối dày, hắn bình tĩnh trả lời một câu: "Sau khi Diệu nhi lớn lên, cũng sẽ thích chơi thân ái với nữ nhân."
Rất tốt rất cường đại mà trả lời.
Đoàn Đoàn mới hơn hai tuổi, có thể dạy trẻ con như vậy sao?
Liễu Vi Dung đột nhiên lo lắng đứa con nhà mình có thể bị Mộ Dung Triệt dưỡng thành hoa tâm đại củ cải hay không.
Đoàn Đoàn nghe được phụ hoàng trả lời thì cũng không hiểu lắm, khuôn mặt nhỏ nhắn vo thành một nắm.
"Đoàn Đoàn, hôm nay tại sao sớm như vậy đã tới đây?" Liễu Vi Dung rất là tò mò hỏi.
Đoàn Đoàn có chút hưng phấn nói: "Muốn ngồi kiệu kiệu xuất cung."
"......"
Liễu Vi Dung hoàn toàn hết ý kiến.
Sau đó để cho hắn chờ ở một bên, chính mình nhìn đôi mày thanh tú Mộ Dung Triệt giúp nàng vẽ trong gương đồng, vẽ đẹp hơn so với nàng, Bạch Liên thấy chủ tử thế nhưng vẽ ra lông mày tỉ mỉ như thế, không nhịn được khen một câu.
Liễu Vi Dung đỏ mặt.
Đây không phải là nàng vẽ ra, len lén liếc nhìn Mộ Dung Triệt ở một bên đang để Tiểu Lý Tử hầu hạ thay quần áo, vừa đúng hắn nghe đến lời Bạch Liên nói cũng nhìn sang.
Liễu Vi Dung vội rũ mắt dời đi ánh mắt.
Bỏ lỡ ánh mắt cưng chiều của Mộ Dung Triệt.
"Chủ tử, tại sao sáng nay ngài dậy sớm như vậy? Còn lấy nước súc miệng rửa mặt." Bạch Liên có chút ngạc nhiên hỏi một câu.
Liễu Vi Dung cười khan một tiếng, che giấu nói: "Hôm nay muốn đi Tướng Quốc Tự, quá hưng phấn, cả đêm không ngủ được."
Nàng nào dám nói nàng là lấy nước từ trong không gian ra.