Nhìn Tề Nguyễn lâm vào trầm mặc, Ngôn Mộ nói tiếp: “Không chỉ như vậy, câu nói thứ hai của nó là [Mục tiêu tiến hóa: Người Cường Hóa]…
“Đã có danh từ Người Cường Hóa này, chứng minh khẳng định cũng còn có mục tiêu tiến hóa khác. Dị năng tận thế có nguyên tố ngũ hành, cũng có lôi điện không gian…
“Hơn nữa nếu nó đã điểm danh chủ đề tiến hóa này, như vậy những động thực vật biến hóa xuất hiện hôm nay khẳng định cũng đang tiến hóa, chỉ là con chuột này đặc biệt thông minh.
“Ở dưới tình huống toàn dân tiến hóa, không biết loài người còn sẽ xảy ra hạn chế gì đó sau 24 giờ không. Nhỡ chẳng may trong 24 giờ đầu, người không gϊếŧ được sinh vật biến dị cũng không thể thức tỉnh, hoặc là biến mất hoàn toàn thì sao?”
Thật ra Ngôn Mộ vẫn giữ lại vài lời…
Trăm ngàn năm qua, sở dĩ loài người có thể đứng đầu trên chuỗi đồ ăn, chính là bởi vì nhân loại có trí tuệ, hiểu được sử dụng công cụ, hiểu được sáng tạo. Tuy nhiên những sinh vật biến dị đó cũng đang liên tục biến dị, nếu có một ngày trí tuệ và sức sáng tạo không còn là năng lực dành riêng cho loài người thì sao?
Giống với câu nói lúc trước cô nói với Tề Nguyễn kia, vậy thì phiền toái rất lớn!
…
Người thích xem tiểu thuyết đều có sức tưởng tượng vô cùng phong phú, Tề Nguyễn cũng không phải ngoại lệ.
Không biết nghĩ tới gì đó, chỉ vài phút Tề Nguyễn đã mồ hôi đầy đầu, rồi sau đó ngẩng đầu nhìn Ngôn Mộ, giọng nói vì khẩn trương mà trở nên hơi khô khốc nghẹn ngào: “Vậy thử xem đi, chỉ là phải tìm loại sinh vật biến dị tương đối yếu này ở đâu?”
Nếu gặp được cái loại ở nhà ăn Đại học Hải Thành thì đưa đồ ăn được không?
Hay là mới mẻ nóng hổi!
Ngôn Mộ chỉ con chuột đầu bị đã bẹp lấp kín cửa động: “Trong tình huống bình thường, khẳng định trong nhà đều không chỉ có một con chuột…”
Đôi mắt Tề Nguyễn bỗng sáng lên.
…
Nửa giờ sau…
Thấy Tề Nguyễn giơ tay chém xuống, Ngôn Mộ cũng không khỏi hơi khẩn trương nói: “Thế nào?”
Tề Nguyễn lộ ra một nụ cười như trút được gánh nặng, chậm rãi nói: “Mục tiêu tiến hóa, Nguyên Tố Sư Hệ Hoả”
Tuy rất ít hàng mẫu, nhưng cũng chứng minh được ở trên trình độ nhất định rồi. Loại tiến hóa này cũng không phải trường hợp đặc biệt chỉ thuộc riêng về số ít người, mà là phạm vi toàn cầu đang điên cuồng tiến hóa!
Như thế, ngược lại Tề Nguyễn an tâm rất nhiều.
Hiện tại tất cả mọi người đứng ở trên cùng vạch xuất phát, chính mình có năng lực tự bảo vệ mình tóm lại càng tốt hơn dựa vào người khác.
“Nguyên Tố Sư Hệ Hỏa…” Ngôn Mộ đứng ở bên cạnh như suy tư gì đó thấp giọng lẩm bẩm: “Như vậy khẳng định còn có bốn hệ khác là kim mộc thủy thổ, thậm chí là nguyên tố biến dị phong lôi ánh sáng bóng tối vân vân. Mà em lại là Người Cường Hóa…”
Đây còn không phải là khác với pháp sư và chiến sĩ sao!
Vậy về sau có thể còn có vυ" em hay không?
Nghĩ đến đây, cô quay đầu nhìn về phía Tề Nguyễn từ khϊếp sợ bắt đầu trở nên hưng phấn nói: “Tạo chút lửa nhìn xem?”
Tề Nguyễn ngưng thần trầm tư một lát, bỗng nhiên vươn một ngón tay, rồi sau đó ở lúc sắc mặt dần dần nghẹn đến mức xanh tím, tạch một tiếng, đầu ngón tay bắn ra một đốm lửa nhỏ lướt qua giây lát.
Giống như bật lửa, hơn nữa lại là cái loại bật lửa đánh không ra lửa này…
Tề Nguyễn: “…”
Ngôn Mộ: “…”
Sau một lúc lâu, nhìn sắc mặt Tề Nguyễn dần dần trở nên u ám, Ngôn Mộ nghiêm túc nói: “Cái kia… Có lẽ qua mấy ngày là có thể bắn ra ngọn lửa nhỏ… Phụt!”
Tề Nguyễn: “…”
Đúng lúc này, phía sau hai người bỗng nhiên chuyển tới giọng nói của mẹ Tề: “Buổi đêm các con không ngủ ngồi xổm ở đây làm cái gì?”
Thân thể của Tề Nguyễn và Ngôn Mộ cứng đờ, đồng thời quay đầu lại.
Bởi vì Mẹ Tề bị cảm đầu choáng váng bước chân cũng thoáng cứng lại.
Chỉ thấy ở chỗ tối tăm ánh đèn đêm chiếu rọi xuống, Tề Nguyễn và Ngôn Mộ tóc tai lộn xộn ngồi xổm ở góc tường. Một người cầm dao phay nhiễm máu, một người khác cầm theo nắp nồi áp suất, trên mặt đất còn có hai con chuột lớn chết cực kỳ thê thảm, lúc này đồng thời quay đầu nhìn về phía bà ấy…
Trường hợp cực kỳ tàn bạo!
Một giây…
Hai giây…
Mẹ Tề bỗng nhiên dồn khí vào đan điền: “Aaa…”
Tề Nguyễn và Ngôn Mộ: “…”
***