Chương 33: Tạm định cư

“Ầm!” Bởi vì Tô Tiểu Tiểu không ngồi vững, cô nghiêng trái, ngã phải, cái ót lại xui xẻo bị đυ.ng trúng một lần nữa! Thật may là Mạc Ngôn đã kịp thời giữ chặt cô lại, mới không làm cho Tô Tiểu Tiểu ngã xuống đất.

Xe vẫn đang trong tình trạng đung đưa kịch liệt, nghiêng trái nghiêng phải, mọi người sợ hãi kêu lên liên tiếp!

Tô Tiểu Tiểu ôm cổ Mạc Ngôn, anh ta ngồi vững như một cây cột, không biết anh làm bằng cách nào lại có thể được như thế, vững như bàn thạch, ngồi yên không ngã. Quán tính trên người anh giống như chỉ là một trò cười vậy, không có một chút tác dụng.

Sau khi Tô Tiểu Tiểu ôm cổ Mạc Ngôn và đã ngổi ổn, lúc này cô mới phát hiện rằng bản thân đã khôi phục thị lực!

Phương tiện mà bọn họ đang ngồi để chạy trốn là một chiếc xe buýt nửa mới nửa cũ, bốn phía cửa sổ đều dùng hai thanh sắt chắn lại, phòng ngừa zombie từ ngoài cửa sổ bò vào.

Trong xe ngồi lộn xộn mười mấy người, ở trong góc còn rất nhiều vật linh tinh nằm đầy đất.

Hình như chiếc xe buýt đã được sửa chữa đang chạy phía trước cũng mất không chế, ngã trái ngã phải!

“Chết tiệt! Vạn Chu lại lái xe như thế à! Não bị nhồi nước hả?!” Tài xế lớn tiếng khiển trách.

Nhưng mà rất nhanh, mọi người đều biết được nguyên nhân, hơn 10 con zombie mạnh mẽ nhào vào đây, đứng đầu là zombie tiến hóa có 10 móng vuốt sắc bén!

“Đáng chết! tại sao bọn chúng lại đuổi đến nhanh thế!” Tài xế bất hạnh bị một mảnh kính từ cửa thủy tinh vỡ ra, cắm vào huyệt thái dương, mất mạng ngay lập tức!

Trương Nghị một tay đẩy anh ta ra, một tay cầm tay lái, quay ngược xe lại.

Vài con zombie bắt được tay vịn! Bọn chúng kêu gào, đưa móng vuốt vào bên trong xe, có một hai người bất hạnh bị zombie bắt được…..

“A!” Thanh âm nam nữ thét chói tai, zombie nắm tay vịn không buông, liều mạng muốn chui vào bên trong xe. Trương Nghị quay xe, tăng tốc, mục đích muốn đè bẹp đầu zombie tiến hóa hoặc là có thể bỏ rơi được bọn chúng!

Bên trong xe, mọi người ngã trái ngã phải, vừa muốn tiêu diệt zombie, vừa muốn đề phòng tránh cho zombie cào hoặc là bắt trúng.

Một hai người bị zombie cào nhưng may mắn vẫn còn sống sót, đều tự giận mình, liều mạng gϊếŧ zombie.

Tô Tiểu Tiểu cũng bắt đầu gia nhập vào đội ngũ chém gϊếŧ zombie, cô không dùng vũ khí, cô cũng không lại tiếp tục giấu diếm dị năng của mình nữa, sử dụng dị năng hệ điện, một kích tất trúng!

“Grào!” Trong lúc giằng co, con zombie tiến hóa kia ngửa mặt lên trời rống một tiếng!

Phía trước rất nhiều con zombie còn chưa bị hạ gục, phía sau lại nhào lên, giống như bọn chúng ăn phải thuốc kí©h thí©ɧ vậy, kiên trì, bền bỉ, lớp này đến lớp khác!

“A!” Trong lúc hỗn loạn, hình như Tô Tiểu Tiểu bị đẩy một cái, cô ngã về phía con zombie đang ở phía trước.

Trong lúc nguy cấp, Mạc Ngôn lập tức ôm Tô Tiểu Tiểu lăn một vòng ngay tại chỗ, tránh thoát. Chỉ thiếu chút nữa thôi là cô bị con zombie kia cào rồi.

Mạc Ngôn lại không có may mắn như thế, Tô Tiểu Tiểu trơ mắt nhìn con zombie dùng móng vuốt của nó đâm vào tay áo của anh…..

Tô Tiểu Tiểu dùng dị năng đánh bể đầu của con zombie đả thương Mạc Ngôn!

“Grào!” Xe chạy qua, đâm vào zombie tiến hóa! Mọi người đồng thời thở phào một hơi, thời điểm cho rằng đã có thể thoát khỏi nó thì Tô Tiểu Tiểu lại nhìn thấy con zombie bị đè bẹp một nữa thân thể lại đứng lên lần nữa, đánh về phía đuôi xe!

Trương Nghị phát huy tài lái xe đến mức tận cùng nhưng mà cho dù anh làm nhiều cách để bỏ rơi nó nhưng zombie tiến hóa vẫn như cũ dính vào đuôi xe.

Thậm chí Tô Tiểu Tiểu còn nhìn thấy rõ móng tay của nó đã cắm xuyên qua toa xe rồi, hơn nữa bên cạnh còn có những con zombie bình thường đang bám thật chặt trên thân xe, không thể bỏ rơi được bọn chúng.

Không được, như thế không được rồi!

“Tất cả mọi người hãy tập trung vào ở giữa đi, nắm lấy thành ghế hoặc tay vịn đều được! Đến bước này thì phải dựa vào may mắn rồi!” Tô Tiểu Tiểu vội vàng lên tiếng bảo mọi người làm theo chỉ dẫn của cô.

Tô Tiểu Tiểu hít sâu một hơi, bàn tay cầm chặt vào thanh sắt xe buýt, sử dụng năng lượng lớn nhất bên trong cơ thể.

“Đùng!” Tia lửa màu trắng nhấp nháy, 7-8 con zombie đang bám vào trên thân xe buýt dần dần rơi xuống, không biết là do điện giật chết hay bị choáng váng nữa!

Trong nháy mắt Tô Tiểu Tiểu cảm thấy toàn thân vô lực.

Nghe thấy tiếng hoan hôn của mọi người, Tô Tiểu Tiểu cảm thấy lần trả giá này vẫn rất có ý nghĩa, rốt cuộc bọn họ có thể thoát khỏi vòng vây của zombie rồi.

Không đợi mọi người vui vẻ bao lâu, âm thanh ‘kẽo kẹt, kẽo kẹt’ vang lên, theo thanh âm nhìn sang!

Chỉ thấy năm vết cào thật sâu xuyên thấu qua mui xe, mọi người nhìn xuống chút nữa……..

Zombie tiến hóa! Đáng chết, tại sao nó còn chưa chết!

Mọi người rơi vào tuyệt vọng, chẳng lẽ bọn họ phải giống như đồng bạn ở trên xe phía trước, họ phải chết ở chỗ này sao?

“Ầm!!!”

Tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên, bắn vào con zombie trên đỉnh xe khiến nó văng ra xa mấy thước.

Mọi người chỉ thấy một đám lửa đang cháy hừng hực……

Chuyện gì xảy ra? Mọi người mới vừa rồi còn đang tuyệt vọng bây giờ hai mặt nhìn nhau. Không biết ai đã cứu bọn họ.

Mọi người chậm rãi đứng lên, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Chỉ thấy 3 chiếc xe quân dụng Hummer lấy tư thế bao vây, chậm rãi vây kín xe buýt.

Một chiếc xe có gắn một khẩu đại bác, một người thanh niên mặc đồ phòng hộ mà khẩu pháo đó đang nhắm vào……

“Những người may mắn còn sống sót bên trong xin chú ý! Người may mắn còn sống xin chú ý, hãy xuống xe ngay lập tức để kiểm tra!”

“Bọn họ là ai, là đội cứu hộ của quốc gia hả?” Âm thanh hưng phấn vang lên.

“Không rõ lắm, mọi người có ai biết bọn họ đang mặc cái gì không? Có từng thấy chưa?” Thanh âm nghi vấn?

“Làm sao đây, xuống hay không? Nhỡ đâu họ là những người thừa dịp cháy nhà hôi của (lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn để làm điều có lợi cho bản thân) thì sao?” Thanh âm hoài nghi.

“Những người may mắn còn sống sót xin chú ý, xin lập tức xuống xe để tiếp nhận kiểm tra! Nếu phản kháng thì chúng tôi sẽ nổ súng ngay lập tức!”

Hết cách rồi, tình thế mạnh hơn người, khẩu đạp bác của người ta vẫn còn đang nhắm ngay đây đó, mọi người chỉ có thể ủ rũ cúi đầu, xuống xe, tiếp nhận sự kiểm tra của bọn họ.

“Xin chào ngài, chúng tôi là những người may mắn còn sống sót từ thành phố A, không biết mọi người là…..” Trương Nghị chủ động giới thiệu lai lịch của mọi người, đồng thời cũng hỏi thăm đối phương.

“Chúng tôi là nhân viên tuần tra từ căn cứ của thành phố B! Mọi người có ai bị thương không?” Một người khác được trang bị đồ phòng hộ đầy đủ mở miệng hỏi, giọng nói rất hòa ái, dĩ nhiên, nếu họng súng không nhắm ngay bọn họ thì càng tôt hơn.

“Căn cứ! Mọi người là đội cứu viện của quốc gia hả?” Rốt cuộc có người hỏi ra điều mong đợi bấy lâu.

“Đội cưu viện? Ha ha, xem như thế đi! Chúng tôi là những người may mắn còn sống sót của căn cứ lớn nhất XX.” Người tới giọng nói rất tự hào.

“Nhưng đầu tiên, mọi người phải trải qua bước kiểm tra, mới có thể xác định được mọi người có thể theo chúng tôi trở về không……”

Trương Nghị lái xe, theo sát 3 chiếc quân dụng đang mở đường ở phía trước.

Kết quả ban đầu của cuộc kiểm tra không lý tưởng cho lắm, bọn họ cùng nhau chạy trốn là 18 người nhưng bây giờ chỉ có Trương Nghị, Tề Hoan, Tô Tiểu Tiểu cùng Mạc Ngôn là không có vết thương gì. Những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều có vết cào của zombie.

Tô Tiểu Tiểu nắm cánh tay trơn bóng không một vết thương của Mạc Ngôn, cô nghi hoặc, rõ ràng cô đã thấy móng tay nhọn của con zombie kia đã xé rách quần áo của Mạc Ngôn, cắm sâu vào da thịt nhưng mà bây giờ một chút vấn đề cũng không có, nếu không phải vết rách trên tay áo vẫn còn, nói không chừng Tô Tiểu Tiểu còn cho rằng bản thân hoa mắt đó.

Vừa mới cô không kịp thời cho Mạc Ngôn dùng nước suối, lại nói, nước suối trị vết thương do zombie cắn hay quào thì cũng không thể có tác dụng nhanh như thế được, chẳng lẽ? Đây là năng lực tự khép lại miệng vết thương của Mạc Ngôn?

Tô Tiểu Tiểu nghĩ không ra cũng không lại nghĩ nữa, tóm lại Mạc Ngôn không có chuyện gì thì không còn gì tốt hơn.

Hiện trường kiểm tra đang rất hỗn loạn, mọi người cũng tận lực che dấu vết thương của mình, nhưng vẫn bị kiểm tra ra.

Thậm chí Tô Tiểu Tiểu còn cho rằng bọn họ sẽ bị bắn chết ngay tại chỗ, thật may là bọn họ không làm như thế, chẳng qua là trói những người bị thương lại, cố định trên ghế, cho bọn họ cùng nhau quay về căn cứ.

Qúa trình kiểm tra tất nhiên sẽ làm cho người ta lung túng, xấu hổ, nhưng những người quân nhân này rất có tính kỷ luật, rất nghiêm túc, không xảy ra chuyện gì cả.

Đối với người khác,chuyện thừa cơ lợi dụng không phải không có nhưng bọn họ thì không, qua chuyện này Tô Tiểu Tiểu đánh giá họ rất cao! Đây mới thật sự là quân nhân! Đối với căn cứ mà bọn họ sắp đến cũng tràn ngập chờ mong.

Cao cao tường thành, trạm kiểm soát chặt chẽ!

Tô Tiểu Tiểu cũng không biết khi nào thì thành phố B lại có một nơi như thế này, 3 năm trước, một nhà bọn họ cũng tới thành phố B du lịch, cũng giống như một thành phố bình thường mà thôi.

Từ lúc tận thế đến bây giờ cũng chỉ mới ngắn ngủn 2 tháng mà thôi, lại có thể xây nên một địa phương vững chắc, kiên cố như thế sao? Không biết ba mẹ ở căn cứ BJ có kiên cố như thế, an toàn như vậy hay không.

Tô Tiểu Tiểu nhìn tường thành thật cao, xúc động!

Xe từ từ đi tới, từng tầng từng tầng kiểm tra, cuối cùng cũng vào được căn cứ thành phố B.

Tô Tiểu Tiểu bọn họ không được cho phép xuống xe, bọn họ phải đi đến một nơi, một lúc lâu sau mới nhìn thấy có hai người mặc quần áo phòng hộ đến, yêu cầu bọn họ mở cửa xe.

Trương Nghị, Tề Hoan, Tô Tiểu Tiểu và Mạc Ngôn đứng đợi ở một bên, hai người mặc đồ phòng hộ phun cho bọn họ một loại sương nào đó.

Sau đó, có nhân viên chuyên môn phá vỡ cửa xe. Lấy băng ca ra, khiêng người bị thương do zombie nhưng chưa biến dị thành zombie lên, phun cho họ một loại thuốc nào đó, tiếp theo trói họ lại rồi dùng băng ca khiêng đi.

Những người đã bắt đầu biến hóa thành zombie thì bị xử bắn ngay tại chỗ, sau khi những người còn sống ra khỏi xe thì họ tập hợp thi thể lại và tiến hành thiêu hủy cùng với chiếc xe buýt đó ngay tại chỗ.

“Mọi người đi theo tôi.” Sau khi 4 người họ xem xong tất cả thì bọn họ bị mang đi đến một căn phòng và bị cách ly.

“Hoan nghênh mọi người gia nhập căn cứ thành phố B, tôi là tiểu đội trưởng đội tuần tra của căn cứ thành phố B – Diêu Hồng Viễn, không biết các vị có nguyện ý gia nhập tiểu đội tuần tra của chúng tôi hay không! Với chính sách đãi ngộ rất tốt, cung cấp nơi ở, một ngày 3 bữa…..”

Sau khi xác định bọn họ không bị cảm nhiễm virus zombie thì 4 người được thả ra ngoài. Mới vừa ra ngoài, Tô Tiểu Tiểu bọn họ được tiểu đội trưởng đội tuần tra nhiệt tình mời, điều đối phương cần chẳng qua là mỗi tuần ra ngoài tuần tra một lần, thu thập thức ăn.

Lúc trước, dưới sự hướng dẫn của Diêu Hồng Viễn, bọn họ đã tham quan căn cứ. Biết được đại khái bố cục hiện tại của căn cứ.

Trong căn cứ này cũng chưa chia ra xóm nhà nghèo hoặc là khu nhà giàu, tình hình trước mắt là phòng nhiều người ít. Vì vậy chỉ cần ghi danh có trong hồ sơ nhân viên thì cho dù là tên ăn mày cũng có được một bộ phòng ở!

Nhưng mà có phòng cũng không có nghĩa là có thức ăn, từ khi tận thế đên đây, thời tiết thay đổi thất thường, trừ con người bị biến dị ra thì đất đai và thực vật cũng xảy ra biến hóa, mặc dù có hạt giống, cũng rất khó để làm cho thực vật sống sót, cho dù là có thể sống thì cũng phải trả chi phí rất cao để mua. Vì vậy, lượng lương thực tiêu hao từ tận thế tới nay đã khiến cho lương thực trở thành tài nguyên không thể tái tạo.

Cho nên thức ăn đều có nhân viên căn cứ theo số lượng phát ra, bảo đảm không cho mọi người đói chết mà thôi. Vì thế tình trạng bên ngoài bây giờ là ‘bởi vì một cái bánh bao dẫn tới huyết án’ đây là sự khắc họa chân thật cuộc sống bây giờ.

Trương Nghị không chút do dự đồng ý, điều khiến Tô Tiểu Tiểu động lòng là bởi vì đối phương cam kết có thể giúp Tô Tiểu Tiểu liên lạc cha mẹ cũng có thể đón cha mẹ cô tới đây. Điều kiện chính là muốn Tô Tiểu Tiểu gia nhập căn cứ thành phố B, làm việc.

Tô Tiểu không chút do dự đáp ứng. Cô phấn đấu như thế vì chính là có thể chăm sóc cha mẹ thật tốt, nếu có thể đón được cha mẹ đến đây thì cô cũng không ngại phải làm việc cho ai.

Ngược lại Tề Hoan mang tâm trạng hơi phức tạp, cô ta cũng muốn đoàn tụ cùng cha mẹ nhưng nghe nói cha mẹ đang đảm nhận chức vụ quan trọng của căn cứ BJ, cho nên căn cứ thành phố B này cũng không tiện để cho họ ở cho nên sau khi cô ta liên hệ được với cha mẹ thì cô ta phải đi đến căn cứ BJ.

Tóm lại, 4 người cứ như thế tạm định cư ở căn cứ thành phố B, Tô Tiểu Tiểu còn được chia cho một căn nhà có 1 phòng khách, 2 phòng ngủ, cuộc sống coi như an nhàn