Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhật Ký Thăng Cấp Không Gian Của Vương Phi

# Không Gian Chi Vương Phi Thăng Chức Ký
» Tác Giả: Ngũ Nữ Yêu Nhi
» Tình Trạng: Đang Cập Nhật
» Đánh Giá: 10 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 2 Bình chọn
» Tổng Chương: 5
Kết hôn 5 năm, biến cố bất ngờ, phu nhân hào môn Lý Tiểu Mai bỗng xuyên qua thành pháo hôi Vương Phi của Đại Ung quốc - Lý Tiểu Mị.
Vương gia trượng phu lạnh nhạt vô tình, coi nàng như không khí; thái phi nương nương âm ngoan ương ngạnh, coi nàng như sỉ nhục của gia môn; nhóm con riêng kế nữ không coi nàng ra gì chứ đừng nói tới việc tôn trọng nàng như mẫu phi; ngay cả đám trắc phi thứ phi cũng dám kiêu ngạo cuồng vọng, tùy ý khi dễ vũ nhục nàng.
Lý Tiểu Mai ( Lý Tiểu Mị ) buồn bực, làm một phu nhân hào môn chân yếu tay mềm nàng vốn dĩ không thể tự ứng phó với tình cảnh trước mắt. Trong lúc vô tình đạt được một không gian thần bí, hơn nữa lại được một tên thần thú phúc hắc bảo hộ, nhân sinh đầy bi thảm của nàng mới bắt đầu nghịch chuyển.
Đám tiên nhân khi dễ nàng, tới tới tới, xếp hàng đi, để bổn phi thu thập cả đám các ngươi. Trắc phi, thứ phi đi quá giới hạn, tùy tiện khinh nhục ta, ta đánh cho các ngươi mặt nở đầy hoa đào, cho đám tiện nhân lấy sắc thờ người các ngươi thất sủng hàng loạt.
Đám đích tử đích nữ không tôn nàng làm mẫu thân, ta sẽ khiến cho bọn chúng mất hết mặt mũi trước danh môn vọng tộc, hủy hết thanh danh. Lão yêu bà thái phi chà đạp nàng, gậy ông đập lưng ông chỉnh chết bà ta, khiến bà ta phải nếm thử tư vị sống không bằng chết.
Còn vị tướng công là tên Vương gia vô tình kia, ha hả, tỷ đây mà không đánh không mắng ngươi, làm ngươi đội cái nón xanh to chà bá, khắp người xanh mạ chuối thì ta cả đời không dám ngẩng đầu!
Phân cảnh đặc sắc:
Chồng cũ cặn bã nhìn nàng như đang ban ân, "Mị Nhi, bổn vương biết là do mình nhất thời không để ý, khiến nàng chịu ấm ức. Chuyện nàng bỏ đi, bổn vương không trách nàng. Khi nàng quay về phủ, bổn vương nhất định sẽ để nàng quản gia, ai dám bắt nạt nàng, bổn vương nhất định sẽ đòi lại công bằng cho nàng."
Nữ chính giả vờ xúc động, nước mắt như mưa, than thở: "Vương gia, một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Có Lưu trắc phi, Doãn trắc phi ở đó, thϊếp thân không muốn trở về nữa. Vương gia hãy tìm người khác đi..."
Chồng cũ cặn bã trầm ngâm một lát rồi nói: "Phải chăng Lưu trắc phi và Doãn trắc phi không còn, Mị Nhi sẽ theo bổn vương trở về?"
Nữ chính cầm khăn thấm nước gừng, vừa lau nước mắt trên má vừa thề thốt: "Đúng vậy!"
Trong lòng lại cười lạnh: "Về cái con moẹ ngươi..."
Phân cảnh khác:
Trong ngự thư phòng
Hoàng đế nhẹ nhàng phe phẩy chiếc quạt , như một công tử tao nhã bước ra từ trong sách, hỏi hờ hững: "Nàng đang làm gì? Có nhắc đến trẫm không?"
Thái giám bên cạnh khó xử vô cùng, cô nương họ Lý đang bận trồng trọt, làm ăn buôn bán, đâu có thời gian nhớ tới ngài đâu?
"Bẩm hoàng thượng... không... không có..."
Sắc mặt hoàng đế lập tức thay đổi, tức giận đến mức khuôn mặt như cái cống rãnh đầy rác rưởi. Thái giám thấy vậy, vội vàng bổ sung: "Vương gia lại đi quấy rầy cô nương họ Lý, chắc là nàng mệt mỏi ứng phó nên mới không nhắc đến bệ hạ!"
Nghe vậy, sắc mặt hoàng đế liền trở nên hung ác, vẻ anh tuấn của ngài càng thêm phần tàn nhẫn: "Tiểu An Tử, truyền chỉ của trẫm, Vương gia goá vợ, trẫm không nỡ để hắn cô đơn, đặc biệt chỉ định con gái của quận chúa Hoài An, huyện chủ Ích Dương làm vương phi của Vương gia, mười ngày sau đại hôn!"
Thái giám kinh ngạc, ngã ngửa!
A di đà phật, huyện chủ Ích Dương đó, chẳng phải là người từng khắc chết ba vị hôn phu, nặng hai trăm cân, là góa phụ đó sao...

🆕 Chương Mới Nhất

📚​​ Danh Sách Chương

🎲 Có Thể Bạn Thích?